Tăng tốc cùng Ninja và những người bạn để tận hưởng niềm vui chiến thắng
Hoàng nhìn theo hướng mắt nhỏ:
-uh'...củng được
thế là cả hai lao vào công việt nhỏ lau bảng và giặt bông lau Hoàng quét và lau lớp .................sao hơn nữa tiếng làm ..hì hục ....cuối cùng củng xong nhỏ kéo Hoàng ngồi bệt xuống bục giảng ,,,,,,nhỏ giang tay hít thật sâu :
-waaaa! ..khi chiều mát qua thật dễ chịu ...Hoàng làm như mình thử xem
nghe nhỏ nói Hoàng củng làm theo ..quả thật là thoải mái thật ........anh quay sang nhìn nhỏ ...nhìn thật lâu,..... bất chợt trong anh một cảm giác lạ lẫm tràn vào xâm chiếm lấy anh,,,,,,,,,
-Anh này,,,,em có từng yêu ai chưa?
nhỏ hơi sựng sờ trước câu hỏi bất ngờ của Hoàng ,.........nhưng hồi sau thì nhỏ bật cười:
-yêu á?......hok nhỏ chưa từng yêu ....nhưng ghét thì có đấy
Hoàng tò mò:
-ANH đã ghét ai ?
nhỏ trả lời thẳng thừng ko chút do dự :
-đồ củ chuối đó........chắc Hoàng bít ai mà.hì hì
anh phì cười "dễ thương thật ":
-chà.........nếu như Anh yêu Hoàng thì tốt rùi
hả?............nhỏ vừa nghe thấy gì hình như Hoàng vừa nói gì vào tai nhỏ ? ............nhưng nhỏ nghe hok rỏ ?
Hoàng đứng dậy bỏ ra ngoài ........nhỏ quyết định chạy theo đễ hỏi Hoàng ....anh ta mún nói gì?
-nè......anh vừa nói gì?
Hoàng chối :
-đâu.....mình ko nói gì cả?
nhỏ xụ mặt ....chạy theo Hoàng :
-xạo............rỏ ràng Hoàng kó nói mà...mình nghe hok rỏ nói lại đi ...đi mà........
nhỏ cuốc bộ hơn nữa tiếng đồng hộ mới về tới nhà thật xúi quẩy .........nếu bít sẻ trể chuyến xe buýt thì nhỏ đã ko ngại gì mà leo lên xe ...đễ Hoàng đưa về khi Hoàng hỏi nhỏ........đúng là ngu thật ..! nhỏ đưa chân đá văng quả bóng đang bay ra từ trong nhà :
giọng của một tên kon trai (a.....nhỏ nghe quen quen ..) phát ra trong nhà nhỏ ....... phãi rùi nhà nhỏ có khách bây giờ nhỏ mới đễ ý trước nhà nhỏ có 2 chiếc xe hơi lạ..........zay chắc khách của nhà phãi là những nguời thuộc tậng lớp giàu có:
-này..kon gái gì mà hung dữ quá zay?
nhỏ bước vào thì..bắt gặp ra kẻ thù của nhỏ đang đường đường chính chính hiện diện trong nhà nhỏ ..mà kòn mang vẻ tự tại nữa ,,,,Ba Mẹ nhỏ quen loại người này sao?
nhỏ đanh đá lên tiếng và ko quên lâý quả bóng từ tay hắn lại :
-ô..hô...ngọn gió độc nào ..tống anh đến nhà tui zay?..
hắn điềm tỉnh đến phát sợ ..:
-chào....hum nay mới được bít nhà em đó ?..ngôi nhà dễ thương
oi...nhỏ nghe lầm hok..hắn tưởng mình là diển viên chắc ...."em" hắn xưng "em" với nhỏ .......nhỏ tiến lại hắn kéo kăng da mặt hắn ra hết cở ...
-này..ai cho anh kêu tôi là" em"...đồ củ chuối....chà da mặt dày thật!
hắn đau đớn kéo tay nhỏ ra :
-ao..ao...đau chết được ..kô đầu thịt nhồi bỏ tay ra ngay!
nhỏ ..quyết ko ..buông:
-hử..cho anh chết neeeee'...
cùng lúc đó Mẹ của nhỏ chạy ra ...:
-sơri!...dừng tay lại kon ko được làm zay..với Vương Thanh,,,
nhỏ cự lại ..tay vẫn ko buông ...sao Mẹ lại bít hắn chứ :
-Mẹ ..nói gì thế ?..hắn là kẻ thù mà kon nói với .mẹ đó
bà ...bực dọc:
-Mẹ bít nhưng kon kó bỏ tay ra ko?
nhỏ thấy nét mặt của Mẹ,bít bà giận nhỏ bỏ tay khỏi mặt hắn kèm theo cái nhìn đầy sát khí .....hắn củng ko thua ..lượm nhỏ ..dài thường thượt..
vào tới phòng khách ...Mẹ bảo hắn ngồi xuống ...và bắt nó xin lỗi ...:
-kon mau xin lỗi Vương Thanh đi!
nhỏ giật mình sừng sộ:
-ha?.....MẸ nói gì kon phãi xin lỗi hắn hả?
bà chắc giọng :
-đúng ..kon là người kó lỗi trước đó
nhỏ bực mình ...:
-dược rùi...cho tôi xin lỗi được chưa....(tức quá hà!!)
nói rồi nhỏ định bỏ lên phòng nhưng Mẹ nhỏ gọi giật lại:
-này ..đi đâu kon ngồi xuống đây Mẹ kó chuyện muốn nói?
ngay lúc nhỏ định quay đầu trở xuống nhỏ bắt gặp trong nhà hok chỉ kó hắn mà kòn kó thêm một người phụ nữ xinh đẹp ...bà ta quý phái ..và sang trọng ...bà thấy nhỏ avf tiến lại ?
-cháu là Nhật Anh à ?
nhỏ ặm ử :
-dạ..
-ôi....dễ thương quá rất hợp với thằng nhóc nhà bác
hợp ...hợp gì?..........bà ấy đang nói gì ?,,,,nhỏ chẳng hiểu ?...cho đến khi Mẹ nhỏ lên tiếng :
-kon ..sẻ là kon dâu của bác ấy đấy ?
nhỏ thản thốt:
-cái gì???????........kon dâu ...tức là...
nhỏ đưa mắt nhìn hắn đang ngồi chiểm trệ trên ghế ..hắn đang nhấp nháp tách trà nóng mà ko kó vẻ gì ngạc nhiên hay lo lắng ...hok phãi la hắn đã bít trước rùi chứ :
-tức là kon phãi lấy ...anh ta ha>
MẸ nhỏ ôn tồn :
-phãi ...nhưng ko phãi là bây giờ..khi nào kon đuúg tuổi ...thì mới tiến hành
nhỏ hok tin...sao lại kó việc này xãy ra ...đúng là một điều quái gở ..nhỏ hok tin,,,và kủng hok bao giờ chấp nhận một tên lun mang lại rắc rối như hắn ..dích đến hắn chỉ kó khổ mà thui ........
-hok ...bao giờ..kon ko chấp nhận ...hãy bỏ ngay ý định đó đi ,,,,
Mẹ nhỏ cáu lên :
-hổn láo ...kon nói zay là sao hả ?,,,,,,
nhỏ lên tiếng :
-Mẹ.........ko hok mún ...
người phụ nữ sang trọng (Mẹ của hắn ) lúc này lên tiếng giọng bà nhẹ nhàng như xóa mọi ngột ngạt vào lúc này :
-tôi nghĩ nên cho kô bé một thời gian .......3 tháng nhé,,,cháu ,,
nhỏ ngạc nhiên :
-3,,tháng ..bác nói gì zay ?
bà giải thích :
-thì cho kon trai bác 3 tháng đễ thuyết phục cháu ,,,nếu sau đó mà cháu hok ..thay đổi thì ...
bà ấy chưa nói dứt câu thì hắn buông tách trà xuống lên tiếng :
-hôn ước này xem như hủy bỏ ...tạm thời cứ giấu kín nó
nhỏ cười tươi ...đương nhiên là sẻ hủy thôi ...nhỏ sẻ hok bao giờ thay đổi ..hok bao giờ :
-đây là anh đả nói đấy nhé
hắn trả lời :
-đương nhiên
nhỏ đưa mắt sắt nhọn nhìn trừng hắn .........trong khi hắn vẫn tiếp tực với tách trả trên tay ......
-----------
đến hum nay là đã kách 3 hum rùi mà nhỏ vẫn hok sao quên được những việt của 3 hum trước ..hok thể nào mà nhỏ kó thể tưởng tượng được ..rằng nhỏ đang là vị hôn thế bất đắc dĩ của hắn ..nếu như thật sự sau này hắn và nhỏ kết hôn thật thì chắc nhỏ sẽ bị cả đám fan của hắn ám cả đời lun ..chứ chẳng chơi...........tháo cái Iphone ra khỏi tay nhỏ ccuts nó vào hộp bàn rùi gục đầu ........
tiếng chuông điện thoại của nhỏ ngân vang đông lúc với tiếng chuông tan tiết của giờ học ..nhỏ lần tay vào balo đễ lấy cái điện thoại :
-alo..tui Nhật Anh nghe đây !
-
ở một góc đâu đó hok xa lắm Tiểu Minh đã vô tình nghe thấy tất cả,,,,,,,,,,,trong đó…có cả Đỗ Hoàng,,,,,,,
Tiểu Minh định bỏ đi nhưng kô gặp được Hoàng…đang ra khỏi hành lang………nhìn thấy kô Hoàng hơi bất ngờ .kô cũng vậy dường như họ đã hiễu vì sao họ có mặt ở đây..
Tiểu Minh buông lời trước:
-anh vừa thoát được đám fan về à ?
Hoàng cười thầm trong long anh hok trả lời kô mà thay vào đó là một kâu hỏi khác
-sao em vẫn chưa về nhà ?
Đưa tay xoa thái dương:
-em chưa về thì củng như anh thôi
Anh nghe thế …….chỉ cười .mãi cho đến khi kô nói tiếp:
-đừng kố che giấu .rỏ rang anh rất thik con bé đó
Anh tthản nhiên:
-thế thì sao?
Kô cười to:
-zậy nếu ta hợp tác thì sao .anh và em điều có thứ mình mún
Nghe kô nói khiến hoàng phãi suy nghĩ :
-nhưng rấ tiếc anh ko có ý định giống như em …………tạm biệt vậy
Thái độ bất cần của anh làm nhỏ giận dữ :
-anh đúng là kẻ giả dối tôi hok tin là anh hok có ý định như tôi
hắn chạy nhanh khỏi trường đưa mắt nhìn xung quanh nhưng vẫn hok thấy bóng dáng của nhỏ?..............có lẽ nhỏ đã đón được xe buýt …..hắn nghe đôi chân nặng trĩu…….cô họng khan đặc………vụn vỡ,,,,,,,,,vụn vỡ.......tan nát …cứ mỗi lần hắn tiến lại gần ……mún gần nhỏ ,hiểu nhỏ hơn thì nhỏ lại cang xa.nhỏ xa hắn đễn độ………hắn hok thể tưởng tượng được rằng hắn đã bị nhỏ ghét như thế nào?..................nhưng có lẽ …rất khó đễ hắn kó thể hàn gắn lại được……
Sáng nay mới tờ mờ sáng mà mưa như chút …trong căn phòng màu hồng phấn .nhỏ cuộn tròn người trong chăn ………hum nay là chủ nhật nhỏ được nghĩ ……….nhỏ mún .ngủ thêm chút nữa,,,,,……đễ bù lại cho ngày hôm qua nhỏ đã ngồi khóc cả đêm ….nhỏ khóc cho sợi dây chuyền ba tặng nhỏ đã mất ……..nhỏ còn khóc cho lần đầu tiên bị một tên kon trai đối xử như vậy…………nhỏ nhơ mãi..và sẻ hok bao giờ có thể quên được……
nhỏ co người thêm chút nữa,,,,,,,,,chán quá hok mún bắt máy chút nào…..thấy hok bắt máy thế nào củng cúp thôi…..nhỏ nằm co ro trong chăn .trong .khi điện thoại reo inh ỏi…….
trời ạ ai mà zai zay hok bít ,,,,,,,,,,Bobo nếu là cậu thì chit với tớ ….nhỏ thò tay khỏi chăn..lần tay lên bàn lấy điện thoại ..hok bùn mở mắt ..nhỏ đem điện thoại vào chăn rồi bắt máy :
-alo….Bobo ..mún chết hả?..đễ sơri ngủ
Bên đầu dây chợt im lặng.phãi vài giây sao ..mới lên tiếng:
-
hử một tên đùa dai nào đó ?...........chỉ kần hok phãi là hắn thì được….
Nói rồi nhỏ cúp máy cái rụp…quẳng cái điện thoại trên đầu nằm nhỏ kéo chắn kín đầu ,,,,và quyết định ngủ lại :
lại nữa ..nhỏ bỏ chăn bước vào phòng tắm ,,,hớp 1 ngum nước :rồi bắt máy ..nhỏ hét vào đt
-này!...kó đễ yên cho nguời ta được yên hok hả?
Bên đầu dây bây giờ chắc giọng::
-
nhỏ giật bắn người..phun cả ngụm nước ra ngoài sao hắn .kó số điện thoại của nhỏ…thảm rùi…nhỏ chần chừ:
-tại sao tôi phãi hối hận …tôi hok mún gặp anh …
-
hắn vừa nói gì sợi dây………….hok lẽ hắn nhặt được…
-
-khoan ..khoan đã ….anh đang ở đâu ?
-
Xong hắn gác máy cái rụp làm nhỏ chưa kịp định thần……….
nhỏ nhanh chóng …thay quần áo …hum nay nhỏ mặc rất đơn giản ao thun trắng cùng váy màu hồng cở ngang gối ..bửa này nhỏ hok búi tóc như mọi hum mà buộc cao …cố định mái bằng chiếc gim nhỏ màu đỏ : tự ngắm ..mình trong gương ..thấy ..tạm ổn ..nhỏ với tay lấy cái tui xách chạy khỏi phòng…
..............................
thấy nhỏ từ trên lầu đi xuống thằng nhóc ..(em trai nhỏ) chạy ngay lại ..vẻ hớn hở
-chị hai! ………anh Thanh đợi chị ở ngoài kìa …
nhỏ liếc nhìn nó rùi đưa tay bốc miếng fomat khoái khẩu bỏ vào miệng ..
-này….kon nít hok được nhìu chuyện 1 bik chưa?
Nói rùi nhỏ quay đầu chạy đi bỏ lại thằng em đang xụ mặt vì giận dữ
bước ra tới cổng nhỏ đã thấy hắn đỗ nguyên cái xe hơi bong loáng của hắn chặn trước cửa ..điều đó khiến nhỏ hok thik nhỏ nhìn thấy hắn thì nhớ đến vụ hum qua hình ảnh hắn hôn nhỏ tràn về như từng thướt phim ..nghĩ tới đó,,nhỏ thấy mặt nóng bừng nó làm………nhỏ bực :
-anh .đang giữ sợi dây chuyện của tôi phãi hok
hắn gật gù:..nhìn nhỏ chợt hắn giật mình khi nhớ tới cảnh hum qua hok hĩu sao hắn zám làm zay ...lúc đó hắn chỉ mún nhỏ đừng ghét hắn nhưng cuối cùng sao lại ra zay ..:
-đúng !...trông nó rất đẹp ….rất ý nghĩa …
nhỏ nhận ra trong câu nói của hắn đầy ẩn ý ,,,hok chắc lắm nhưng nhỏ tin rằng hắn phần nào đã bik ..ý nghĩa của sợi zây……..nhỏ nhìn xoáy vào hắn khá lâu ….mà thoy….mặc kề hắn kó bít hay hok .miễn hắn trả cho nhỏ là được :
-anh có thể trao lại cho tôi hok ?
hắn đáp khi đang cầm sợi dây đưa qua lại trước mặt nhỏ:
-được…nó là của kô mà ?
nhỏ xèo tay:
-zay..anh đưa cho tôi
hắn nhìn lòng bàn tay của nhỏ hồi lau rùi bật cười…:
-đâu có dễ zay?..........nó là át chủ bài đễ tôi thắng kô mà ,,
nhỏ bik òi ..hắn đến đây hok có ý tốt đễ trả nó cho nhỏ:
hắn ………………zám uy hiếp nhỏ……..tức chết đi ..nếu hok phãi hắn đang kó sợi dây của Ba nhỏ trong tay thì,,,,,,,,,,,,,thật sự nhỏ mún đánh nát mặtj hắn ra …kẻ xấu xa………nhỏ ặm ự ….nuốt hận vào lòng …..mà leo lên xe….
chiếc xe lao như bay……..đễ lại trên mặt đường những vệt khói tròn màu trắng
nắng luồng qua kẻ lá ,,,,,,mưa tạnh tự khi nào …….bầu trời bắt đầu trong xanh ……dự báo cho một ngày mới tốt lành
Hoàng kầm điện thoại trên tay……..anh nhấp vào số điện thoại đễ tên ‘nhok sơri’ mà mãi chẵng thể bấm gọi anh……..chần chừ..rùi bỏ điện thoại vào túi …….xong lại đem nó ra thật chẳng hĩu là anh đang nghĩ gì ? ngay chính anh vào lúc này kòn hok hĩu nổi anh……..anh thik nhỏ nhưng hok thể nói ra với lí do sợ nhỏ sẽ hok thik anh ………rùi kòn việc sẻ làm sứt mẻ tình bạn tốt đẹp của anh và Thanh ……..kó bik bao bao dự tính ,,,đã khiến anh chôn chặt tình cảm đó sâu vào lòng .mà hok thể nào giải thoát:……anh đễ lại điện thoại vào túi rùi quay đầu ....anh đã va vào Trầm Hương khiến toàn bộ đĩa CD trên tay Hương rơi hết xuống đất ……..anh vội vả cúi người nhạt giúp hương kèm theo một lời xin lỗi ……..:
-xin lỗi…Hương hok sao chứ!.........
TÔI giật mình .tim như sắp vỡ ra ….khi vô tình gặp hoàng ở đây ? kó phãi là duyên phận ………có lẽ tôi thik Hoàng thật rùi vì mỗi lần chạm mặt zới ..Hoàng là y như rằng .tôi trở thanh kon ng khác :
bạn đang đọc truyện tại
-ko..ko…sao?
Trong quá trình nhặt đĩa anh vô tình nhìn thấy đĩa của Ngô Trác linh
nếu anh nhớ hok lầm thì …nhỏ kủng rất thik Ca sy này,,,,nhac chuông di động của nhỏ cài bài của cô ca sy này………..anh nhìn Hương và nhận ra rằng Hưong lun ko cái gì đó giống Nhỏ………nếu Hương là ……..
-kảm …ơn ..Hoàng …..mình…..
Anh mĩm cười …ngắt vào chop mũi Hương :
-Hương BIK hok Hương kó gì đó rất giống Nhật anh…..rất dễ thương…
Tôi nghe Hoàng nói zay .thì lại càng them hi vọng…tôi đánh bạo :
-nhưng,,,,,,,,,hoàng kó thương Hương hok…….?
Anh cười….trước câu hỏi của kô bạn :
-chà…thương chứ ..bạn dễ thương zay mà…….!
Tôi thì thầm đây là lần đầu nhỏ bạo dạn như zay:
-zay,,,,Hoàng,,,với minh kết thân nhé! ...
Hoàng sửng sờ trước câu nói của Hương...anh đinh mở lời nhưng:
-đừng nói vội.....Hương hok gấp đấu
tôi thấy một cảm giác nhẹ nhỏm lạ thường zay là tôi đã nói ra được rồi.........dù Hoàng kó nói thế nào thì tôi kủng hok bùn,,,hok trách ....hay hờn Hoàng cả.....tôi ôm chồng đĩa đi ngang trước mặt Hoàng,,,,,,,,,,,,kòn lại đây anh nhìn theo dáng Hương khuất dạng........với bao suy nghĩ:
--------------------------
Kô hok bit chuyện gì đang xãy ra ……….thật là phiền phức !.......Minh ném mạnh điện thoại vào góc tường làm nó vỡ nát ……..cơn uất ức trào nên khiến kô hok kìm chế được nữa …….lao khỏi ghế kô ném vỡ hết bất cứ những thứ kó mặt gần kô …………hử?....Vương Thanh ….anh đang ở đâu …tại sao em gọi
mà anh hok bắt máy …chỉ toàn lời của hộp thư thoại ..ý nghĩ Thanh đang đi với kon bé đó làm cô ….giận dữ…..tuy kô và Thanh chưa từng ,,là người yêu ….phãi …chỉ mỗi cô yêu thik …anh anh chưa bao giờ toả thái độ thik cô cả..lúc trước và bây giờ củng zậy………..Thanh chưa từng yêu cô…..
Đưa tay mỡ hộc tủ ..cô lấy bên trong một khung hình ..được lồng kiếng cẩn thận……..người trong anh là cô và Thanh trong lần cắm trại cuối năm cấp II (lúc đó Thanh chưa bik đến nhỏ ..củng như hôn ước đã định sẳn )…..lần từng ngón tay lên hình Thanh cô bật khóc nức nở……thế là hết …Thanh đã thik kon bé đó rồi.,….mất hết …..
‘’dẫu vẫn bik anh hok hề yêu…….buồn đau kon tim héo gầy…ngày tháng trôi qua lặng lẽ nhớ mong………….nhớ những phút giây anh kề bên ..nắng ấm sớm như khẻ cười, long em rộn vang khúc hát ..ngày xanh tươi gió mới sưởi ấm kon tim nhỏ nhoi..khát khao tiếng yêu đầu tiên..xin đừng hờ hửng vô tình..cho hoa tàn phai..T/Y em trao anh ngày tháng vãn hok tàn phai……….ước mong sẻ có một ngaỳ…thiên đường hạnh phúc ngọt ngào khi anh…..trao lời yêu thương…..’’
kô ném khung ảnh xuống đất từng lớp kiếng vở tan …mãnh vở….trong như pha lê tràn đầy mặt thảm…cô đưa mắt nhìn song sọc vào khung hình………tinh yêu đối với kô chỉ còn là thù hận ……….bài hát đó vẫn văng vẳng bên tay cô …nghe thật ngơ ngẩng và lố bịch…….’Thanh anh hok thik emì đừng hok thik người khác ‘ …’
‘’kon tim nhỏ nhoi ,khát khao tiếng yêu đầu tiên ….xin đừng hờ hửng vô tình,,,cho hoa tàn phai..tình yêu em trao ,,anh ngày tháng vẫn hok tàn phai’’
-im đi..đừng hát nữa….!!!!...có nghe hok…
Cô bịt chặt hai tai ném…bình hoa trên bàn vào nơi phát ra tiếng hát …đó là em gái cô ,,Tiểu Linh…cô nhóc xanh mặt…đứng nhìn chiếc bình vở nát dưới chân …
-chị ..hai…sao…lại cấm em hát ..
cổ gầm gừ:
-hử..tao hok mún mày hát bài đó….lố bịch..
Tiểu Linh,,,cười :
-hihi….bộ chị thấy em hát hay,,nên ganh hả?
Cô gào lên :
-đi..khỏi phòng tao ngay…mày hok được hát bài đó …nghe hok
Cô nhóc mặt mày tái mét chạy vội ra ngoài hok dám quay đầu lại ..có lẽ Tiểu Linh bik …chị nó vốn hok phãi là người dễ đối ..phó ..nếu nó kòn ở đó có lẽ em ruột chị ấy củng hok nương…
Cô đóng cửa phòng lại tay ôm đôi má thấm đẫm nước mắt…..cô khóc cho kẻ đã thua cuộc trong tình yêu…………..nhưng rồi …chợt cô vùng dậy …lau cạn dòng nước mắt…cô bỏ khỏi phòng đễ lại sau lưng khung ảnh vỡ nát ..............
--------o0o---------
Xe chạy khá lâu ,,,,,,,,,,,,,,băng qua nhìu con đường gió thổi từ bên ngoài ùa vào trong ..vuốt ve mái tóc nhỏ bồng bềnh…nhỏ hướng khuôn mặt bầu bỉnh ra ngoài…đễ tận hưởng khí vị của ngày đầu sớm mai..nắng chưa hắt cao nên dịu và sảng khoái tao cho nhỏ cảm giác bình yên .nhưng điều đó chỉ là khung cảnh mà nhỏ thấy bên ngoài ..còn bên trong đối với nhỏ là không gian nặng nề và ảm đạm …….hắn vẫn thế hok nói gì nữa kể từ lúc nhỏ lên xe cho đến bây giờ ..hok bit hắn đang toan tính gì trong đầu đây ……..việc hắn lấy sợi dây của nhỏ mà hok chịu trả là đủ bik hắn hok có ý tốt rồi……….
nhỏ nhìn hắn hồi lâu .bất chợt hắn quay đầu ,làm nhỏ giật mình xoay người nhanh ra ngoài ..hắn nhìn nhỏ rồi bật cười
-đứng lo….tôi hok ắn thịt cô đâu ?
nhỏ lên tiếng mà hok quay đầu lại:
-uh'………tôi bik anh hok dám đâu …….
hắn đạp thắng cho xe dừng lại :rồi quay sang ..đưa dần người về hướng nhỏ:
-dựa vào đâu mà kô tự tin dữ vậy?....
hắn đưa khuôn mặt đẹp trai hok thể tưởng tưởng nổi ( nói thẳng ra là nham hiễm sao sao ấy )……gần sát nhỏ ..nhỏ khẻ nhích người ngã về phía sao đễ tránh hắn…
-anh đúng là đồ củ chuối …anh đang mún gì đây.,,,,hok được làm bậy..đoá,,,
Nhưng hok có lẽ hắn đã bik nhỏ đang nghĩ gì ?..........hắn cười (lại cười…)…rồi đưa tay tháo dây an toàn cho nhỏ………..
-cô đang nghĩ gì trong đầu vậy………..tôi hok xấu như zay chứ …
kảm thấy hơi ngượng…đễ thoát khỏi cảm giác đó nhỏ chống chế:
-hiiiiiii….thì ah đúng là ng xấu mà..nếu hok sao hum qua dám ..
chợt nhỏ sựng lại ….rồi nín bặt ..chỉ có hắn đưa tay che nữa vần trán rồi mở cửa xe bước ra ..theo sao là nhỏ ....
hắn gởi xe rồi....cùng nhỏ vào khu vui chơi hok lẽ mục đích hắn hok trả sợi dây cho nhỏ là vì mún nhỏ đi chơi cùng hắn .....chắc hok tốt zay chứ .......nhỏ chần chừ ,,,đưa mắt nhìn hắn .......nhìn kỉ hắn củng hok đến nỗi nào ..chắc chị tại hắn là hotboy lại nhà giàu nên nhỏ nghĩ hắn xấu
nhỏ nhủ trong lòng rùi liên tục lắc đầu: khiến hắn đễ ý :
"trời đất ...nhỏ điên rồi,,tự nhiên nghỉ tốt về hắn .."
hắn lên tiếng đồng thời kéo tay nhỏ:
-làm gì thế ?.....có vào hok?
nhỏ ngớ người :
-hả..à..vào chứ ?hihi......
nhỏ và hắn đi song song nhau vào khu vui chơi...chừng nữa đường nhỏ giật tay lại ..tống cho hắn một cái vào mặt(hok nhẹ đâu )...với lí do .."anh dám nắm tay tôi..hả?.."
nhỏ theo hắn dạo một vòng khu vui chơi mà hok bik làm gì ngoài vik đi nhìn và ngắm ………chân nhỏ mỏi nhừ..giờ phãi làm cái gì đó …chứ nếu đi như zay ..sao nhỏ chịu nỗi….đi them đoạn nữa nhỏ mừng húm khi thấy khuất ở một góc hok xa lắm …quầy tô tranh cát một trò chơi thú vị ……..
-ek…….mình ghé vào đây tô tranh đi
hắn đứng ngang nhỏ ,,,,,,,,sắm soi ..hồi lâu:
-được..thui..!
thế là nhỏ nhanh nhẩu kéo hắn vào quầy lựa ngay một hình siêu nhân GAO đẹp cực..trao cho hắn :
-ne…tấm này đẹp đó …anh tô thử đi
Hắn cầm nó trên tay hok có vẻ gì là thik thú :
-này! ..này!...kô lựa tấm hình xấu quá như người chọn nó zay!
nhỏ trợn mắt :
anh nói gì hả?ý anh nói tui xấu hả?
hắn khoái chí ngồi vào ghế:
-đấy là tự kô nhận đó nhé..hok phãi tôi chê kô à?
nhỏ ngồi theo hắn :
-tôi đẹp hay xấu tự tôi bik ..bộ anh nói xấu là ,,xấu thật à..
hắn hok nói gì nửa mà bắt đầu tô……nhỏ thấy vậy củng tìm lấy một tấm…hình Gấu Boo rất đẹp………
---------o0o------------
Cùng một thời điểm …Tiểu Minh ……..đang ở ngoài đường ..lang thang bên ngoài hoài củng chán kô quyết định ……..kêu một vài người bạn đi chơi …cho đở bùn…
-ăn nói zay là sao hả? rủ bọn này tới đây rổi bảo im lặng à?
Kô cáu gắt ..:
-zay chứ mày mún gì hả?.........tao đang điên tiếc lên đây ?
Cô gái lúc nãy hỏi cô ..lại nói:
-chuyện gì làm mày bùn?
Minh nhấp cạn beer,,,mặt đỏ gấc vì rượu
-Thanh ..đang thik kon nhỏ đó ….
4 đưa con gái đi cùng kòn lại hỏi dồn?
-kon bé ấy phãi là Nhật Anh hok?.......
Cô hok trả lời chỉ uống uống mãi,,,mà thôi hok nói ra thì tất cả điều đã bik……bik là cô sẽ hok bỏ cuộc dễ dàng như zay nhưng……..nghĩ thì nghĩ zay….chừng đối mặt thì sự thật hok như lời cô nói…………..kô liệu sẻ làm được gì kon nhỏ đó .khi bik rằng Thanh dường như rất thik nó
một cô gái trong nhóm 5 đứa lên tiếng phẫn nộ:
-hử..được lắm……mày đừng làm gì hik đễ bọn tao ..tính…
Đưa còn lại đông thanh:
-đúng,,,,,,,,bọn tao làm việc thì mày yên tâm ….nhanh gọn ,,,lẹ và nhất là hiệu quả !
Cô do dự:
-nhưng kon bé đó hok dễ đâu.'……….nó kòn là vợ sắp cưới của Thanh nữa đó
tất cả hok nói gì nữa ……họ uống tếp như hok mún nghe cô nói nữa đành vậy……..thế thì lại càng hay …trừ khử được nó…tất cả sẻ quay lại từ điểm khởi đầu………’’ nhật Anh đừng trách tôi độc ác ….đáng lí tôi
và kô vẫn có thể sẻ là bạn…nếu người Thanh yêu hok phãi là kô,………và người tôi yêu hok phãi là Thanh ‘’
nhỏ bực mình hết cở đúng là một tên kon trai dở hơi vụng về hok thể tả ……….hắn tô một bức tránh siêu nhân GAO thần tượng của nhỏ một cách thậm tệ……hăn trộn màu cát tùm lum …..cát dư bám tràn ra ngoài …làm nó ố và trông dơ thế nào ý ..
-này……….anh tô xấu quá đi…tội nghiệp siêu nhân Gao của tôi….!
Hăn đáng bực vì bức tranh đột nhiên xấu tệ ……..giờ kộng thêm nhỏ châm dầu vào lữa khiến hắn quê … trở nên giận lảy:
-zẹp!...dẹp..đi ..trò gì chán phèo..ta đi chổ khác đi ..
nhỏ cải …đang chơi rất vui ..:mà
-hok..anh hok thik thì đi chổ khác đi …tôi thik ở đây tô tranh hà?
hắn bực dọc nhìn nhỏ típ tục tô..
-kô …có đi hok hả?
nhỏ dứt khoát :
-hok..bao giờ !
hắn buông lời khiêu khích :
-chà…sợi dây tuy củ nhưng đồ thật bán chắc có giá lắm đây
nhỏ sừng sở ………..Trời đất hắn lại định dung nó uy hiếp nhỏ đây mà….bực mình ..bực mình quá !...
-đi thì đi..tôi sợ ah à…mà này anh mà hok trả cho tôi…là anh bik tay tôi..
hắn giã lã:
-trả ..trả mà..giờ thì đi được rồi chứ?
nhỏ xụ mặt thạm hại …
-anh đi trước đi …….
hắn đưa nhỏ đến khu vui chơi trùng vào dịp sinh nhật kỉ niệm ngày xây dựng công viên ..thế nên đương nhiên việc nhỏ và hắn được hưởng quà của khu vui chơi là việc tất nhiên …thế nhưng nói thì là vây ………chứ hok bik sẻ là may mắn hay xui xẻo đây ?
hắn và nhỏ đi dạo thêm vài vòng .sau đó nhỏ than đói …….thế là hắn nhanh chống dắt nhỏ vào một nhà hàng lớn thay vì chỉ cần ghé vào một quán nhỏ bên lề đễ ăn uống ….
.nhỏ nhăn nhó nhìn hắn rùi bảo:’’ thôi tôi hok mún ăn ở đây đâu tốn kém lắm hay ta tìm một chổ nào khác rẻ hơn đi ‘’
đấy nhỏ nói chỉ có thế thôi …mà mặt hắn đã co lại nhỏ bik hắn hok hài lòng nên mới thế …hắn nhìn nhỏ hồi lâu rồi lên tiếng ,giọng hơi bực thì phãi: ‘’đầu thịt nhồi ..dẫu sao cô củng sắp là vợ của tôi …hok nên ăn những thứ hok vệ sinh ..tôi thấy nhà hang này là tạm nhất !’’…vừa dứt lời hắn thoải mái bỏ hai tay vào túi quàn vẽ sảng khoái ….đưa mắt nhìn quanh nhà hang giây lát .rùi bước vào ,,khi nhỏ chưa kịp nói them câu nào..
gừ ….!!!!..hắn làm zay là chã coi nhỏ ra kí lô nào ..tức quá nhỏ ..quyết đinhj quay đầu bỏ đi …đễ hắn tự nhiên bước vào cái nhà hang mà hắn cho la hảo hạng..nhỏ chỉ quen đến những nói bình dân thui …ở nới đó hok hợp với nhỏ ..vừa kiểu cọ tốn tiền lại mất thời gian….ăn ở ngoài thoải mái đơn giản lại tiện lợi hơn dại gì hok vào…cứ đễ mặc hắn……
Thanh đi vào gần tới cửa thì dừng lại ….hắn quay đầu đễ hối nhỏ mà trong đầu nghĩ’’ đầu thịt nhồi này .. đúng là chậm chạp ,,’’…..nhưng khi suy nghĩ trong đầu hắn chưa hình thành hết câu thì hắn giật mình hăn sock ! sock thật sự ,,,,,nhỏ biến đâu mất rùi …nổi lo lăng dồn dập khiến hắn hok kòn tâm chỉ đến ăn …đến cái nhà hang này nữa suy nghĩ lúc này quan trọng nhất là ..phãi đi tìm xem nhỏ đang ở đâu giữa rừng người như thế này …tìm nhỏ lúc này quả là hok dễ …thế nhưng hắn vẫn phãi tìm …vì nhỏ là kon dâu cưng của MaMa hắn vừa là kon gái kưng của Mẹ nhỏ…nhưng điều làm hắn quan tâm nhất là …hắn hok mún đễ lạc mất nhỏ dù là từng giây ngắn ngủi…
Thanh lao ra khỏi nhà hang và lun miệng gọi tên nhỏ :’’ Nhật Anh ! ,, đầu thịt nhồi cô ở đâu ?’’…hắn vừa đi vừa gọi khan cổ nhưng mãi vẫn chưa thấy nhỏ trả lời …’’ thật ra .. đầu thịt nhồi đi đâu được nhỉ?’’
Nếu thấy hay hãy chia sẻ bài viết cho bạn bè cùng biết nhé