Tăng tốc cùng Ninja và những người bạn để tận hưởng niềm vui chiến thắng
Bản Chất Thật Của Hotgirl ? Full
Tác Giả:Cirela
Thể Loại:hiện đại,tình cảm,phản diện,hơi bạo lực
Tình Trạng:hoàn thành
Cánh Báo:chưa rõ
Số Chương:14
Post By : Trái Tim Băng ^^
Giới Thiệu:
Họ là những hotgirl,được nhiều người ngưỡng mộ:thông minh,xinh đẹp và đầy tài năng.Nhưng liệu mấy ai hiểu rõ bản chất thậtj của họ?
Nhã Vân-một cô nàng lọ lem ngây thơ và tốt bụng
Hà Băng-một cô bé hoạt bát và mạnh mẽ
Đan Yến-một cô gái đậm chất phản diện
Họ đều đi tìm hạnh phúc cho riêng mình...
CHƯƠNG 1:
Buổi sáng ban mai thật rực rỡ,cái nắng nhẹ của trời thu len lỏi vào một khung cửa sổ nhỏ nhắn.Nơi có một cô gái với khuông mặt xinh đẹp tựa thiên thần đang ngủ gục trên bàn.
"Tiểu Băng à!cậu dậy đi,cậu trễ giờ rồi kìa"Nhã Vân lay nhẹ cô.
"ừ,...ờm...mấy giờ rồi?"Hà Băng theo tiếng gọi của bạn tỉnh dậy,uể oải hỏi.
"6h30,chẳng phải hôm nay cậu có cuộc hẹn lúc 7h sao?" Nhã Vân tốt bụng nhắc nhở bạn.
"A...A...A!trễ rồi"cô còn phải đánh răng,ăn sáng,chuẩn bị trang phục nữa,trời ạ!
"Hi vọng là cậu ấy không trễ"Nhã Vân lo thay cho cô.
Công Ty DUY THẮNG
"Cô đã trễ 15' rồi đấy,tính sao đây?"giọng nói lạnh băng của người đàn ông vang lên.
"Tôi...xin lỗi ạ,sẽ không có lần sau đâu!"Nhã Vân thành khẩn cúi gập người.
"Hi vọng lần đầu cũng sẽ là lần cuối,cô rõ chứ.Tôi sẽ trừ 2 điểm thành tích của cô"người đàn ông đó lại nói.
"Dạ cảm ơn ạ!"Hà Băng thở phào nhẹ nhõm.Vốn là cô đến đây để xin việc làm,nhưng xui xẻo thay,công ty chỉ thiếu đúng một nhân viên ở phòng thiết kế.Mà hơn bảy trăm người nộp đơn,qua các vòng xem xét,tuyển cử,cô là người duy nhất được chọn.Đáng lẽ cô sẽ được nhận vào thử việc.Thế mà,Triệu Phi Quân,hắn ta từ trên trời rơi xuống,không qua xét tuyển cũng được nhận vào.Vì vậy,trong vòng 50 ngày,cô và hắn ta phải cạnh tranh,ai có điểm thành tích cao hơn từ việc thiết kế trang phục sẽ được nhận.Hiện tại hôm nay là bắt đầu,cô đã bị trừ 2 điểm,đúng là xui mà.
"Cô và Phi Quân chào nhau đi"cô mải mê suy nghĩ lờ mờ nghe giọng Trưởng Phòng đó lại nói.
Một người đàn ông trong trang phục vét sang trọng bước vào,cúi người chào Trưởng Phòng,rồi quay qua cô:"Chào cô,tôi là Triệu Phi Quân,hi vọng sau này sẽ cùng làm việc vui vẻ"Phi Quân đưa tay ra giới thiệu.Anh là đến đây theo sự sắp đặt của ba mẹ,chỉ mới hơn 26tuổi thôi,mà mẹ anh ngày nào cũng bù lu bù loa rằng không cho bà có cô con dâu tốt,cháu nội ngoan.Chết tiệt!anh vốn là theo nghành Mỹ Thuật,toàn vẽ tranh phong cảnh thôi chứ có biết gì về thời trang đâu chứ!
"Tôi...là Dương Hà Băng,rất vui khi làm việc cùng anh"Hắn ta quả thật vô cùng vô cùng cool,dáng laị rất cao,làm bao ý nghĩ ghét hắn ta của cô bay đi hết,đúng là mỹ nam kế,ặc:MatCuoi (57):
"Thôi hai người đi nhận việc đi!"Trưởng Phòng lên tiếng sau một hồi thấy hai người im lặng...nhìn nhau:MatCuoi (9):
Hà Băng và Phi Quân được một cô thư kí dẫn đi giới thiệu vài nơi trong công ty rồi cho về,vì là ngày đầu nên không có việc gì làm.
Sau khi Hà Băng đi,Nhã Vân cũng sửa soạn đi phỏng vấn.Bọn cô vốn là chị em kết nghĩa khi có hoàn cảnh gần như tương tự nhau,cha mẹ cô mất để lại cô cho mẹ kế xấu xa;Hà Băng thì mất cha,mẹ đi bước nữa.Nên bọn cô dọn ra ở riêng,gần phòng ở tầng 14.
Công Ty ĐIỆN ẢNH HÀO TIẾN
"Số 2409,cô Trịnh Ngọc Nhã Vân"tiếng cô thư kí vang lên.Sau hơn 1h chờ đợi cuối cùng cũng tới lượt cô.mang theo tâm trạng hồi hộp,Nhã Vân đẩy nhẹ cửa vào.
"Cô ngồi đi"một người đàn ông nói.
Nhã Vân bước vào ngồi,không dám ngẩng lên nhìn bọn họ.Nghe giọng họ hội ý cô biết rằng có 4ban giám khảo,3nam và 1nữ.
"Trịnh Ngọc Nhã Vân,tốt nghiệp tại Nhật,loại A...cao 1m72,nặng 47kg,số đo..."giọng vị nữ
giám khảo đọc hồ sơ của cô đầy khinh thường.
"Thôi được rồi,cái đó đừng đọc nữa,cô có kinh nghiệm diễn xuất chứ?"giọng vị giám khảo lúc đầu.
"Dạ chưa ạ!nhưng tôi nhất định sẽ cố gắng"Nhã Vân vội nói sợ họ không cho cô cơ hội phỏng vấn tiếp.
"Nói lí do muốn làm diễn viên xem nào?"vị giám khảo cuối bàn lên tiếng hỏi cô.
"Tôi thích diễn xuất,thích đứng trước ống kính,hóa thân thành con người khác ạ.Ngoài ra,tôi muốn gặp thần tượng của mình là đạo diễn Lê Quang Tân,tôi rất ngưỡng mộ phim của ông ấy"cô thành thật trả lời.
Bạn đang đọc truyện tại
"Cô muốn nổi tiếng chứ gì?,mơ tưởng"vị nữ giám khảo mỉa mai cô.
"Hay là cô muốn gây sự chú ý với tôi"giọng nam giám khảo cuối bàn đầy giễu cợt.
"Tôi...không có ý đó"Nhã Vân hơi run trả lời.
"Thôi nào,đừng làm khó cô ấy nữa,cô trả lời rất tốt,bây giờ diễn thử xem nào?"vị giám khảo đầu tiên lại nói.
"Dạ?diễn...thử?nhưng diễn gì ạ?"Nhã Vân ngạc nhiên ngẩng đầu lên,cô nhớ là phỏng vấn đâu có phần này,có chuẩn bị gì đâu mà diễn cơ chứ!:MatCuoi (20):
"Cô diễn cảnh tỏ tình với Hy Đông đi"cô chỉ nghe thấy thế thì có một người đàn ông cao to đứng lên tiến về chỗ cô,anh ta là người ở vị trí giám khảo thứ hai im lặng nãy giờ.Anh ta mang một vẻ đẹp nam tính đầy cuốn hút với đôi mắt màu xanh tuyệt đẹp,cô như bị ánh mắt ấy thôi miên vậy,nhìn anh ta không chớp mắt:MatCuoi (16):
"Cô cứ diễn tự nhiên là được"Hy Đông nói với cô,cô gái này quả rất đặc biệt,luôn đỏ mặt khi nghe điều gì bất ngờ.Lại thêm cái bộ dáng lúng túng đó nữa,vô cùng đáng yêu.
"Diễn...tỏ tình...bây giờ ạ...với anh ta?"cô nghe giọng mình run lên,mặt bất giác đỏ như gấc.Cô bối rối nắm chặt vấu áo.
"Nhanh đi chứ?Đừng để bọn tôi đợi"Đan Yến là ngôi sao nổi tiếng hiện nay cũng là vị nữ giám khảo ở đây,hối thúc cô.
"Tôi...tôi..."Nhã Vân ấp úng.
"Có chuyện gì?"Hy Đông phối hợp diễn để trấn an cô.
":monkey51:"TÔI THÍCH ANHHH..."cô hét to,mặt đỏ đến cực độ.Nhắm chặt mắt,xấu hổ chết được,đây là lần đầu nha,cô chưa từng làm như vậy trước đây.
"Bảo mấy người kia về hết đi,cô ấy được nhận"Hy Đông nói xong bỏ hai tay vào túi thong thả bước đi,để lại cô cùng các vị giám khảo đầy ngơ ngác.
"Anh Đông à..."Đan Yến gọi với theo đầy tức giận.
"Xem ra cậu ta đã bị trúng sét ái tình rồi,haha"Minh Chân cười vang,cậu ta là nam tài tử được nhiều fan nữ hâm mộ nhất hiện nay.
"Thôi cô về đi,mai lên kí hợp đồng"nam giám khảo còn lại lên tiếng.
Chương 2:
"Tại cuốn tiểu thuyết hay quá nên tớ mới đi trễ bộ"Hà Băng biện hộ sau một hồi kể lể với Nhã Vân.
"Tớ được nhận vào làm rồi,cậu cũng cố lên đi"Nhã Vân bình tĩnh nói,cô còn lạ gì về tính của bạn,luôn không chịu nhận lỗi sai về mình.
"Hắn ta quả thật rất đẹp trai,tớ sợ mình bị trúng mỹ nam kế mất!"Hà Băng hồi tưởng lại khuông mặt của Phi Quân,mơ màng.
"Cậu nên chú ý đến công việc thì hơn,trong năm nay chúng ta phải gom đủ tiền mua nhà mới đó,quên rồi à!"Nhã Vân nhắc nhở,bạn cô là chúa hám trai đẹp mà,haizz.
"Biết rồi,à mà chắc anh chàng đó thích cậu rồi đấy,hihi"Hà Băng cười gian trêu cô.
"Không phải đâu,tại tớ có năng lực chứ bộ"Nhã Vân giải thích,người ta đẹp trai như vậy,bộ dạng lại giàu có,làm sao thích cô được.
"Ừ,thì tùy cậu thôi,tớ cá anh ta sẽ cưa đổ cậu trong tương lai,haha"(đoán hay thiệt)Hà Băng khẳng định.Làm Nhã vân cô trầm tư suy nghĩ.Cả hai cứ thế mà tâm sự đến khi ngủ luôn.
Tại quán bar SKY
"Anh à,sau anh lại nhận cô ta vào làm kia chứ,có nhiều người cũng có năng lực mà?"Đan Yến ôm sát cánh tay Hy Đông nũng nịu hỏi.Cô vốn là rất thích anh,nhưng anh toàn lạnh lùng,không quan tâm tới cô.Đây là lần đầu tiên anh tham gia làm giám khảo và chọn người như thế khiến cô hơi tức giận.
"Chắng sao cả,cô ấy diễn rất đạt"Hy Đông đơn giản giải thích,ánh mắt anh tràn ngập ý cười khi nhắc đến Nhã Vân.
"Cái anh này,thôi ra nhảy với em đi,không nhắc chuyện cô ta nữa"nhìn Hy Đông nhớ tới người con gái khác,cô thật sự không thích tí nào,anh là của cô,cô không có được thì người khác đừng hòng.
"Ừ"anh hùa theo Đan Yến,anh vốn là không thích cô,chỉ là trọng dụng người tài thôi.
Thấy anh cứ đứng thừ người ra,cô chủ động kéo tay anh,cô tin nhất định một ngày anh sẽ chú ý đến mình.
Sáng sớm,trên con đường ít người,có một người con gái trong bộ đồ công sở xanh lam gọn gàng,mang đôi giầy cao gót ba phân do Nhã Vân tặng hồi sinh nhật,tóc cột cao để lộ vầng trán thông minh và khuôn mặt xinh đẹp vừa đi vừa hát.Khiến những người ít ỏi trên đường phải ngoái lại nhìn.
Hà Băng hôm nay đặc biệt dậy sớm,cô thong thả bước đi đón cái nắng ấm áp.Cô không muốn bị trừ điểm nữa.
"Cô định quyến rũ ai đấy"vừa đến công ty Phi Quân liền nhìn thấy bộ dạng xinh đẹp tựa...hồ ly của.:a21:
Hắn ta đi làm còn sớm hơn cả cô nữa,lại còn trêu cô,thật là"Tôi định quyến rũ sếp Trưởng Phòng đó mà,anh hôm nay đi sớm nhỉ!"cô bình tĩnh trả lời rồi cười duyên với anh:MatCuoi (38):
"Vậy à,e là không có tác dung đâu.Tôi thích đi sớm"cô ta định phóng điện thu hút mình chắc,mơ đi.Sếp của bọn họ là dân ở giới tính thứ ba mà.
"Ờ,tôi đây đã chuẩn bị kĩ thế mà.Thôi thì...quyến rũ anh vậy"Hà Băng kéo dài giọng,mắt chớp chớp,tiến lại nắm cavat anh,thở hơi vào mặt anh.
"Cô...cô Dương thật biế nói đùa,tôi không dám nhận đâu"anh lùi lại,tranh xa đôi mắt đó,lại còn đôi môi đó nữa chứ,thật đáng sợ:MatCuoi (18):
"Thôi chào anh,tôi đi đây"cô nhìn bộ dạng cảnh giác của Phi Quân mà nén cười bỏ đi,thật đáng yêu nha.
Văn Phòng Trưởng Phòng
"Hai người hãy làm đề tài về Thiên Nhiên đi,cuối tuần nộp tôi"Trưởng Phòng giao đề tài cho họ.
"Dạ vâng"Hà Băng và Phi Quân đồng thanh.
"Sáng tạo nhiều vào,tôi rất hi vọng vào khả năng của hai người đó"ông đặt nhiề hi vọng vào họ.
"Tôi đã rõ,xin phép ạ"Hà Băng cúi chào rồi lui ra.Lần này cô nhất định sẽ cố gắng đạt điểm cao.
"Tôi xin lui"Phi Quân cũng cúi chào rồi lui ra,anh có biết gì đâu mà thiết kế cơ chứ,nói gì đến sáng tạo,chết tiệt!
Phòng Trang Điểm
"Hôm nay lịch là gì?"Đan Yến ngồi trên ghế khinh khỉnh hỏi.Cô là diễn viên đang rất Hot hiện nay,đóng nhiều phim nổi tiếng,fan hâm mộ rất nhiều,đa số là nam.Với khuôn mặt đẹp sắc sảo,dáng người lại cao,chuẩn như người mẫu cô đã hút hồn bọn họ.Thế nhưng để đạt được thành công như hôm nay,cô đã trả một cái giá rất đắt mà không ai hiểu rõ được.
"Dạ 30' nữa có buổi chụp ảnh tuyên truyền phim Đảo Ngoại,10h có cuộc gặp mặt với giám chế,14h có cảnh quay trong phim Thiên Đường Tuyết,19h nhận phỏng vấn của tờ NgoiSaoTre,21h tập khiêu vũ để chuẩn bị cho bộ phim Tình Duyên Thuở Đầu,22h30 thì xong ạ"Trợ lí cẩn thận báo cáo.
"Lát tới giờ thì gọi,tôi ngủ một lát"cô thật sự mệt mỏi với công việc này,tất cả chỉ vì Hy Đông làm Tổng Giám Đốc tại đây,nên cô mới cố gắng như vậy.
Chương 2(tt)
Nhã Vân đến từ rất sớm,chẳng ai đoái hoài gì đến cô cả,nên cô đành đi loanh quoanh khắp nơi nhìn mọi người làm việc.Đang đi cô chợt nghe tiếng khóc nức nở phát ra từ phòng 214.
"Huhu,hức hức...anh đừng đi mà,hức hức..."Đan Yến ôm mặt khóc nức nở,tay níu theo tay một chàng trai.Hình như họ đang đóng phim thì phải.
"Xin lỗi,nhưng tôi không còn tình cảm gì với cô nữa,chúng ta kết thúc rồi"chàng trai đó lạnh lùng nói,đẩy tay Đan Yến ra,làm Đan Yến càng khóc to hơn.
"Wao!thật tuyệt,chị ấy diễn y như thật vậy"Nhã Vân ngưỡng mộ nói:MatCuoi (41):
"Cô thích đến thế à?"Hy Đông nói sau lưng cô.Anh từ xa trông thấy bộ dạng nhỏ nhắn thập thò trước cửa thì nhận ngay ra cô.Anh tò mò bước lại gần xem thử,chẳng hiểu sao anh luôn muốn biết rõ về cô hơn.
"Tất nhiên rồi,đó là ước mơ của tôi mà"cô theo bản năng trả lời.Nghe tiếng cười thầm từ đằng sau thì cô giật mình quay lại,nhìn thấy Hy Đông cô hét toáng lên.:MatCuoi (1):
"A!A!A!...ơm"Hy Đông nghe cô hét thì lấy tay che miệng cô lại và kéo đi tránh gây ảnh hưởng người bên trong làm việc.
"Này...anh kia...buông..."anh kéo quá nhanh làm cô không kịp thở,vội nói gấp gáp.Thật đáng ghét mà,anh ta nắm tay cô đau chết được.
Hy Đông kéo cô vào văn phòng của mình và đóng cửa lại.Nhìn cô cố gắng hít thở anh nén cười,mặt cô đỏ lên trong rất đáng yêu.
"Sao anh lại dẫn tôi vào đây,thật là,anh tính hù chết tôi à?:MatCuoi (7):"Nhã Vân tức giận hỏi sau khi hít thở xong,nhìn mặt anh ta vẫn bình thường làm cô càng tức giận hơn.
"Đây là kịch bản phim Gió và Mây,nhân vật nữ chính giống tên cô đó"Đưa cô ly nước,anh nhẹ nhàng nói,anh bỗng dưng rất muốn giúp một người mới vừa gặp đúng hai lần như cô,không biết sao nữa,haizz.:MatCuoi (5):
"Cái gì?vai...vai nữ chính hả.Tôi sao...?"Nhã Vân lấy tay chỉ vào chính mình.Anh ta giao cho cô vai chính,thật không thể tin nổi mà,có gì đáng ngờ đây.
"Đừng nhìn tôi nghi ngờ thế chứ,tôi muốn xem phim cô đóng,đừng khiến tôi thất vọng đó"Hy Đông mỉm cười nhìn cô.Anh mong cô sẽ thực hiện được ước mơ của mình.
"Vậy tôi xin cảm ơn anh trước,xem như cho tôi nợ đi,khi nào anh cần tôi sẽ giúp lại"cô cúi người cảm ơn anh ta,cười tươi cam đoan.
"ok"Hy Đông rất vui khi giúp được cô.Sau này để xem cô trả anh như thế nào(cười gian):MatCuoi (9):
END C2
CHƯƠNG 3:
Trước cửa phòng 231,một tiếng hét khủng khiếp đầy tức giận vang lên làm chấn động mọi người xung quanh:MatCuoi (15):
"Sao cô ta có thể chứ,vai đó là của mình mà"Đan Yến sao một hồi la hét ầm ĩ tức giận nói.Cô vừa nhận được tin Nhã Vân được Hy Đông đề cử vào vai diễn cho bộ phim sắp tới.Vai đó vốn là của cô,nhưng do bận lịch quá nên không tham gia đóng được,đáng lẽ vai đó phải do cô đề cử diễn viên.
"Hy Đông là của mình.Mình không có được thì không ai có quyền có được cả"Đan Yến nghiến răng nói,cô đã theo anh hơn 2năm qua nên không thể dễ dàng bỏ cuộc:monkey16:
Tại một căn phòng nhỏ nhắn mà tràn ngập ấm cúng,nơi có vầng trăng sáng soi vào có hai cô gái xinh đẹp đang trò chuyện với nhau.
"Tớ được đóng vai nữ chính đấy,rất tuyệt"Nhã Vân tâm sự với Hà Băng,cô đã đóng bộ phim đó được hai tuần kể từ ngày Hy Đông đề cử cô.Anh dường như rất xem trọng năng lực của cô.
"Ừ,phim gì đấy,nữ chính tên gì?"Hà Băng chăm chú vào bản thiết kế mới.Đề tài đầu tiên hôm đó cô được điểm cao hơn,hiện đang chiếm ưu thế hơn Phi Quân làm cô vô cùng vui mừng.Đề tài lần này về Du Lịch,cô phải giữ vững như thế mới được.
"Tên Vân,phim Gió Và Mây đó,cậu nhất định phải bớt chút thời gian để xem đó":MatCuoi:Nhã Vân không chú ý đến Hà Băng không ngẩng đầu lên nói chuyện với cô,tiếp tục mơ màng nói.Gần đây cô luôn được đạo diễn khen ngợi nên rất vui mừng.
Hai người bọn cô chìm đắm trong suy nghĩ của mình và ngủ thiếp đi.Tuy là thuê hai phòng gần nhau nhưng bọn cô thường ngủ cùng hơn,phòng riêng chỉ để làm việc thôi.
Bạn đang đọc truyện tại
Công Ty Duy Thắng
Vì còn ba ngày nữa là nộp bản thiết kế trang phuc nên Hà Băng tranh thủ ở lại công ty làm thêm giờ.Tránh ở nhà bị Nhã Vân làm phiền,cô ấy dạo này tâm tình vô cùng tốt công việc và tình yêu đều thuận lợi.Nên toàn lải nhải bên cạnh cô liên tục.
Màn đêm nhẹ nhàng buông xuống khắp con đường giờ này đã vắng người.Hà Băng bước vào thang máy,bấm nút xuống tầng trệt.Kim đồng hồ trên tay cô nhích đến số 10h10'.Theo trí nhớ của cô thì thang máy 10h30' thì mới ngừng hoạt động.Bỗng dưng đến tầng 9 thì đèn thang máy chợt tắt,thang máy dừng lại.Hà Băng chao đảo,cô dần trở nên hoảng loạn khi 5'trôi qua đèn vẫn chưa sáng.Hà Băng gục xuống,ôm chặt đầu,chân cô đứng không vững nữa rồi.Cô nhớ lại khoảng kí ức đáng sợ đó...
Mười lăm năm trước
Trong ngôi biệt thự to lớn cuối con đường khu phố dành cho người giàu có.Một tiếng động lớn vang lên phá tan màn đêm yên tĩnh.
"Anh là kẻ phản bội,cút đi,Xoảng..."Tiếng người thiếu phụ đầy tức giận ném bể đồ trên bàn trong gòa khóc và gào khóc.Trước mặt cô là người chồng mà cô đã hết mực yêu thương,anh ta ngoại tình.
"Nguyệt Như à,anh xin lỗi,tại cô ta cứ bám lấy..."người đàn ông gọi là chồng cô lên tiếng cố minh oan,cho rằng đó là một phút nông nỗi.
"Chát!anh là đồ ********,tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho anh"Nguyệt Như đánh anh ta và lao ra khỏi biệt thự.Cô thật sự đã lầm khi nghĩ rằng anh ta sẽ vẫn thương yêu cô khi họ dần trở nên giàu có do bán miếng đất của tổ tiên cô để lại.
"Như Nguyệtttt"anh ta gọi với theo cho có lệ.
Nhìn thấy cảnh đó cô bé Hà Băng khi đó mới 7t chỉ biết nức nở khóc.Họ là cha mẹ của Hà Băng cô nha.Lần đầu tiên họ cãi nhau như vậy và đó cũng là lần cuối cùng...
"Mày dám đứng đây nghe lén à,chát..."người đàn ông gọi là cha đang đánh một cái tát rất mạnh vào mặt cô.Hà Băng ngã xuống ôm mặt khóc,trong kí ức của cô cha cô lần đầu tiên đáng sợ như thế.
"****** đánh tao,thế thì tao đành đánh lại mày vậy,chát...chát...đi theo tao!"ông ta đánh hai má cô sưng vù lên,rồi lôi cô hướng phía nhà kho mà tiến tới.
"Cha à...đừng như vậy mà...con đau lắm..huhu."Hà Băng tiếp tục khóc van xin ông ta buông tha,nhưng bỏ qua lời kêu gào của một đứa trẻ tiếp tục lôi cô đi.
"Đừng gào nữa,****** đã bỏ rơi maỳ rồi,hahaha"ông ta cười to mỉa mai cô,con gái ruột của chính ông ta.
Lôi cô đến nhà kho,ông ta nhẫn tâm đẩy cô vào đó và cười lớn rồi đóng chặt cửa nhà kho lại.
"Cha à!thả con ra đi...con sợ tối lắm...huhu...hức hức..."Hà Băng khóc đến khàn cả giọng và ngất đi.Đối với cô tiểu thư được nuông chiều từ bé như cô thì việc phải chịu đựng ngủ ớ một nơi dơ bẩn như thế này là lần đầu tiên.Đêm đó cô phát sốt vì lạnh.
Hai ngày sau,mẹ cô tìm ra cô trong trạng thái ngất xỉu,mặt tái ngắt đi.Mẹ cô hoảng hốt đưa cô đến bệnh viện.Cha cô hôm đó đã đánh mẹ cô đến chảy máu khi mẹ cô về tới nhà,chú Tân đã ngăn cản và trong lúc xô xát cha cô đã bị chú ấy đâm chết.Do gia thế giàu có nên chú cô chỉ ở tù 10nam.Sau khi ra tù,chú đã cưới mẹ cô.Chú yêu mẹ cô từ rất lâu rồi,còn mẹ cô thì vì trả ơn chú Tân.
Những kí ức đáng sợ đó mải đeo bám theo cô,căn phòng toàn gián,chuột và cả bóng tối nữa.Cô trở nên trầm tính hơn.
Trở về hiện tại
Nước mắt cô lã chã rơi khi nhớ về ngay đó.Cô thật sự rất sợ bóng tối,ở đây lại không có người,cô đã dặn bác bảo vệ đêm nay sẽ ở lại rồi mà.
Phi Quân hôm nay bỏ quên tập tài liệu ở công ty,trong đó có bản thiết kế mới nhất của anh,mà sắp tới ngày nộp rồi nên anh quay lại lấy.Đang leo cầu thang bộ đi lên tầng trên thì nghe tiếng khóc nức nở phát ra từ phía thang máy.Phi Quân hơi run nghĩ.Chân bất giác tiến lại gần theo bản tính tò mò bẩm sinh của con người,đàn ông con trai không thể sợ ma được.
"Ai Trong Đó Đấy!Trả lời tôi đi.."Phi Quân hỏi từ ngoài thang máy.
Nghe giọng quen quen,Hà Băng chợt giật mình,nhưng vẫn đáp lại.Nhỡ có ai để quên đồ ở công ty đến lấy thì sao"Là...tôi...Dương Hà Băng..."Hà Băng run run trả lời,không biết phải là người tốt và muốn giúp cô hay không,cô nắm chặt túi xách phòng ngừa đó là người xấu...
Nghe cái tên,Phi Quân thoáng giật mình,anh lên tiếng"Tôi Phi Quân đây,ở yên đấy tôi sẽ phá cửa cứu cô"anh chạy đi tìm cái cây sắt to ở nhà kho của công ty hay dùng để phá cửa bị hỏng.
Không biết lí do gì khiến cô thấy vui khi Phi Quân là người tới cứu mình.Cô bỗng dưng rất tin tưởng Phi Quân sẽ không thương tổn tới cô.
"Rầm,Két...Choang..."cánh cửa thang máy bị Phi Quân phá ra,anh trông thấy cô đang run sợ ngồi sụp xuống đất,bộ dạng rất hoảng loạn,nước mắt đầy mặt.
"anh sao lại đến trễ như vậy,tôi đã rất sợ...huhu"nhìn thấy Phi Quân cô nhào tới ôm chầm tới anh,khóc tỉ tê trách anh.Cô vừa vui mừng,vừa hoảng sợ.
END C3
CHƯƠNG 4:
Sau khi khóc lóc ướt áo Phi Quân xong,anh bảo cô đợi mình rồi chạy vào lấy tài liệu trong công ty.Anh lái xe đưa cô về tới nhà trọ.
"Cảm ơn anh,làm phiền anh quá"Hà Băng cười cảm tạ Phi Quân cứu và đưa cô về.
"Không có gì đâu,thôi trễ rồi,cô vào nhà đi"Phi Quân cười lại với cô,anh rất vui khi giúp được cô.
"Chào anh,lần sau nhất định mời anh dùng bữa"Hà Băng hứa hẹn và vẫy tay đi vào.Như chợt nhớ ra điều gì,cô lấy điện thoại nhấn nút gọi cho Nhã Vân.Làm phiền cô ấy đưa cô lên phòng trọ.
Sáng Sớm
TẶNG QUÀ GỬI LỜI CẢM ƠN
Admin - Cấp 20 [ được Cảm Ơn lần trong 30551 Bài Viết ] Thời Gian: Thứ 2, 13/08/2012, 4:47:14 | Bài Thứ 8
Đường phố buổi sáng đông nghịt,người đi đường chen lấn đi cho kịp giờ làm việc.Phía bên kia đường,vì xe buýt bị kẹt xe nên Nhã Vân cô đành xuống chậy bộ tới công ty trong đám đông người ấy.Vừa chạy vừa thở hồng hộc dưới cái nắng ban mai của buổi sớm,cô hi vọng là sẽ không quá trễ.Nhã Vân cố chen chân chạy thật nhanh.
Công ty HÒA TIẾN
"Tôi thật sự xin lỗi,tôi tới muộn"hôm qua vì Hà Băng về trễ,nên cô đành giúp đưa cô ấy lên phòng trọ,cô ấy tâm sự với cô suốt đêm,thành ra sáng nay cô tới công ty muộn 10'.
"Tới là tốt rồi,lần sau đi sớm một chút,tôi cứ sợ cô xảy ra chuyện gì không may"cô diễn viên trẻ này do đích thân Sếp Tổng đề cứ,đạo diễn nhỏ nhoi như ông sao dám đắc tội được.Hơn nữa cô ta lại rất có năng lực.
"Dạ vâng,sẽ không có lần sau đâu ạ!"thật may quá,mặt Nhã Vân dãn ra.Đạo diễn thật tốt bụng.
"Hứ,mới có đóng vai chính một lần thôi mà đã lên mặt rồi,cô cũng gớm nhỉ?"Đan Yến trông thấy Nhã Vân tới trễ thì cứ tưởng cô ta bị mắng nên đứng lại hào hứng xem.Hôm nay tâm trạng cô khá bực bội,sáng ra đã bị Hy Đông từ chối lời mời đi ăn cùng.Ai dè...
"Tôi xin lỗi,tôi sẽ không để chuyện tương tự xảy ra nữa"Nhã Vân cúi thấp đầu,vẻ mặt ăn năn trả lời.Dù sao Đan Yến cũng là ngôi sao lớn nên cô đành nhượng bộ,mặc dù Đan Yến không có quyền chỉ trích cô như thế.
"Làm sai thì chỉ cần xin lỗi là xong à,ai cũng như cô thì loạn hết cả rồi"Đan Yến mỉa mai nói,cô ta còn giả vờ ngây thơ nữa chứ,quyến rũ Hy Đông của cô để có được vai diễn này,hừ.
"Tôi..."Nhã Vân lúng túng,không biết trả lời ra sao,cô chỉ mới đi trễ lần đầu mà,không nghiêm trọng thế chứ.
"Cô ấy là đi cùng tôi nên mới tới trễ,mọi người có thể vì nể mặt tôi mà bỏ qua cho cô ấy lần này không?"Hy Đông tình cờ đi ngang qua nghe xôn xao thì ghé lại xem thử,trông thấy Nhã Vân sắp khóc đến nơi,anh đi tới giải nguy giúp cô,nhìn cô bị người khác bắt nạt anh thật không đành lòng.
"Không có gì đâu thưa Sếp Tổng,anh không cần bận tâm đâu ạ"đạo diễn cười cầu hòa,thật là rắc rối mà.Ông phải cẩn thận hơn với cô diễn viên trẻ này mới được.
"Đúng vậy,không có gì đâu thưa Sếp"mọi người hùa theo,ai mà không mong lấy lòng vị Sếp trẻ tuổi tài hoa này chứ.
"Vậy moi người tiếp tục làm việc đi nhé!"Hy Đông cười tươi và xoay bước đi.Khóe môi nhếch lên một nụ cười,xem ra cô lại mắc nợ anh nữa rồi,thật thú vị.
"Anh Đông à,đợi em..."Đan Yến chạy theo,không quên ném cái nhìn đầy khinh miệt về phía Nhã Vân.Thì ra đó chính là lí do sáng nay anh không đi lại cô,sao cô ta có thể cướp Hy Đông chủa cô cơ chứ.
Mọi người dần tản ra làm việc,không ai nhắc lại về việc Nhã Vân đi trễ nữa.Đến giữa trưa,tranh thủ đạo diễn cho nghỉ ba tiếng để chuẩn,Nhã Vân tranh thủ đi ăn một chút gì đó.
Cô ghé mua một phần ăn khá to,dành sức để làm việc thật tốt.Đang bê đồ ăn tới một chỗ ngồi trống thì có một người đi ngược chiều cố ý va vào cô,làm đổ ly nước ép hoa quả lên người cô.
"Á,xin lỗi!tôi sơ ý quá"giọng nói cô ta không có vẻ gì là biết lỗi cả,rõ ràng là cố ý mà.
"Không sao đâu,hơi bẩn một chút thôi"đành vậy,cô là người mới mà,không thể khiến người khác ghét được.
Cô ta cười đầy vẻ khinh thường rồi ngúng nguẩy bỏ đi.Nhã Vân đành vào phòng vệ sinh để rửa sạch vết bẩn của nước ép táo màu đỏ trên cái áo trắng tinh của cô.
"Cô tưởng đươc Hy Đông quan tâm như thế chỉ có mình cô à,đừng có ảo tưởng nữa.Anh ấy quan tâm hầu hết tất cả người mới vào lận đấy"Đan Yến cười Nhã Vân đầy khinh thường.Trò đùa đó chỉ là một sự trừng phạt nhỏ cho cô ta mà thôi.
"tôi không có ảo tưởng cái gì hết,cô nói vậy là ý gì chứ?"Nhã Vân vừa rửa áo vừa thắc mắc hỏi.Có vẻ Đan Yến rất ghét cô,cô đâu có đắc tội gì với cô ấy đâu,chỉ muốn yên yên ổn ổn làm việc tốt thôii mà.
"Trước mặt tôi,cô đừng có làm cái bộ mặt giả tạo đó nữa,nhớ cho kĩ,Hy Đông là của tôi"nói rồi Đan Yến đầy tức giận bỏ đi,sau khi cảnh cáo Nhã Vân xong.
Nhã Vân ngơ ngơ gác ngác nhìn theo,cô thật sự không hiểu Đan Yến đang ám chỉ điều gì,Sếp Tổng chỉ là muốn thử khả năng của cô thôi chứ có gì đâu mà Đan Yến lại nói với cô như thế.Mải mê suy nghĩ,điện thoại Nhã Vân đổ chuông lên.
"Nghe điện thoại đi bé Nhã Vân ới ơi,lalala..."cái nhạc chuông điện thoại trẻ con này là do Hà Băng cài giúp cô,còn đe dọa nếu cô đổi sẽ không để yên cho cô nữa chứ,thiệt buồn cười mà.
Nhìn dãy số lạ,hơi chần chừ một chút,cuối cùng vì tính tò mò,Nhã Vân cũng nhấn nút nghe:"Alo,ai vậy ạ?"
"Sếp Tổng của cô đây,chiều nay tan ca,đợi tôi đưa cô đi gặp một người"Hy Đông nhờ vài sự quen biết mà lấy được số điện thoại của cô,tối nay anh muốn dành cho cô một sự bất ngờ.Tưởng tượng vẻ mặt đỏ lên của cô khi biết được sự bất ngờ tối nay,anh không nén được cười.
Buổi tối trôi qua khá nhanh.Thoáng chốc đã hết giờ làm rồi,Nhã Vân dọn dẹp lại đồ và đi xuông trước cửa công ty đợi Sếp Tổng.
"Cô đợi tôi lâu chứ?"trông thấy Nhã Vân từ xa,Hy Đông lái xe tiến lại.Hôm nay anh về nhà sớm,chuẩn bị trang phục khá kĩ,cứ như buổi hẹn đầu tiên vậy.Trước giờ không như thế,tâm trạng lại khá hồi hộp nữa.
"À không sao,tôi chỉ mới tới thôi"Nhã Vân hơi ngớ người trước bộ dạng của Hy Đông,cô nhìn không chớp mắt,quả thật rất đẹp.http://1639591739339614253
Hy Đông cười tươi,mở cửa xe cho cô vào.Anh chở cô đến một nhà hàng sang trọng nổi tiếng.
"Cô đợi tí,tôi đi gởi xe"Hy Đông nới với cô.
"Vâng"Nhã Vân cười.
Sau đó,cả hai cùng đi vào một cái bàn hình như đã đặt dẵn,có một người đàn ông ngồi ở đó đợi họ.
"Chào ông,đã để ông đợi lâu rồi,thật có lỗi quá"Hy Đông đưa tay ra bắt tay với ông ta,trông có vẻ khá thân thiết.
"Tôi cũng vừa mới tới thôi,đây là..."Ông ta cũng bắt tay lại và nhìn về phía Nhã Vân đang đứng.
"Cô ấy là Nhã Vân,diễn viên mới của phim Gió Và Mây đấy!là một fan của ông đó"Hy Đông choàng tay qua vai Nhã Vân nhiệt tình giới thiệu.
"Thế à,rất vui được gặp cô,dù sao cũng giới thiệu lại tôi là Lê Quang Tân"ông ta đưa tay ra bắt tay với Nhã Vân.
"Không ngờ được gặp được đạo diễn Tân ở đây,thật vinh dự cho tôi quá!"Nhã Vân cười nới,thì ra đây là mà Hy Đông dành cho cô.Không ngờ anh ấy lại để tâm một chuyện nhỏ như vậy.
"Thôi hai người ngồi xuống đi rồi nới tiếp"thế là cả ba cùng ngồi xuống và dùng bữa tối vui vẻ với nhau.Đôi lúa đạo diễn Tân có hỏi cô vài câu về công việc.Đạo diễn Tân khá thân thiện với cô,ông ấy còn mời cô đóng trong bộ phim mới nữa chứ,nhưng Hy Đông lại từ chối.Bảo cô không có thời gian rảnh.
Kết thúc bữa tiệc Hy Đông có vẻ không vui,anh lái xe đưa cô về nhà trọ của cô.
"Cảm ơn anh vì buổi tối hôm nay,tôi lại mắc nợ anh nữa rồ"'Nhã Vân nghiêng đầu cười,ngoài Hà Băng ra anh là người đầu tiên đối xử tốt với cô kể từ khi ba mẹ cô mất tới giờ.
"Vậy giờ cô trả đi"Hy Đông rất vui khi trông thấy vẻ mặt đỏ lên vì bất ngờ của cô nhưng suốt cả buổi tối cô toàn nói chuyện với đạo diễn Tân không đoái hoài gì tới anh cả,làm anh vô cùng khó chịu.
"Trả...bây giờ ạ?nhưng là trả gì?"Nhã Vân mặt đỏ lên tràn đầy ngạc nhiên.
"Lại đây,tôi cho cô trả trước một phần."Hy Đông cười gian xảo,anh bỗng nghĩ ra một trò rất hay ho.
"Là ý gì?"Nhã Vân tiến lại gần Hy Đông.
"Kiss tôi đi"Hy Đông thì thầm vào tai cô.
"SAO Ạ?...kiss..."Nhã Vân giọng run run,mặt cô biến sắc hoàn toàn.
"Ừ,thế nào?"HY Đông tiếp tục cười.
"Bây giờ thì chưa được ạ,tôi...sẽ trả sau"Nhã Vân nói xong thì mở cửa xe bỏ chạy.
Tại một căn biệt thự sang trọng
"Choang....Xoảng..."tiếng bể đồ vang lên ầm ĩ.
Một người con gái xin đẹp,khuôn mặt vô cùng tức giận vơ đồ ném lung tung khắp nơi.Vâng,người con gái đó không ai khác chính là Đan Yến.
"Xoạt...NHÃ VÂN!Tôi sẽ không để yên cho cô.Tôi đã cảnh cáo trước rồi mà,sao cô không nghe hả?Thế thì đừng trách tôi độc ác:monkey50:Đan Yến tay xé rách tấm hình Nhã Vân đi cùng Hy Đông đến nhà hàng chiều nay,nghiến răng nói.
"Xin cô chủ bớt giận,có người nhờ tôi đưa cái này cho cô"quản gia từ từ tiến lại gần nói.Bà đã chăm sóc Đan Yến từ nhỏ đến giờ nên rất hiểu tính cô.Tuổi thơ chủ từ nhỏ đã chịu quá nhiều khổ cực,bà luôn mong cô tìm được hạnh phúc cho riêng mình.
"Là ai đưa,con không sao đâu"Đan Yến dù đang tức giận nhưng cũng không to tiếng với bà,từ lâu cô đã xem bà như người mẹ thứ hai của mình.
"Là quản lí của con đó,ta bảo con ngủ nên cô ta không vào"quản gia từ tốn nói,bà biết ngay lúc này cô chủ không muốn bị ai làm phiền.
"Con cảm ơn"lúc nào cũng chỉ có bà là đối tốt với cô,nếu không có bà,có lẽ sẽ không bao giờ có một Đan Yến như hôm nay.
Bà quản gia nhẹ nhàng đi ra,trả lại không gian cho cô.Là thiệp mời đi dự tiệc sinh nhật của giám đốc Nhân.Tất cả nữ diễn viên chắc chắn đều được mời,dù là ai,ông ta là kẻ háo sắc mà.
"Cơ hôi của mình trả thù đây mà"Đan Yến cười,ánh mắt nhìn sâu xa,suy nghĩ kế hoạch.
END C4
Bạn đang đọc truyện tại
Hà Băng sau bữa bị kẹt ở thang máy thì tối đó gặp ác mộng rồi đổ bệnh.Xin nghỉ phép đến hôm nay là ngày nộp bản thiết kế mới đi làm.
Phòng Hà Băng khá bề bộn do mấy ngày bị ốm,Nhã Vân cũng không có thời gian sang giúp,bộ phim của cô ấy đóng đã đến cảnh quay quan trọng rồi nên khá bận.
Hà Băng chuẩn bị đồ đạc đến công ty,hôm nay cô còn chưa khỏe hẳn.
Công ty DUY THẮNG
Từ bữa cứu Hà Băng ở thang máy về,Phi Quân luôn có cảm giác lạ mà không sao giải thích nổi.Hôm sau đến công ty thì hay tin cô bị ốm phải xin nghỉ,anh đinh bụng sẽ đến thăm hôm đó luôn nhưng mẹ anh lại bảo có việc về nhà gấp.Hóa ra là xem mắt,cô gái đó là em họ Trưởng Phòng công ty anh nữa chứ,rõ chán.Mấy ngày nay cô gái đó cứ bám anh suốt nên không thể đi thăm Hà Băng được.Điều này làm Phi Quân khá bực bội.
Đang trên đường đến phòng Trưởng Phòng để nộp bản thiết kế,Phi Quân trông thấy Hà Băng từ xa thì hớt hải chạy lại:"Cô đã khỏe lại chưa?thật ngại quá!mấy ngày nay tôi hơi bận nên không tới thăm cô được"
"Không sao đâu,tôi ổn mà"Hà Băng cười,bọn họ chỉ là đồng nghiệp thôi mà,cô hơi buồn khi nghĩ thế.
Hai người cùng đi vào phòng Trưởng Phòng.
""Chào Trưởng Phòng ạ,tôi đến nộp bản thiết kế"Hà Băng lên tiếng trước.
"Sao không nghỉ thêm ít hôm đi,việc này hoãn lại cũng được,trông cô chưa khỏe hẳn thì phải"Trưởng Phòng quan tâm hỏi.
"Cảm ơn Trưởng Phòng đã hỏi thăm,tôi có thể đi làm được rồi ạ"Hà Băng cười nói.
"Vậy thì tốt,cậu cũng tới nộp à?"Trưởng Phòng cười với Hà Băng xong thì mới để mắt tới Phi Quân đang đứng kế bên,ngạc nhiên hỏi.
"Dạ vâng,chúc Trưởng Phòng một ngày tốt lành"Phi Quân nghe Trưởng Phòng nói thì hơi giật mình,nãy giờ anh quan sát thấy sắc mặt Ha Băng hơi tái đi.
"Thôi được rồi,hai người cứ để đó cho tôi đi!Phi Quân cậu có rảnh thì đưa Hà Băng về nhà đi,trông cứ như sắp xỉu tới nơi vậy"Trưởng Phòng nói.Theo ông thấy thì Phi Quân khá thân thiết với Hà Băng nên dưa về giùm cũng không sao.Khéo ông lại mang tiếng ngược đãi nhân viên thì khổ.
"Dạ,xin phép Trưởng Phòng ạ"Phi Quân kéo thêm Hà Băng lui ra làm cô chưa kịp nói thêm lời nào.
Vừa ra khỏi thì Phi Quân nói ngay:"Đợi một chút tôi lấy xe đưa cô về"
"Tôi không sao đâu,anh rảnh thì đưa tôi đi loanh quoanh hóng gió là được rồi,đừng đưa tôi về nhà"Hà Băng vội nói,phòng trọ của cô không phải ai muốn cũng vào được nha,thật ra thì nó...
"Ừ,đứng trước cửa đợi tôi"Phi Quân hơi thắc mắc sao Hà Băng không cho anh đưa về,như vậy có phải sẽ tốt hơn không,phòng cô ấy có gì bí mật à?(t/g:đúng vậy đó:MatCuoi (5):)
Hơn 20' sau Hà Băng và Phi Quân đã có mặt ở một khu vui chơi khá ít người,vì hôm nay là thứ Sáu mà.Theo lời Phi Quân nói thì đi hóng gió dễ làm bệnh thêm nặng nên lái xe đưa vào đây chơi cho vui.
"Này anh bao nhiêu tuổi rồi hả?"Hà Băng thích thú hỏi khi thấy Phi Quân mắt nhìn vào mấy đứa bé đang chơi Đu Quay chăm chú.
"Không quá già đâu,haizz.Nào chúng ta cũng lại đó chơi đi"Phi Quân nắm tay Hà Băng kéo đi.
Hà Băng không phản đối,cô cười rồi để mặc Phi Quân lôi đi chơi đủ trò.Cảm giác rất tuyệt,cứ như đang đi chuyến tàu chở về tuổi thơ vậy.
Hai người chơi đến trưa thì Phi Quân đưa cô đi ăn rồi chở cô về nhà trọ của cô.
Công ty HÀO TIẾN
"Hôm nay cô diễn rất tốt.Tới đây thôi!Mọi người có thể nghỉ"đạo diễn vỗ vai Nhã Vân khen ngợi và quay sang nói mọi người.
"Cảm ơn ạ"Nhã Vân cười đáp lại.Cuối cùng thì bộ phim cô đóng đã đi đến nửa rồi.
"À,đây là thiệp mời của cô,nhờ đến đấy,sẽ vui lắm đó"đao diễn gọi cô lại và đưa thiệp mời sinh nhật của Giám Đốc Nhân.
Tại một căn biệt thự
"Thưa cô chủ,có người tới tìm ạ!"người giúp việc nói với Đan Yến.Cô đoán chắc 90% là ông ta-ba kế của cô.Ba của cô mất do có người *** hại khi cô còn nhỏ.Ông khi ấy là một diễn viên nổi tiếng được nhiều người biết đến.Vì ghen tức mà một người đồng nghiệp đã đẩy ba cô xuống từ một tòa nhà cao và dàn dựng y như một vụ tử tự vậy,mọi người đều cho là thế.Mẹ cô đưa cô vào công ty HÀO TIẾN này là để trả thù.Ba kế của cô hiện nay chính là Giám Đốc ở đó,mẹ cô cưới ông ta.Ba kế của cô vô cùng háo săc,luôn muốn có được cô.Nhưng ông ta vẫn chưa thực hiện được vì cô đã biết bí mật của ông ta.
"Có cho vào không ạ?"mải mê suy nghĩ Đan Yến nghe tiếng cô giúp việc hỏi mình.
"Ừ,ra mở cửa đi"Đan Yến mệt mỏi nói.Hừ,lại muốn"thứ đó"nữa chứ gì.
"Dạ vâng"người giúp việc lui đi mở cửa.
Một người đàn ông đi vào,bộ dạng say xỉn bước đi không đều,loạng choạng tới gần cô,cười tươi miệng đầy mùi rượu nói:"Chào con gái!:MatCuoi (17):Con vẫn khỏe chứ,cho ba ôm cái nào"ông ta dang tay ra.
"Ông thôi đi!bữa trước tôi vừa mua giúp ông rồi mà,lại gì nữa đây"Đan Yến lùi ra xa ông ta,cô luôn giúp ông ta mua mỗi tháng mà(t/g:MatCuoi (9):).Tính giở trò gì nhỉ...
"Sao con lại nói với ta như vậy chứ,thật ra là ta đến đây thăm con"ông ta lại cười,cô ghét nụ cười đó,rất đáng sợ...
"Đây này,của ông đó,về nhanh đi,tôi còn bận nhiều việc lắm"Đan Yến ném cho ông ta thứ ông ta cần.Hôm nay cô vừa đi ăn tối với Hy Đông xong nên tâm trạng khá vui vẻ.Không thèm chấp ông ta.
"Hì hì,chỉ có con mới hiểu ý ta,ta về đây,con ngủ ngon nhé!"ông ta hôn lên trán cô rồi đi về.Hừ,làm như là ba thật vậy.
Đan Yến nắm chặt tay đến ứa máu.
Phòng 419,tầng 4,khu nhà trọ Ban Mai
"Baby,nghe điện thoại của mẹ đi nào..."đang loay hoay nấu mì cho bữa tối thì nhạc chuông điện thoại của Hà Băng reo lên.
"Dạ alo,có chuyện gì vậy ạ?"Hà Băng vui vẻ hỏi.Hôm nay Phi Quân đưa cô đi chơi rất vui,tâm trạng rất thoải mái.
"Con đang vui chuyện gì đó?"mẹ cô hỏi,con gái bà vì mẹ nó mà dọn ra riêng để bà bớt lo sẽ xảy ra mâu thuẫn với ba kế.Mặc dù ông ấy khá hiền lành(ba kế).Thật tội nghiệp con bé!
"Dạ không có gì đâu ạ!Mẹ có chuyện gì à?"Hà Băng cười nói.
"Hai ngày nữa con đi với ba kế con đến tham dự sinh nhật Giám Đốc công ty ông ấy nhé!"bà muốn hai người có thể sống thân thiết với nhau.
"Sao lại là con,mẹ không đi với ba kế à!"Hà Băng ngạc nhiên hỏi.Cô có thân thiết gì tới ba kế đâu,lạ thật.
"Mẹ muốn con có thể sống vui vẻ,hòa thuận với ông ấy một chút,ông ấy là một người tốt"mẹ Hà Băng cố thuyết phục.
"Được rồi ạ,con sẽ đi"cô không muốn mẹ buồn,mẹ cô đã phải đau buồn rất nhiều từ chuyện của ba ruột cô.
"Dẫn bạn trai con đi luôn,Nếu con không có thì ngày đó ba kế sẽ giới thiệu giúp con,thế nhé,ngủ ngon"sợ Hà Băng từ chối bà vội cúp máy,Hà Băng đã rất lâu không có quen với bạn trai rồi.Toàn dành thời gian chăm sóc cho bà.
"Mẹ à!con..."tút tút.cô chưa kịp nói gì thêm thì mẹ cô đã cúp máy.Thiệt là...kiếm đâu ra bạn trai cơ chứ,cô lại không muốn làm phiền tới ba kế.Mẹ con cô đã nợ ông quá nhiều ân tình rồi.Đang rối thì bỗng dưng đầu cô hiện lên hình ảnh Phi Quân...
Tại một căn hộ chung cư cao cấp
"Cho con một tuần nữa,không đưa được bạn gái về thì phải kết hôn với Vy Xuân"Mẹ Phi Quân giận dữ đưa ra phán xét cuối cùng.Đã hơn một tháng kể từ ngày bà cho thằng con yêu quí vào công ty DUY THẮNG để tìm một cô con dâu tốt nhưng vẫn chưa thấy tiến triển gì cả.Thiệt khiến bà tức chết mà!:MatCuoi (42):
"Con sẽ tự quyết định hôn nhân của con,mẹ đừng xen vào nữa"Phi Quân cũng giận dữ không kém.Mẹ luôn bắt anh làm những gì nà muốn,mặc kệ anh có thích hay không.Anh có thể nghe lời bà bất cứ điều gì nhưng riêng điều này thì không đời nào.
"Huhu...ông xem nó cãi lời tôi kìa,huhu,hức hức,con với cái khổ cả đời vì nó mà giờ ông xem...huhu"bà quay sang khóc lóc với chồng.
"Thôi con nghe lời mẹ lần này nữa đi.Ba thấy con bé Vy Xuân cũng tốt mà"ba Phi Quân cố khuyên.Rõ chán mà,bên vợ,bên con.
"Được rồi,con sẽ đưa bạn gái về,mẹ đừng khóc nữa"chiêu này của mẹ anh quả nhiên luôn vô cùng hiệu quả.Bạn gái kiếm ở đâu cơ chứ.Đang bóp trán suy nghĩ thì khuôn mặt Hà Băng bỗng hiên lên trong đầu anh...
Bạn đang đọc truyện tại
Công ty HÀO TIẾN
Thời tiết hôm nay khá tốt,bầu trời trong xanh,không khí mát mẻ.Mọi người đều mang một tâm trạng thoải mái đi làm.Ngoại trừ một người.
"Nhã Vân à,hôm nay đến lượt cô đem cà phê cho Sếp Tổng đó"chị Lan nói với Nhã Vân.Mọi người trong công ty bất kể là ai miễn là phụ nữ đều được phân công đem cà phê cho Sếp Tổng.Lần này là tới Nhã Vân.
"Dạ vâng"Nhã Vân hơi hồi hộp.Từ bữa Hy Đông đưa cô đến gặp đạo diễn Tân tới giờ cô luôn cố ý trốn anh,sợ anh"đòi nợ 1/3".Hôm nay thì không thể trốn nữa rồi.
"Không sao đâu,chắc anh ta quên rồi.Chỉ là một nụ hôn thôi mà,bình tĩnh"Nhã Vân tự trấn anh mình.Cô hít thở thật sâu,lấy hết can đảm tay cầm cốc cà phê tay đưa lên gõ cửa phòng Sếp Tổng.
"Cốc!Cốc!Cốc!"cô gõ.
"Vào đi"giọng nói lạnh lùng của Hy Đông vang lên.Mấy bữa nay tâm trạng anh vô cùng khó chịu,Nhã Vân cô ấy dám cả gan trốn anh.Chưa ai dám đối xử với anh như thế cả.
"Là tôi thưa Sếp,tôi...đem trà tới"Nhã Vân lần đầu trông thấy bộ dạng nghiêm nghị của Hy Đông như vậy thì hơi run lên.:MatCuoi (1):
"Thế à,tôi tưởng là cà phê chứ!"Hy Đông khóe môi nhếch lên nói.Quả nhiên cô ấy đang run lên,nói sai mà không hề hay biết.
"À...là cà phê ạ"Nhã Vân nhìn lại cốc trên tay mình.
"Được rồi,cô cứ để đấy đi"Hy Đông hai tay đan vào nhau,nhìn chăm chú vào Nhã Vân nói.Cô ấy không phải đã quên"trả nợ"anh rồi chứ.
"Vâng!tôi...tôi thật ra là đến để..."trả nợ"ạ"Nhã Vân run run nói.Hy Đông đã tốt với cô như vậy cô không nên nuốt lời trốn nợ.
"Tôi tưởng cô đã quên rồi chứ?Thế cô đã sẵn sàng rồi à!"Hy Đông nhìn Nhã Vân cười nói.Thì ra là cô ấy chưa quên.
"Tôi đã sẵn sàng!"Nhã Vân hùng hổ nói,cứ như sắp đi đánh nhau vậy,trông vô cùng buồn cười.
"Vậy lại đây"Hy Đông cố nén cười trước vẻ mặt hùng hổ đó của Nhã Vân.
Nhã Vân để cốc cà phê lên bàn và tiến tới gần Hy Đông.Nhìn thẳng vào mắt anh.
"Nhanh đi chứ!cần tôi giúp không"Hy Đông kéo Nhã Vân gần sát mặt mình,gian xảo cười:MatCuoi (9):
"Anh nhắm mắt lại đi chứ,mở như thế tôi..."Nhã Vân đỏ mặt nói,ở khoảng cách gần như vậy cô thấy mặt anh trở nên đẹp trai lạ thường,sáng lóa cả mắt.:a02:
"Được rồi"Hy Đông khẽ cười rồi từ từ nhẹ khép mắt lại.
Nhã Vân tiến gần Hy Đông hơn nữa và kéo cổ Hy Đông xuống thấp,kiss lên...trán của anh.:MatCuoi (38):.Sau đó cô buông Hy Đông ra...chạy.
Hai phút trôi qua,Hy Đông khẽ mở mắt ra,không thấy ai trong phòng nữa.
"Cô ấy là giả ngây thơ hay thật sự ngốc nghếch đây.Ai lại kiss ở đó cơ chứ"Hy Đông lắc đầu ngao ngán,anh chạm tay lên chỗ cô vừa hôn và cười.:MatCuoi (12):
Nhã Vân chạy ra khỏi phòng,tim cô thật sự đập rất nhanh nha.
END C5
CHƯƠNG 6:
Công ty DUY THẮNG
"Hà Băng à!Tôi..."/"Phi Quân à!Tôi..."vừa đến công ty có hai kẻ nào đó vội đi tìm nhau và vừa cùng đồng thanh nói giống nhau.
"Anh/cô nói trước đi"Phi Quân và Hà Băng nói.
"Chúng ta vờ quen nhau đi"lại đồng thanh.
"Thôi cô nói trước đi"Phi Quân ngạc nhiên nói,cô sao lại có ý nghĩ giống anh như vậy chứ.
"Chỉ là cùng tôi đến tham dự sinh nhật một người bạn của ba tôi một đêm thôi,còn anh?"Hà Băng ngượng ngùng nói.
"Cô hãy cùng tôi đến gặp ba mẹ tôi với tư cách là bạn gái"Phi Quân nói.
"Vậy chúng ta cùng thỏa thuận nhé,ngày mai anh tôi sẽ gọi cho anh"Hà Băng vui mừng nói,hy vọng Phi Quân sẽ không từ chối.
"Ừ,thứ bảy tuần sau sẽ là kỉ niệm ngày thành lập công ty của ba tôi,chúng ta sẽ đến đó"Phi Quân vui vẻ nói,thật may là Hà Băng đồng ý.
Đêm hôm sau.Tại khách sạn nổi tiếng nhất bậc nhất thành phố,không khí bữa tiệc vang lên khá nhộn nhịp.Mọi người trong khách sạn đều đổ dồn ánh mắt ra cửa lớn,chờ đợi những nhân vật quan trọng bước vào.
"Tổng giám đốc công ty HÀO TIẾN ngài Hy Đông cùng người mẫu Ánh Hồng"tiếng mọi người xì xào.
Nhã Vân hôm nay mặc một bộ váy ngắn màu đỏ rực,ôm sát cơ thể cô để lộ bờ vai trắng như tuyết,khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp trong sáng,thuần khiết của cô.Không mấy ai chú ý đến cô cho lắm,ở đây có rất nhiều người mỹ nữ mà.Cô không mấy quan tâm mấy đến người nổi tiếng,nhưng nghe người khác bàn tán xôn xao về Hy Đông bất giác cô ngoái đầu ra cửa nhìn.Tim cô khẽ nhói lên khi thấy anh đi cùng một cô người mẫu khác.
"Hừ,đồ trăng hoa,mới hôm qua..."Nhã Vân quay mặt đi chỗ khác,càng nhìn cô càng đau lòng.
"Diễn viên,người mẫu hàng đầu của công ty HÀO TIẾN cô Đan Yến"mọi người lại tiếp tục xôn xao.
...
"Đạo diễn Lê Quang Tân cùng cô con gái và bạn trai"đạo diễn Tân khá nổi tiếng,không ai biết đó không phải là con ruột của ông cả.Ông khá kín miệng nên hầu như rất ít người biết.
Hà Băng tay trong tay cùng Phi Quân đi vào,kế bên là ba kế của cô.Hôm nay cô mặc một bộ váy dài màu xanh lam đầy kim tuyến do ba kế cô mua tặng.
Khách sạn Hoa Hướng Dương
Đan Yến hôm nay diện một bộ váy dài màu tím đầy gợi cảm.Mỗi bước đi của cô đều khiến người khác ngoái nhìn.
"Cô ta kia rồi,đợi đấy!"Đan Yến trông thấy Nhã Vân từ xa,lẩm bẩm nói.Cô đã chẩn bị khá kĩ cho kế hoach hôm nay rồi.Không thể để thất bại được.
"Sau đây là phần đầu tiên của bữa tiệc,mọi người có thể đi loanh quoanh tham quan và tìm một bạn nhảy cho mình"tiếng MC dẫn chương trình bữa tiệc nói to.
"Anh à!mình sẽ nhảy với nhau"cô người mẫu bên cạnh Hy Đông nũng nịu dựa đầu vào vai Hy Đông.
"Ừ"Hy Đông phớt lờ trả lời cho có lệ.Anh đang đảo mắt xung quanh tìm một người(t/g:người mà ai cũng biết đó)
"Nhảy với ai bây giờ,mình đi một mình đến đây mà"Nhã Vân thở dài chán nản.Cô nhìn xung quanh,chợt thấy Hy Đông đang đứng gần cô người mẫu khi nãy thì thoáng buồn,vội xoay người đi.
"Á,tôi xin lỗi"vì quay đi vội quá Nhã Vân đụng phải một người,làm đổ cả ly nước trái cây đang cầm trên tay lên áo người đó.
"Trời ạ!cái áo của tôi.Cô..."người kia hoảng hốt nói,cái áo vét đắt tiền màu trắng giờ đã có một vết nước màu cam dính vào.
"Tôi sẽ đền cho anh"Nhã Vân cầm khăn tay lao áo cho người đó.
"Cô chưa có bạn nhảy à!"chàng trai-người Nhã Vân đụng phải nhìn xung quanh thấy ai cũng có cặp hết rồi,chỉ có cô gái đụng phải anh là đứng một mình nên tò mò hỏi.
"À...ừ!mà anh hỏi chi vậy?"Nhã Vân nghe hỏi thì ngước mặt lên nhìn.Đây chẳng phải thành viên Phùng Lâm Chấn Phong trong nhóm nhạc WindBoys sao,nhìn gần như vậy thật đẹp trai nha!:MatCuoi (41):
"Tôi cũng vậy,hay là cô nhảy với tôi nhé!"Chấn Phong khom người xuống đưa tay ra mời Nhã Vân,không quên nở nụ cười quyến rũ Nhã Vân.
"Tôi...vâng"nhìn xung quanh thấy ai cũng trong tư thế chuẩn bị có đôi có cặp hết nên Nhã Vân đành đồng ý lời mời.Nhảy cùng thần tượng nổi tiếng mà:MatCuoi (67):.
"Mọi người hãy nhảy vui vẻ với nhau đi nhé!phần cuối sẽ có màn trao đổi bạn nhảy với nhau đó"MC lại nói.Anh ta cười vui vẻ khoái chí khi nhìn thấy khuôn mặt méo mó của mọi người ở dưới.
"Gì chứ!sao lại có thể như thế,anh à!"cô người mẫu bên cạnh Hy Đông nhăn nhó nói.
"Chỉ một lát thôi mà,lát anh sẽ đưa em đi dạo"Hy Đông nói nhỏ vào tai cô người mẫu khiến cô ta cười ngượng ngùng.
"Cô quen anh ta à!"Chấn Phong hỏi khi thấy Nhã Vân nhìn chăm chú Hy Đông.
"Hả...Không...tôi không quen"Nhã Vân thôi không nhìn nữa.
Bản nhạc nhẹ nhàng du dương vang lên.Chấn Phong và Nhã Vân,Hy Đông và Ánh Hồng,Đan Yến và ông Nhân-chủ bữa tiệc,Hà Băng và Phi Quân đều nhảy theo nhạc.
"Cô tên gì?"như quên mất điều gì,Chấn Phong hỏi khi hai người đang nhảy.
"Tôi là Trịnh Ngọc Nhã Vân,tôi biết tên anh rồi!"Nhã Vân cười nói,may hên anh ta quên kêu cô đền,phù.
"Cô chưa đền áo cho tôi đúng không?"nhìn vẻ mặt vui vẻ của Nhã Vân,Chấn Phong tốt bụng nhắc nhở:monkey38:
"Anh nhìn đi đâu vậy?"Ánh Hồng khó chịu khi Hy Đông đưa mắt nhìn xung quanh.
Hy Đông không mấy để tâm lời Ánh Hồng nói,anh đã nhìn thấy Nhã Vân.Nhưng là...đang nhảy cùng một người đàn ông,Hy Đông nhíu mày khó chịu.
"Đổi bạn nhảy đi mọi người ơi!"MC cười lớn nói.:MatCuoi (9):
Hy Đông buông tay Ánh Hồng ra và kéo Nhã Vân về phía mình.Anh chàng Chấn Phong thì ngơ ngác không hiểu gì.
"Á!anh..."Nhã Vân ngạc nhiên nhìn Hy Đông kéo mình từ Chấn Phong sang.:MatCuoi (20):
"Tôi thế nào hả?"Hy Đông trừng mắt nói,anh không thích cô nhảy với người đàn ông khác.
"Sao anh lại...?Nhã Vân ấp úng không biết nói như thế nào,anh ta không làm gì sai cả,chỉ là...
Thấy Nhã Vân không có gì để nói,Hy Đông nắm tay cô cùng nhảy bản nhạc tiếp theo.
"Sao anh không trao đổi bạn nhảy hả?"Hà Băng ngạc nhiên hỏi,trong khi mọi người đều đổi bạn nhảy thì Phi Quân vẫn nắm chặt tay cô không buông ra.
"Tôi không thích"Phi Quân đỏ mặt nói,anh không nhìn vào mắt Hà Băng.
Hà Băng trông thấy thế thì cũng không hỏi gì thêm,cười vui vẻ nhảy tiếp...cùng Phi Quân.
"Hay là...cô muốn đổi cho ông ta?"Phi Quân đưa mắt nhìn ông Nhân nói.
"KHÔNG!"Hà Băng nói to.Phi Quân nháy mắt cười với cô.
"Con hôm nay thật đẹp nha!"ông Nhân chạm tay vào khuôn mặt xinh đẹp của Đan Yến.Ông ta đẩy Đan Yến ra và kéo một cô người mẫu xinh đẹp gợi cảm khác vào thay thế.
Bản nhạc cuối cùng vừa kết thúc,mọi người đều khó chịu đẩy bạn nhảy của mình ra.
"Đi thôi!"Hy Đông kéo tay Nhã Vân ra khỏi bữa tiệc trước ánh mắt tò mò của mọi người.Ánh Hồng nhìn theo khó hiểu,Đan Yến nhìn theo nghiến răng:MatCuoi (15):.
"Đi đâu vậy?"Nhã Vân nói với theo.
"Quen tôi đi,em sẽ không thiệt đâu"Hy Đông đột ngột dừng lại nghiêm túc nói.Anh sợ người khác sẽ cướp mất trái tim Nhã Vân,thật sự không thể để chuyện đó xảy ra được.
"Tôi sẽ có lợi gì?"Nhã Vân vừa tò mò vừa ngạc nhiên hỏi.
"-Sẽ không ai bắt nạt em
-Em sẽ được gặp thần tượng thường xuyên
-Em sẽ có tiền mua nhà,shopping
-Và quan trọng nhất là em sẽ không mang tiếng...bị ế!"Hy Đông nhìn thẳng vào mắt Nhã Vân nói.
"Tôi..."Nhã Vân lần đầu nghe lời tỏ tình kì lạ như thế:MatCuoi (67):,cứ như ra điều kiện nói.
"Em không cần phải trả lời tôi bây giờ,suy nghĩ đi"Hy Đông dắt tay vào bữa tiệc lại.
Nếu thấy hay hãy chia sẻ bài viết cho bạn bè cùng biết nhé