Tăng tốc cùng Ninja và những người bạn để tận hưởng niềm vui chiến thắng
Nụ Cười Khi Yêu - Smile When Love
Tên fic: Nụ cười khi yêu [ fic hoàn chỉnh ]
Tên tác giả: Cứ gọi là Ky
Ratting : Từ bé đến già
Thể loại : chuyện tình cảm
Casting:
Vương Tử[18t]: người thừa kế tập đoàn đá quý lớn nhất thế giới. Lạnh lùng, được bao cô gái theo đuổi.
Quỷ Quỷ[18t]: Ngây thơ, hồn nhiên, nhí nhảnh, dễ thương. Nhà không được khá giả. Mẹ mất sớm. Ba đi lấy vợ kế ác độc.
Tiểu Kiệt[19t]: sắc đẹp:cũng được, tạm ổn. Hay cười người thừa hưởng gia sản của ba mẹ.
A Ngọc [ 17t]: Nhí nhánh ,dễ thương không kém GuiGui. Là con gái của nhà hàng nổi tiếng thế giới. Em của Aaron
Ca Lâm [19 t ] : LẠnh lùng không bằng Wangzi. Được nhiều girl bám theo. Anh của A Ngọc
Phức Chân [ 19t]: Một cô gái hiền hậu nhất trong đám. Nhưng lại là " Đại Ca" của Quỷ Quỷ và A Ngọc. Con gái độc nhất vô nhị của tập đoàn kinh tế lớn thứ 2 của thế giới.
Chap 1 :
Trên một hòn đảo, có một cô gái đang duỗi thẳng chân ngủ một cách sảng khoái. Một bà hoàng hậu cái bộ mặt trông rất hiền lành, cô ghé tai nói với cô:...
_ Bây giờ mày có dậy không?
Hóa ra là giấc mơ, Quỷ Quỷ ngồi dậy bước vào nhà vệ sinh.
_ Nhà này không thể chứa mày nữa! Nhà này có 2 cái giường, tao , ba mày với con tao nằm chung một cái giường, bây giờ con tao lớn rồi, mày phải dọn đi nơi khác để nó ngủ.
Quỷ Quỷ im lặng như chẳng nghe gì. Một người đàn ông bước vào mặt đầy lo lắng.
_ Thôi mà em, có là con của anh mà! - thì ra là papa Quỷ Quỷ
_ Mặc con của anh, nó là con gái chẳng giúp ích gì cho gia đình này cả. Để nó ở đây chỉ là gánh cái nợ thôi!
" Bà tưởng con heo ục ịch của bà làm được việc sao? " - Quỷ Quỷ nói thầm
_ Mai mốt con sẽ làm SuMô. - con của bà mẹ kế xâất hiện
_ Con ngoan quá! - bà mẹ vuốt ve con trai mình
_ Mẹ thưởng cho con gì nào?- thằng bé đáp lại
_ À, mẹ sẽ tặng cho con cái phòng này, chịu không?-
_ Chịu ạ!- Thằng nhox ik chag mẹ nó
_ Kìa em....- PaPa Quỷ Quỷ
_ Thôi PaPa, con sẽ đi cho khuất mắt dì ấy! - Quỷ Quỷ xách vali đi ra khỏi phòng
Reng......Reng.....Reng........ - tiếng chuông điện thoại
_ Alô, Quỷ Quỷ nghe đây ạ!
_ Tôi là quản gia của tập đoàn Wanggui đây ! Cho tôi gặp dì Kiều. - giọng một nươời đàn ông
_ Dì ấy đã mất cách đây 3 năm rồi!- Quỷ Quỷ đáp lại với giọng nói buồn thê thảm.
_ Như vậy, cô hoặc ba của cô sẽ đến đây trả món nợ mà ba mẹ cô đã nợ tập đoàn Wanggui nhé!- ông quản gia nói xong cúp máy
_ Ai gọi vậy con?- PaPa hỏi
_ Dzạ, không có gì đâu papa. Con đi đây!- Quỷ Quỷ nói xong bỏ đi một mạch đến căn nhà tập đoàn Wanggui.
Chap 2:
RÀO...RÀO.....
_ Trời ơi, căn nhà gì mà to thế? Lại có tiếng chuông nghe zui zui tai nữa! - Quỷ Quỷ nói rồi cứ thế bấm.
_ Chắc là mấy con chuột bấm chuông kiếm thức ăn, ha Đại Ca . - A Ngọc
_ Chắc như thế.- Vương Tử
_ Chào thiếu gia có người thế dì Kiều.......- Quản gia chưa dứt lời
_ Thôi tôi biết rồi, àm cô ta làm chức gì, vẫn ik nguyên à?- Vương Tử
_ Dzạ, vẫn giữ.- Quản gia
_ Dì Kiều làm sao mà nghỉ thế? - A Ngọc
_ Hỏi cái cô này nè!- Vương Tử
_ Quay mặt ra cho thiếu gia nhìn mặt đi! - Quản gia
Quỷ Quỷ quay lại đáp gọn.
_ Xin hãy chỉ giáo.-
Rồi quay đi.
_ Này, muốn tôi đuổi việc không? - Vương Tử
Không hiểu sao, trong lòng Quỷ Quỷ moốn ra khỏi cái căn nhà này nhưng lại đằng sau quay.
_ Woa, cô gái này nhìn dễ thương quá! Y chang búp bê. - A Ngọc bước tới chạm vào tóc Quỷ Quỷ rồi ôm luôn.
_ E Hèm. -ca Lâm
_ Em biết rồi Ca Ca.- A Ngọc qua về chỗ
_ Cô mấy tuổi? - Vương tử
_ M.......ư........ời....... t.........á.........m [ 18] - Quỷ Quỷ run rẫy
_ 18? Vậy là bằng với Đại Ca Vương Tử rồi! - A Ngọc - Chị tên gì?
_ Quỷ Quỷ . - Quỷ Quỷ
_ tên đẹp quá!- A Ngọc - chỉ nhận em làm em nuôi đi.
_ A Ngọccccc- Ca LÂm
_ Ca Ca nhiều chuyện quá. Em đang chơi với chị ấy mà . -A Ngọc
_ Cấm em gọi anh là Ca Ca nữa đấy, nghe phát ớn. Anh tên là Ca Lâm , Ca Lâm em nghe rõ chưa? - Ca Lâm
_ Dạ em nghe rồi anh hai Ca Lâm .- A Ngọc
_ Phức Chân thấy Ca Ca cũng hay mà.- Phức Chân
_ Vậy hả?- Ca Lâm gãi đầu
_ Cứu tinh.--- A Ngọc
_ Cô cũng làm việc giống như dì Kiều à? - Vương Tử
_ Đúng ạ! Cô ta sẽ thế chức của dì Kiều.- ông quản gia
Quỷ Quỷ kéo ông quản gia lại hỏi:
_ Mẹ tôi làm cái gì trong đây?
_ Bà ** . - Quản Gia
_ Hả???- Quỷ Quỷ
_ Ồ Không, cái đó là ngày xưa. Còn cô sẽ là người hầu chuyên dụng của thiếu gia Vương Tử. - quản lí
_ Là sao? - Quỷ Quỷ
_ Tức là tôi đi đâu, cô đi đó, tôi ngủ cô cũng phải nằm gần tôi.[ ra cái điều gì kì cục ]- Vương Tử
_ Hả??? Tôi nằm chung với anh hả?- Quỷ Quỷ
_ Tức là chị ngủ chung một phòng nhưng khác giường với nhau. - A Ngọc
_ Mọi người thật ác đấy! Thức lúc người ta đi du học mà chơi với bạn mới nha! - giọng của một người con trai.
Chap 3:
_ Ai thèm quên anh chứ, Tiểu Kiệt. - Vương Tử
_ Vậy chứ đây là a...........-
Tiểu Kiệt khựng lại nhìn đi nhìn lại Quỷ Quỷ. Quỷ Quỷ cũng mở to con mắt nhìn Tiểu Kiệt.
Tiểu Kiệt đập tay, nói:
_ Có phải dì Kiều đến từ quá khứ không?
_ Không phải, tôi là ..........- Quỷ quỷ
Quỷ Quỷ chưa kịp nói xong bị Vương Tử ngắt lời:
_ Con của Dì Kiều đấy!
_ Ồh, sao mà giống quá!
_ Ai cũng nói vậy hết trơn.- Quỷ Quỷ
_ Quản gia, chỉ cô ta cách lịch sự nhé! - Vương Tử
_ D.................... - quản gia
_ Tôi không cần ai chỉ dạy tôi hết! - Quỷ Quỷ
_ Sao cô hỗn thế? Có cần..........
_ Tôi hỗn thì sao? Nhưng mà tôi có người thích đó. - Quỷ Quỷ
_ Cô là Quỷ mà ai thèm thích. Cô có 2 chữ Quỷ tức là còn hơn Quỷ. Với lại ai thích cô người đó xấu số.- Vương Tử
_ !@#$55^&8(0-=!@#$%6789=|♥☺☻♦♣♠•◘○§╦√▒æⁿ
_ Hình như mình bước vào đây hơi sớm. Biết vậy mình tới đây chậm chậm chút. - Tiểu Kiệt
_ Hết biết 2 người. mới gặp mà đã như chó với mèo rồi. Không biết về sau có sao không?- A Ngọc
_ Hình như cô này đã khơi dậy cái tính trẻ con của Vương Tử rồi!- Phức Chân
_ Anh là nam mà anh chẳng có ga-lăng gì hết. Chẳng nhường nhịn ai.- Quỷ Quỷ
_ Cô có khác gì tôi đâu. Cô là nữ mà có hiền dịu đâu.- Vương Tử
_ Ai thèm hiền dịu với anh. - Quỷ Quỷ
_ Vậy tôi Ga - lăng với cô làm chi? - Vương Tử
_ Bởi anh là nam. - Quỷ Quỷ
_ Vì cô là nữ mà không dịu hiền. -Vương Tử
_ Có cần tôi quánh 2 người rụng răng không? - Tiểu Kiệt chịu hết nổi
_ Không.- 2 người đồng thanh tâp I
_ Anh muốn tát thì tát cái người này nè. [ Quỷ chỉ Tử - Tử chỉ Quỷ ] - Đồng thanh tập II
2 đứa nhìn nhau hớ một cái rồi quay mặt sang chỗ khác.
...............................................................
bạn đang đọc truyện tại chúc các bạn vui vẻ
....................................................................
Chap 3:
Tôi hôm đó, người nào về phòng người nấy, riêng Quỷ Quỷ thì lết mình vào phòng của Vương Tử.
Theo ông quản gia chỉ rằng phải " Good night " [ chúc ngủ ngon ] thiếu gia trước khi ngủ.
_ Good............
_ Cô có muốn đi học không? - Vương Tử
_ Tất nhiên là muốn.- Quỷ Quỷ
_ Họ và tên cô là gì?- Vương Tử
_ Quỷ Quỷ.- Quỷ Quỷ
_ Họ nữa.- Vương Tử ( chịu đựng )
_ Quỷ - Quỷ Quỷ
_ Không lẽ tên của cô là Quỷ Quỷ Quỷ - Vương tử
_ MỆT anh quá! Họ và tên của tôi là Quỷ Quỷ. Có 2 chữ đó mà bắt tôi nói đi nói lại nhiều lần. Thôi tôi ngủ đây.- Quỷ Quỷ
Vương Tử cũng kiềm nén cái cơn tức giận để hỗ trợ cho cái người hầu chuyện dụng. vì nể dì Kiều.
Vương Tử cất giấy bút lên giường ngủ.
Quỷ Quỷ nằm một hồi thì bật dậy.
_ Cô khùng sao? Đang nằm im re mà ngồi dậy.- Vương Tử
_ Hình như tôi quên cái gì đó.- Quỷ Quỷ
_ Quên cái gì? - Vương Tử
_ Ai mà biết. - Quỷ Quỷ
_ Chắc là cô quên tắt đèn.- Vương Tử
_ Chắc dậy.- Quỷ Quỷ đi tắt đèn
_ Nhưng, tôi vẫn không ngủ được.- Quỷ Quỷ
_ Cứ ngồi đó đi, tôi đi ngủ à?- Vương Tử
_ À, Good night.- Quỷ Quỷ
_ Vậy mà cũng ngồi dậy, ngủ đi! - Vương Tử
_ Tôi tưởng anh dữ lắm chứ? - Quỷ quỷ
_ Cô đợi đi, ngày mai cô cũng phải cãi nữa với tôi à.- vương tử
_ Ha. Ha. -Quỷ Quỷ.
Chap 5:
Vài ngày sau,
_Nằm rồi ăn, ăn rồi ngủ, ngủ dậy cái đi tắm, tắm xong ăn, ăn xong phè ra ngủ. Thiệt là chán quá! - A Ngọc
_ Công nhận chán thật. - Tiểu Kiệt
_ Ê, hay tụi mình đi đâu chơi đi.- Phức Chân
_ Ừ cũng được đó! - A Ngọc - Nhưng mà đi đâu bây giờ.
_ Suốt 18 năm, ăn đã hết cái thực đơn của nhà Ca Lâm, Phức Chân với A Ngọc đều đã đùng đá quý. Bây giờ biết đi đâu.- Vương Tử
_ Có một nơi chắc mọi người chưa đi bao giờ. - Quỷ Quỷ đang dọn đĩa bát thì xen vào
_ Ai cho cô nói đâu mà nói hả? - Vương Tử
_ Kệ tôi đi! - Quỷ Quỷ
_ Đi đâu dzạ? Chỉ em đi! - A Ngọc
_ Tháp Era.[ ko biết có thật ko]- Quỷ Quỷ
_ Tháp Era.- mọi người đồng thanh
Hình như nó đã khơi dậy cái nỗi nhớ gì đó làm cho cái người đó im ru pờ rù.
_ Tháp đó được đấy! Mình đi thôi. - Phức Chân
_ Quỷ Quỷ, em đi không?- Ca Lâm
_ Dzạạạạ, em là người hầu mà, không có quyền đi đâu!- Quỷ Quỷ
_ Em đừng ngại, ai cũng coi em là bạn má!- Tiểu Kiệt
_ Chị đi cho em vui.- A Ngọc
_ Vậy chị đi hén! - Quỷ Quỷ
_ Khoan.- Vương Tử
_ Cái gì ông nụi. - Quỷ Quỷ
_ Cô là người hầu chuyện dụng của tôi mà. - Vương Tử
_ Thì sao?- cả đám
_ Phải ở lại với tôi.- Vương Tử
_ Tha cho chi ấy đi Đại Ca. - A Ngọc
_Thôi, em ở lại, mọi người đi đi!- Quỷ Quỷ
_ Nhưng,.............- A Ngọc
_Em đi đi, chi đi hoài.- Quỷ Quỷ
_ Nhưng................ - A Ngọc
_ Gần 12h rồi. Đi thôi A Ngọc.- Phức Chân
Vài phút sau,
_ 12h rồi, đi ngủ thôi! - Quỷ Quỷ
Quỷ Quỷ nhìn sang bên thầy Vương Tử đang nhìn về một tấm ảnh có : Vương Tử và 1 người đàn.
Quỷ Quỷ kê miệng lên tai của Vương Tử, hét lên:
_ ĐI NGỦ ĐI THIẾU GIA..
_ LÀm gì mà dữ thế? - Vương Tử - Đi ngủ ........thì đi.- Vương Tử đứng dậy bỏ một mạch vào phòng
Quỷ Quỷ thì gãi đầu, cũng từng bước vào phòng.
Chap 6:
Quỷ Quỷ vào phòng, nghe cái tiếng thở dài của Vương Tử. Quỷ Quỷ càng khó hỉu lại giường Vương Tử hỏi:
_ Ê, anh bị cái gì thế!
_ Không có gì đâu. Cô về giường cô đi! - Vương Tử xua tay
Quỷ Quỷ nằm một lát thì lại phóng lên giường Vương Tử.
_ Có phải người đàn ông trong ảnh là papa anh phải không? - Quỷ Quỷ
_Đúng thì sao? - Vương Tử
_ PaPa anh sao thế? - Quỷ Quỷ
Kí ức chợt ùa về bên Vương Tử. Vương Tử đã khóc và nói:
_ Trong đời tôi , tôi yêu nhất là PAPA.PaPa đã dạy cho tôi rất nhiều diều. Những thứ đồ chơi của tôi đều là PaPa tôi làm. Nhưng cô có biết không, Lúc papa tôi đi đào đá quý cùng mọi người thì.....có một hòn đá đã đè lên PaPa tôi rồi cũng đi mất biết nó ở đâu nữa thì không biết.
Quỷ Quỷ nghe thế cũng xúc động. Vương Tử ôm chầm lấy Quỷ Quỷ như một người mẹ đang an ủi con. Vương Tử nói tiếp:
_ MẸ tôi cũng thế. Từ ngày papa tôi mất tích. Mẹ tôi đã nhờ người dò la tin tức, không có tín hiệu mẹ tôi đã khóc. Sau một thời gian, mẹ tôi đã áắt đầu không khóc nữa, không quan tâm tôi nữa, càng lài xa tôi hơn.
_ Tức là mẹ anh..................
_ Mẹ tôi qua nước ngoài ở, làm việc ở đó và mỗi năm 1 lần mẹ về ở với tôi 1 ngày rồi lại đi! - Vương Tử nói trong nước mắt
Càng ngày Vương Tử càng xiết chặt lấy người Quỷ Quỷ rồi cậu thiếp đi khi nào không biết.
Quỷ Quỷ dìu Vương Tử nằm xuống, rồi cô cũng đến giường của cô . Trưa ấy Quỷ Quỷ ngủ không được, nghỉ đến chuyện đó cô càng mở mắt to hơn, cô nghĩ về gia đình Vương Tử và mẹ cô. Cô đã khóc, khóc trong âm thầm và cô cũng đã thiếp đi!
Còn Vương Từ ngủ rất ngon vì ai đó đã cho cậu chia sẻ về nỗi buồn của cậu.
Chap 7
_Mấy người tính không ăn tối à? - Ca Lâm la hét
_ Làm gì mà la lớn thế Ca Ca? - Vương Tử
Điều mà làm cho Ca Lâm bực mình là:
Vài tiếng trước,
_ Mua đồ nhiều quá! - A Ngọc
_ Ai xách đây! - Phức Chân
_ Tù xì đi! - Ca Lâm ra ý kiến
_ Bao - Phức Chân
_ Búa - Ca LÂm
_ Bao - Tiểu Kiệt
_ Bao - A Ngọc
_ He,He xách đồ nha Ca Ca. - A Ngọc
Về đến nhà,
_ Mệt quá, Hix Hix !!! - Ca Lâm giục đồ xuống
_ Mời thiếu gia và tiểu thư ăn tối. - ông quản gia
_ Ủa 2 người kia đâu?- A Ngọc
_ Vương Tử đang ngủ trên phòng . Còn 1 người nữa, tiểu thư muốn nhắc đến ai.
_ Quỷ Quỷ á! - Phức Chân
_ Chắc cô ta cũng ngủ rồi! - quản gia- Để tôi gọi 2 người đó!
_ Ông đừng có đi quản gia. Để Ca Lâm làm cho.- Tiểu Kiệt
_ Dạ. - Quản gia ngơ ra
_ Thằng quỷ.Lên đi. Kêu người ta lên làm chi? - Ca Lâm
_ Ca Lâm ơi, lên đi. Phức Chân muốn Ca Lâm lên. -Phức Chân " Mỹ nhân kế ''
_ Ok. Tui lên. - Ca Lâm - Bực mình quá! >.< >_< >=< >*<
.,. Kết Thúc .,.
Ca LÂm giậm chừng rầm rầm đi xuống.
Vương Tử rửa mặt xong qua bên giường Quỷ Quỷ. Vương Tử nở nụ cười, nụ cười đầu tiên từ khi ba của Vương Tử không còn ở căn nhà này nữa.
_ Cám ơn Quỷ Quỷ. -Vương Tử nói thầm
BỖng nhiên,
_ Mẹ ơi, đám lửa cháy lớn lắm! Ba mẹ chạy ra đi, mẹ mẹ ra đi. Mẹẹẹẹẹẹẹẹẹ. - Quỷ Quỷ nói xong bừng tỉnh dậy
_ Cô làm sao thế? - Vương Tử
_ Có làm sao đâu! - Quỷ Quỷ
Vương Tử nhìn vào mắt của Quỷ Quỷ.
_ Cô khóc à?- Vương Tử
_ Đâu có. - Quỷ Quỷ dụi mắt
_ Mời 2 vị xuống ăn . -Tiểu Kiệt
Chap 8:
_ Xuống liền. - Quỷ Quỷ đánh trống lãng
_ Cô này khó hiểu quá! - Vương Tử
_ Ăn thôi, đói bụng quá! - A Ngọc
_ Ủa, sao em không ăn, Quỷ Quỷ? - Phức Chân
_ Em là người hầu mà! Em không ăn đâu! - Quỷ Quỷ
_ Em ăn đi Quỷ Quỷ. - Ca Lâm
_ Cô ta không muốn ăn thì thôi, đừng bắt. - Vương Tử đâm chọt
_ Ừ, kệ người ta. Em xin phép đi lên phòng . -Quỷ Quỷ nói xong lên phòng
Quỷ Quỷ lên phòng lên phòng nhưng không biết ai đó đã đi theo Quỷ Quỷ. Nhe hết những câu nói của Quỷ Quỷ
_ Anh ta đúng là 2 mặt. Mới hiền lành với mình mà giờ lại đâm chọt nữa.
Quỷ Quỷ nằm xuống đá trúng ngay cái cặp của Quỷ Quỷ bị rơi ra tấm ảnh mẹ cô. Quỷ Quỷ ngồi dậy nhặt lại tấm và..........khóc. Cô khóc rất nhiều. Cô la lên mấy tiếng:
_ MẸ ƠI, MẸ ƠI, CON NHỚ MẸ LẮM !
Người con trai theo dõi cũng tiến tới Quỷ Quỷ.
_ Tôi xin lỗi vì đã đâm chọt. - Vương Tử ấy mà ^^
_ Anh đi ra đi! -Quỷ Quỷ chạy vào nhà vệ sinh, khóc một mình
Vương Tử bỏ ra phòng.
Vài tiếng sau....
_ Mở cửa ra, Quỷ Quỷ - Vương Tử
Vương Tử đầu ngờ rằng, Quỷ Quỷ ngủ từ lúc nào.
" Rầm " - cái cửa được đẩy ra nhờ Vương Tử
Vương Tử lại gần Quỷ Quỷ thì bị trượt phải xà phòng làm cho Vương Tử chúi về phía trước, đè lên người Quỷ Quỷ vừa lúc cô mới vừa tỉnh dậy. Thế rồi,.......môi chạm môi.
Quỷ Quỷ phản ứng nhanh vừa mớu Kiss được 2 giây thì Quỷ Quỷ đã né ra.
_ Anh làm cái gì vậy.- Quỷ Quỷ
Vương Tử cũng đang ngơ ra. Quỷ Quỷ chạy ra, ôm mền gối đi qua phòng Phức Chân.
_Chị Phức Chân, cho em ngủ chung nha!
_ Sao vậy? - Phức Chân
_ Dzạạạạạạạạạạ- Quỷ Quỷ gãi đầu
_ Mà thôi, em ngủ với chị đi! - Phức Chân
_Em cám ơn chị. - Quỷ Quỷ
Căn biệt thư đã bắt đầu tắt đèn hết. Nhưng, có một căn phòng của Vương Tử vẫn còn mở đèn,vẫn sáng suốt đêm.
Chap 9:
" Quỷ Quỷ, sao mày không ngủ được, mày không quen ngủ đây à? Không không mày ngủ đâu chả được. " - Quỷ Quỷ suy tư
_ Làm gì mà suy tư thế em? - Phức Chân
_ Chị chưa ngủ à? - Quỷ Quỷ
_ Rồi. Nhưng thấy em cứ loay hoay mãi chị ngủ không được. - Phức Chân
_ Vậy em về phòng nha! - Quỷ Quỷ
_ Em ở đây ngủ với chị đi. - Phức Chân
_ Dzạ thôi! Em phá giấc ngủ của chị thì sao? - Quỷ Quỷ ôm mền gối lên - Em xin phép.
_ Ừm, em đi đi. - Phức Chân
Quỷ Quỷ ra khỏi phòng bước từng bước trong bóng tối. Bất chợt,
" ĐÙNG "
_ Á - Quỷ Quỷ
_ Quỷ Quỷ? Em đâu ra đây? - Ca Lâm hỏi
_Cái điều đó mới là em hỏi anh mới đúng ! - Quỷ Quỷ
_ Thì.........anh khát nước quá nên........- Ca Lâm
_ Anh đi uống đi. - Quỷ Quỷ - Em đi đây!
_ Way, Way, Em đi đâu dzạ? - Ca Lâm
_ Em đi về phòng . -Quỷ Quỷ
_ Nhưng sao em từ phòng Phức Chân ra? - Ca LÂm
_ Em mộng du ấy mà! - Quỷ Quỷ - Em đi nha!
_ Ờh. - Ca Lâm chẳng nghi ngờ gì.
Quỷ Quỷ bước vào phòng. Chắc có lẽ tiếng đóng khá lớn làm Vương Tử tình giấc. Anh đã ngủ quên trên bàn. Vương Tử đã làm cái gì đó và giờ đây đang cố giấu nó đó là một điều đáng tò mò.
_ Quỷ Quỷ, a.............. - Vương Tử
_ Tôi vẫn còn giận anh đấy ! Đừng có nói chuyện với tôi. - Quỷ Quỷ xếp giường của mình lại.
_ Ừ, cô giận thì giận đí ! Nhưng cô đừng quên tắt đèn đó. - Vương Tử
_ Hứ! Tôi không tắt đâu! - Quỷ Quỷ
_ Tắt. -Vương Tử
_ Không tắt. - Quỷ Quỷ
_ Tắt. - Vương Tử
_ Không tắt. - Quỷ Quỷ
_ Tắt . - Vương Tử
_ Không tắt . - Quỷ Quỷ
_ Cô trốn nhui trốn nhủi trong nhà vệ sinh rồi qua bên Phức Chân ngủ xong qua bên đây phá giấc ngủ tôi. Bây giờ tôi kêu tắt mà không tắt hả? - Vương Tử
_ Ai kêu anh đạp sập cửa. Ai bảo anh cướp nụ hôn đầu tiên của tôi. - Quỷ Quỷ
_ Cái gì mà sập cửa, cái gì mà nụ hôn đầu tiên. - A Ngọc, Ca Lâm, Tiểu Kiệt, Phức Chân đồng thanh.
_ Không có gì đâu, về ngủ đi. - Vương Tử
Sáng hôm sau,
_ Oáp.........- Quỷ Quỷ - Ngủ đã quá!
Quỷ Quỷ liếc đồng hồ thì đã 10g30.
_ Trời, sau đồng hồ không reo. - Quỷ Quỷ
Quỷ Quỷ làm VSCN xong chạy xuống. Quỷ Quỷ :
_ Anh tắt đồng hồ báo thức của tôi phải không?
_ Ừ thì sao? - Vương Tử
_ Anh.........-Quỷ Quỷ
_ Thôi đừng cãi nhau nữa!Đi mua đồ chuẩn bị năm học mới thôi. - A Ngọc vươn người
_Lần này em không thể trốn đâu đấy, Quỷ Quỷ. - Tiểu Kiệt
_ Tại sao em phải đi? - Quỷ Quỷ
_ Vì em cũng phải đi học đấy. - Ca Lâm
_ Em có đăng ký đâu? - Quỷ Quỷ
_ Tôi đăng ký rồi. - Vương Tử
_ Ai kêu anh đăng ký. - Quỷ Quỷ
_ Ngày đâu tiên cô bước vào cái nhà này. - Vương Tử
_ Ừm . -Quỷ Quỷ
_ Đi thôi! - A Ngọc
Chap 10:
Mỗi người đều lên xe của mình. A Ngọc ngồi chung xe với Ca Lâm, Phức Chân đi cùng Tiểu Kiệt, Quỷ Quỷ và Vương Tử ngồi cùng một xe.
_ Này tính giận tôi đến hết đời sao? - Vương Tử
_ Ừ ! - Quỷ Quỷ - Tôi giận cả đời...
_ Tùy cô. - Vương Tử nói với cái giọng đểu [ nghĩ ra trò gì mới ]
Vương Tử rút điện tohại từ trong túi gọi cho Ca Lâm.
_ Nói với mọi người tới quán kem Tonight nhé! - Vương Tử
_ Ok ! - Ca Lâm
Cả hai cùng cúp máy.
_ Cái gì ? Đi ăn kem? - Quỷ Quỷ
_ Cô yên tâm, cô không có phần đâu. - Vương Tử
_ Hứ, ai thèm! - Quỷ Quỷ
Tới quán........
_ Ê, làm gì mà kêu tụi này đến quán kem thế? - Tiểu Kiệt
_ Chuyện đó nói sau, ai muốn kêu kem gì đi. Tôi bao. - Vương Tử
_ Sô Cô La. - Quỷ Quỷ
_ Ai cho cô ăn đâu! - Vương Tử
_ Các vị ăn gì ạ? - nhân viên
_ Như cũ đi chị. - Ca Lâm
_Vậy là 5 VaNi đúng không? - nhân viên
_ Đúng. - Ca Lâm
_ Nhưng các vị có 6 người, mà có.......- nhân viên
_ Cứ như cũ đi chị! - Vương Tử
_ Dzạ. - nhân viên
Vài phút sau,...
_ Kem tới rồi, em ăn không, Quỷ Quỷ? - Phức Chân
_ Dạ ăn. - Quỷ Quỷ
_ Trên xe, cô ta không thèm ăn. - Vương Tử
_ Nhưng bây giờ tôi muốn ăn. - Quỷ Quỷ
_ Hajjjjjjj trễ quá rồi! - Vương Tử
_ Anh đúng là.........con người ích kỷ. - Quỷ Quỷ
_ Tôi thấy có người lòng còn hẹp hòi hơn tôi nữa. - Vương Tử
_ Chuyện đó...............tôi phải hẹp hòi chứ! - Quỷ Quỷ
_ Vậy không được ăn kem. - Vương Tử - Kem ngon nhỉ, A Ngọc?
_ Dzạ.. - A Ngọc
_ Tôi không có tha lỗi cho anh đâu!
Quỷ Quỷ nói xong leo lên xe. Cả đám cũng mất hứng leo lên xe đi tới Nhà Sách và đi về nhà. Đó là một ngày rất buồn tẻ đối với mọi người.
Chap 11
Vài ngày sau, Buổi Sáng
_ Chị và Đại ca giận thiệt à? – A Ngọc thắc mắc
_ Ừ! - Quỷ Quỷ gật đầu - mà em hỏi chi vậy?
_ Em hỏi vậy thôi! Mà chị giận cũng phải. Anh ấy quá đáng thật, không cho chị ăn kem. – A Ngọc
_ Không phải mỗi chuyên đó đâu! – Quỷ Quỷ lỡ nói
_ Còn chuyện gì nữa thế ? – A Ngọc – Nói em nghe ik.
_ Đó là chuyện……….- Quỷ Quỷ
_ Chuyện gì ? – A Ngọc
_ Chuyện,…………… - Quỷ Quỷ
_ Bí mất giữa anh và Quỷ Quỷ. – Vương Tử từ đâu bước vào phòng A Ngọc – Cấm nhiều chuyện.
_ Yes ser. – A Ngọc
_ Anh đâu ra đây? Tôi đã qua đây ngủ với A Ngọc rồi mà anh còn kiếm nữa hả? – Quỷ Quỷ
_ Tôi chỉ qua đây nói có người nói với tôi nhắc cô tối nay qua phòng tôi ngủ. – Vương Tử
_ Nói với người đó là tôi qua phòng anh hay không là quyền của tôi. – Quỷ Quỷ
_ Hứ. _ Vương Tử
Vương Từ về phòng cầm cái gì đó bí ẩn đặt lên giường của Quỷ Quỷ. Thì thầm với cái đó:
_ Ước gì Quỷ Quỷ sẽ qua.
Tại phòng của A Ngọc…
_ Em nghĩ chị nên qua. – A Ngọc
_ Ai mướn em khuyện thế? – Quỷ Quỷ nhéo hai cái má của A Ngọc
_ Ui da! Anh Vương Tử á! Anh nói có bất ngờ cho chị nên nói em nói chị về. – A Ngọc
_ Không cần em nói chị cũng về, Chị xem có cái gì mờ ám không? - Quỷ Quỷ
_ Hoan Hô… - A Ngọc
Quỷ Quỷ ra khỏi phòng A Ngọc, xuống dưới nhà bếp thì thấy Ca Lâm. Ca Lâm dang nhâm nhi với miếng bánh sôcôla.
_ À ha, em phát hiện anh ăn vụng nha! – Quỷ Quỷ
_ Đâu có. – Ca Lâm chối
_ Cho em ăn chung với. – Quỷ Quỷ
_ Em cũng là đồng phâm hen. - Ca Lâm
_ Hi! Hì! – Quỷ Quỷ
_ Em ở đây cũng gần 1 tháng rồi. Em thấy anh là người như thế nào? - Ca Lâm
_ Em thấy anh là một người anh tớt, thương đàn em và còn có tính ăn vụng nữa. – Quỷ Quỷ
Quỷ Quỷ vừa dứt lời thì Vương Tử từ cầu thàng nghe được câu nói giữa chừng của Ca Lâm.
_ …… Chúng ta sẽ là một cặp đôi ………………
Vương Tử nghe có 7 chữ giữa dxã9 tức điên máu, đi lên phòng.
Vương Tử nằm lên giường. Suy nghĩ rất lâu:
_ Sao mày kì thế Vương Tử ? Chỉ là hai người đó là cặp đôi tình nhân thôi mà. Sào mày tức thế? Mày yêu Quỷ Quỷ à? Không…. Ai them thích hạng người như người đó! Mày ghen à? Khùng… - Vương Từ tự cười
l...........l
Chuyện sẽ ra sao khi Vương Tử hiểu nhầm? Mời các bạn xem chap tiếp theo.
Nếu thấy hay hãy chia sẻ bài viết cho bạn bè cùng biết nhé