watch sexy videos at nza-vids!

AloTruyen - đọc và chia sẻ truyện

Tự Do Khám Phá Tự Do Chia Sẻ
Chào Khách! | Đăng kí | Đăng Nhập
Bạn đang truy cập vào 0nline24h.Sextgem.Com
Wap đọc truyện teen cực hay cho bạn !!!
Bây giờ là : 12:00 ngày 01/12 Chúc Mozilla/5.0 online vui vẻ !
☺Hôm Nay Chơi Game Gì
Game Khu Vườn Địa Đàng - Chơi Sky Audition Ring Dina Free
Khu vườn địa đàng Trồng cây, Nuôi Thú, chơi 8 Game Bài, Kết bạn chăn Gấu cực đã.
Game Mobi Army HD 239 - Anh Tài Tựa Gunbound
Mobi Army bắn súng, căn tọa độ tựa Gunbound -Gunny, đồ họa khủng, skill tuyệt đẹp.
Game Avatar 250 - MXH Teen Đặc Biệt Ấn Tượng
Avatar cộng đồng lớn, thỏa sức chăn nuôi, mua sắm, kết bạn, giải trí với nhiều trò chơi hấp dẫn.
Game Khu vườn vui vẻ - Thế giới giải trí Online
Thỏa sức sáng tạo của bạn để có một khu vườn thật đẹp, cùng nhau kết hôn tron khug vườn tình yêu
Game Khí Phách Anh Hùng - Phiên bản mới đầy hấp đẫn
Khí Phách Anh Hùng gMO nhập vai Thuần Việt PK nảy lửa, skill chưởng rồng, sét giật... rung chuyển màn hình.
Game Trư Bát Giới – Chinh phục Hằng Nga
Trư Bát Giới một siêu phẩm game mobile hành động hài hước cùng Trư Bát Giới chinh phục Hằng Nga và các nữ Yêu xinh đẹp.
Game iWin Online – Đánh Bài Miễn Phí,Đấu Trí cùng Người Đẹp
iWin Online chơi 16 game bài miễn phí,tặng triệu Win hằng ngày,hơn 10 triệu người chơi, nhiều nữ game thủ nhất Việt Nam.
Game Cá Bé Cá Lớn – Bá chủ Đại Dương Xanh
Cá Bé Cá Lớn ăn những chú cá nhỏ hơn để lớn nhanh và trở thành bá chủ đại dương xanh.
Game Combat tank - Chiến trường khốc liệt
"Combat tank" phiên bản game hành động hay nhất hiện nay trên điện thoại di động,cú sốc lớn cho làng game mobile.
Game iWin Online 441 - Đệ nhất game bài
Game bài đầu tiên tại Việt Nam với hệ thống game mini siêu khủng
☺Game Offline Đáng Chơi
Game Ma Đao – Cuộc chiến của các vị thần
Ma Đao là tựa game nhập vai các vị thần chiến đấu với đồ họa tuyệt đẹp,chiêu thức và skill bá đạo nhất.
Game Contra Mobile - Game Bắn Súng Kinh Điển
ConTra là tựa game bắn súng kinh điển trên điện tử bốn nút của thập niên 90 nay đã có trên mobile tương thích Java và Android.
Game Bắn Cà Chua - GMO Casual Mobile
Game bắn cà chua với đồ họa ngộ nghĩnh đáng yêu, lối chơi quen thuộc và đầy trí tuệ là sự lựa chọn giải trí số 1 cho bạn trong mùa hè này.
Game Đào Vàng - Phiên bản HD cho mobile
Đào vàng siêu kinh điển 1 thời trên PC nay đã có phiên bản HD cho Android và IOS.
Game Đuổi hình bắt chữ - Phiên bản SmartPhone
Phong cách mới, nội dung mới phong phú và đặc sắc chỉ có ở Đuổi Hình Bắt Chữ trên SmartPhone 2014
Game Vua hải tặc - Ông vua của biển cả
Đi tìm kho báu One Piece trên những hòn đảo huyền thoại cùng cậu bé mũ rơm Luffy
Game Zuma Ball - Bắn Bóng cực hot
Điều khiển chú ếch trong game Zuma Ball khám phá đến màn chơi cuối cùng!
Game Bắn cá ăn xu - Chinh phục đại dương xanh
Săn cá trong lòng đại dương trên điện thoại di động với game bắn cá cực hot!
Game Ninja Loạn Thị - Thử thách nguy hiểm
Vượt ải qua từng nhiệm vụ với muôn vàn sóng gió và nguy hiểm rình rập
Game Ninja siêu tốc - Chạy đua kỳ thú
Tăng tốc cùng Ninja và những người bạn để tận hưởng niềm vui chiến thắng
 
NHỮNG CUỘC TÌNH...

Xuống Cuối Trang

Chap 18:

Đôi khi thiếu vắng tình cảm, không có tình yêu và thiếu thốn sự bao bọc con người ta luôn có một chút ước mơ hoặc có những hành động cụ thể hơn là cố gắng vun vén những thiếu thốn đó vào chính bản thân mình. Và vì đã cô đơn đủ lâu, cố gắng tìm niềm vui ở những chốn ăn chơi cũng đã nhiều nhưng chẳng bù đắp được gì cho những mất mát mà bản thân đã trải nghiệm khiến Linh khi gặp em đã có chút tình cảm với em, đơn giản là vì Linh tìm thấy ở em hình ảnh của người yêu cũ, đại khái là lúc đầu Linh cũng chỉ muốn có em hằng đêm bầu bạn để vơi bớt nỗi cô đơn. Như em cũng đã nói, em tìm đến Linh cũng vì những toan tính không lành mạnh, Linh thì đã có hứng thú sẵn với em, việc em với Linh nhanh chóng cặp kè với nhau cũng là điều dễ hiểu, nếu mối quan hệ ấy cứ thục dụng như tính toán ban đầu của cả 2 thì có lẽ sẽ tốt hơn cho cả em và Linh. Các bác nhận xét về em thì thoải mái, gạch đá cứ tự nhiên vì em không tốt đẹp gì, nhưng với Linh thì xin phép các bác dành cho Linh sự tôn trọng nhất định, Linh vốn đã phải chịu những bất hạnh kéo dài từ khi còn bé, đến khi lớn muốn có được hạnh phúc của bản thân thì lại không thể nắm bắt, những lệch lạc trong suy nghĩ và lối sống không lành mạnh của Linh cũng bắt nguồn từ đó. Rất may mắn là sau này khi đã trưởng thành hơn trong suy nghĩ thì Linh đã không còn dính vào những thứ tệ nạn để làm một con người tốt đẹp hơn. Đôi lời về mối quan hệ của em và Linh, về bản thân Linh để mọi người có cái nhìn thiện cảm hơn với Linh, .

Em đến nhà Kẹo, gọi Kẹo ra mở cửa, mặt Kẹo cứ hầm hầm, mở cửa xong không nói câu nào đi vào nhà, biết là có tí giận dỗi rồi, em cũng nhanh chóng cho xe vào nhà, tranh thủ dỗ dành để còn đi học. Kẹo thì cứ mặc em làm gì thì làm, lẳng lặng đi lên phòng khóa cửa lại, em không vào được đành phải hạ giọng năn nỉ:
- Mở cửa cho anh với, sao không cho anh vào phòng?

Không trả lời, biết cái kiểu này càng cố đòi vào càng không mở, em gọi thêm mấy câu nữa rồi giả vờ đi đi lại xong im luôn, Kẹo trong phòng không thấy gọi nữa nghe tiếng chân lại tưởng em xuống dưới nhà nên mở cửa ra ngó, em lách luôn vào, Kẹo thì cứ cố đẩy em ra để đóng cửa phòng, rõ trẻ con. Em cứ lầm lũi đẩy Kẹo ra để vào,vào trong phòng là em ôm lấy Kẹo định "chào hỏi" tí, Kẹo cứ né tránh em đành ra giường ngồi, ôm Kẹo vào lòng hỏi:
- Em giận gì anh thế? anh có làm gì đâu?
- Đêm hôm qua cả đêm hôm trước anh ngủ ở nhà ai?

Câu đầu tiên Kẹo nó hỏi em như thế đấy các bác ạ, em thì thót hết cả tim, có tật giật mình mà, em vẫn cố vớt vát:
- Anh ngủ nhà chứ đâu, không lẽ ngủ ngoài đường.
- Em gọi đến nhà gặp mẹ anh, mẹ anh bảo là đêm qua anh ngủ nhà bạn, đêm hôm trước cũng ngủ nhà bạn, anh còn nói dối à?

Hóa ra là Kẹo nó gọi em không được gọi vào máy bàn, gặp bà bô em thì bà bô em khai hết. Cũng may là Kẹo chỉ biết là ngủ nhà bạn thôi, không biết ngủ nhà Linh. Thôi thì cứ khai đại ra vậy:
- Anh ngủ nhà thằng bạn cấp 2, cạ cứng chơi game ý mà.
- Thế sao anh bảo ngủ ở nhà, tắt cả máy nữa.
- Anh xin lỗi, lâu ngày không chơi cùng nhau rồi, từ khi yêu em anh có chơi game nhiều đâu, chúng nó cứ bảo là có gái bỏ bạn nên anh lâu lâu anh phải chiều chúng nó tí, mà anh chơi game bình thường anh toàn tắt máy thôi, sợ em giận nên anh mới bảo ngủ nhà.
- Em chỉ bảo anh chơi game vừa thôi chứ có cấm anh chơi game đâu mà anh phải giấu, sợ em giận.
- Anh biết rồi, lần sau anh không tắt máy nữa, mà em gọi đến nhà anh xưng là người yêu hay là bạn anh?
- Anh hâm vừa thôi, ai lại bảo là người yêu, em bảo là bạn có việc xin gặp.
- Không sao, tối anh về nói chuyện với mẹ cho, bảo là sáng nay người yêu con gọi điện kiểm tra đấy, không phải bạn đâu.

Kẹo ngại nên vẫn chưa dám sang nhà em, cũng may, Kẹo nó mà dám sang thì làm sao em trốn sang nhà Linh được. Dỗ dành Kẹo xong, nằm chơi một lúc cả 2 đứa mới nhớ ra là quên... đi học. Chết cười cái hôm đấy, lần đầu tiên quên đi học, Kẹo cứ đòi đến trường xem thế nào, em thấy cũng gần hết tiết 1 rồi nên đồng ý, 2 đứa đến trường gửi xe xong chui vào phòng bác bảo vệ ngồi chơi đợi hết chuông hết tiết vào lớp. Chuông reo là em với Kẹo ra khỏi phòng bảo vệ, nhưng vừa ra khỏi cửa thì Kẹo quay đầu chạy vào trong, em còn chưa kịp hỏi thì Kẹo bịt mồm em kéo vào phía sau cái tủ trong phòng. Ngó đầu ra nhìn thì hóa ra cô giáo chủ nhiệm đang đi từ trong trường ra, Kẹo sợ bị nhìn thấy nên Kéo em vào, Kẹo lo lắm đẩy em sát sạt vào tường rồi ép vào người em, người Kẹo cứ co hết cả lại làm em bật cười. Kẹo thấy em cười lại sợ đưa tay lên bịt mồm em tiếp, rướn người lên nói nhỏ vào tai em:
- Cô nghe thấy bây giờ, đừng cười nữa.

Cơ thể thì ma sát, Kẹo nói thì thầm lại như thổi vào tai em, em rùng hết cả mình, Kẹo ép sát vào người em nên thấy em rùng mình thì lại hỏi em:
- Anh sợ à? em thấy anh run.
- Em sợ thì có, mặt em tái mét kìa.

Thật ra với em cái chuyện trốn học bỏ tiết thì bình thường như cân đường hộp sữa, Kẹo không biết vì sao em rùng mình tưởng em sợ, còn bĩu môi:
- Em vừa thấy anh run xong.
- Em nói vào tai anh thế bảo sao anh không run.

Em cúi luôn xuống vừa hôn vừa thổi vào tai Kẹo, Kẹo cũng rùng mình khúc khích cười:
- Thôi, thôi đừng đùa nữa, cô biết thì chết.
- Biết làm sao được mà biết, trốn kĩ thế cơ mà, em đang run đấy à?:

Kẹo cắn môi đấm em mấy cái rồi ngó đầu ra xem thế nào, cũng may là cô đi luôn rồi, em cả Kẹo kéo nhau lên lớp học bình thường, vừa vào lớp đã bị trêu là "đưa nhau đi đâu tâm sự giờ mới đến học" Kẹo thì ngượng đỏ hết cả mặt. Đến chiều học xong, Kẹo đòi đưa Kẹo đi mua quà tặng bạn sinh nhật bạn cấp 2 của Kẹo tối tổ chức, đang đi trên đường thì Linh nhắn tin:
- Học xong chưa, qua đi, em đang nấu đồ ăn cho anh đấy.

Em thì không biết cứ vừa đi vừa mở tin nhắn ra đọc, Kẹo cũng nhìn qua vai em đọc được tin nhắn, thắc mắc:
- Ai đấy anh?

Cũng may là từ hôm noel Kẹo tỏ ý không thích em đi lại với Linh nên khi Linh gọi em lưu số Linh là E.L, Kẹo hỏi em trả lời ngay:
- À, đứa em anh tên là Lan. Con của bạn bố anh, anh chơi với nó từ hồi còn bé rồi, tối nay bố nó mời cả nhà anh qua ăn cơm, bố mẹ anh chắc chơi bên đấy từ trưa rồi.
- Em đang định rủ anh tối nay đi sinh nhật bạn em với em, chúng nó đòi em giới thiệu anh đấy, tối nay anh đi được không?
- Được mà, tí anh qua đó ăn tối xong anh sang đón em đi nhé.
- Vâng.

Cũng may mà Kẹo không nghi ngờ gi, em đưa Kẹo về rồi mới dám nt lại cho Linh hẹn 1 tiếng nữa qua. Tạt qua nhà tắm rửa để bà bô thấy có mặt ở nhà rồi lại lên đường qua nhà Linh.


Chap 19:

Vội vàng qua nhà Linh ăn cơm, đồ ăn Linh nấu rất ngon, đúng kiểu mẹ của Kẹo, phụ nữ Hà Nội lúc nào cũng xếp thứ nhất về khoản nữ công gia chánh(suy nghĩ của em). Ăn xong cáo bận hẹn Linh tối mai đưa Linh đi chơi, Linh nhìn em cười:
- Tối nay bận đưa người yêu đi chơi à?
- Không, đưa nó đi sn bạn.

Chối cũng chẳng được thôi thì nói thật vậy, quanh co trước một cô gái hơn tuổi là không nên, nhất là khi lúc đó em vẫn còn khá ngây thơ. Linh không nói câu nào nữa, ra mở cửa cho em, em lên xe rồi cũng chẳng biết nói thêm gì cả, Linh vẫn chờ như kiểu đợi em đi mới đóng cửa, 2 đứa cứ nhìn nhau, nghĩ thế nào em lại gạt chân trống xuống, đi đến bên Linh kéo Linh vào ôm hôn ngay trước cửa, Linh không chống cự nhưng cũng nhất quyết không hé răng ra để 2 đầu lưỡi chạm nhau, em đành buông ra:
- Tối mai anh qua đưa em đi chơi với mua đồ đền em nhé.
- Không cần, tối mai có hẹn rồi.
- Anh chờ em, xong thì mình đi.
- Xong việc thì muộn rồi, chơi gì?
- Muộn chơi kiểu muộn.
- Đi đi.

Linh đẩy em, định đóng cửa, em đưa 2 tay lên áp vào má Linh, hôn tiếp phát nữa, lần này thì Linh đón nhận nồng nhiệt, nhưng khi em chuẩn bị kết thúc nụ hôn thì Linh cắn ngay vào đầu lưỡi em, nói là cắn thôi chứ nó nhẹ nhàng như cắn yêu vậy:
- Mai chờ được thì hẵng nói.

Nói xong câu đấy thì Linh đóng cửa đi vào nhà luôn, em cũng phải đi ngay kẻo Kẹo nó đợi lâu, cũng may mà lúc đấy qua giờ tan tầm rồi với lại là mùa lạnh nên đường không đông, em đến nhà Kẹo vẫn đúng giờ. Sau màn chào hỏi phụ huynh và xin phép đưa bé đi chơi, em và Kẹo ra khỏi nhà, tạt qua một cửa hàng hoa, em mua thêm một bó cho nó lịch sự kẻo đi 2 người có một món quà sợ bạn Kẹo nó nhận xét là ki bo này nọ.
- Anh cũng chu đáo nhỉ.
- Em yêu anh mà không biết anh thế nào à?

Kẹo cũng chẳng nói thêm gì, ôm em chặt cứng, tìm đến đúng địa chỉ mà Kẹo nói, hóa ra là quán karaoke, theo trào lưu khá hót thời điểm đấy thì các nam thanh nữ tú đua nhau tìm mấy địa điểm như thế để tổ chức sinh nhật. Em và Kẹo đến khi cuộc vui đã bất đầu, trong phòng hát lúc nhúc toàn người là người, trai gái đủ cả, Kẹo dẫn em đi chào hỏi chủ bữa tiệc và đám bạn thân thời cấp 2 của Kẹo. Con bé đấy được cái cũng xinh, dáng người bé bé nên trông rất đáng yêu, mới nhìn tưởng lành hiền ai ngờ vừa thấy em câu đầu tiên nó buông ra là:
- Tưởng trường Kẹo toàn thằng đù, thế nào mà nặn ra anh đẹp trai thế.

Thế này là biết nó cũng ghê gớm lắm đây, có tí hãnh diện vì được khen nhưng mà mũi em còn chưa kịp nở thì Kẹo lên tiếng:
- Cũng đẹp ở top bình thường trong trường tao thôi, được cái ngoan với cả biết nghe lời nên tao mới nhận lời đấy.

Em cứ đần thối ra nhìn Kẹo, lần đầu tiên thấy Kẹo nó ăn nói thế, không lẽ Kẹo nó cũng chả lành hiền gì. Kẹo thì nói xong cười đùa với chúng bạn, quay qua nháy mắt với em rồi kéo em ngồi xuống ghế, em ghé sát vào tai Kẹo:
- Thế có thằng nó đẹp trai hơn anh nhưng hư và không biết nghe lời em à?
- Ừ, nhưng em yêu anh nên anh yên tâm.
- Tưởng em ngoan hiền lắm, hóa ra cũng đanh đá ra phết.
- Em ngoan mà, ngoan với anh thôi.

Kẹo vừa ghé vào tai em nói vừa thơm vào má em, mấy đứa bạn của Kẹo thấy thế liền trêu Kẹo:
- Hôn hít vừa thôi, lên hát đi.

Em cả Kẹo còn chưa kịp trả lời thì có một thằng giơ cốc bia ra trước mặt em tỏ ý mời cùng lời giới thiệu học cùng Kẹo ngày xưa, em thì cũng vui vẻ thôi, đưa cốc bia lên cạch cái rồi uống cùng nó như chiến hữu, uống xong thằng kia về chỗ ngồi thì em được đứa bạn của Kẹo rỉ tai cho biết là thằng đó tán Kẹo lâu rồi nhưng không đổ. Em cười trừ cám ơn rồi quay ra nhìn, nó ngồi cùng 2 thằng nữa cũng đang nhìn sang bên em, thấy không ổn, chúng nó 3 thằng kiểu gì thì kiểu mình vẫn thiệt(may mà chúng nó cũng lịch sự, chẳng có ý đồ gì). Lo thì lo chứ máu trẻ trâu ngày ấy nó cuồn cuộn trong người các bác ạ, em cố tình lấy hoa quả đút cho Kẹo ăn trêu ngươi chúng nó, chúng nó cũng chưa có thái độ gì nhưng đã trêu chúng nó rồi, trẻ trâu không để đâu cho hết mà. Cái cảm giác làm kẻ chiến thắng nó sướng lắm, các bác trải qua là biết mà, cao hứng hơn em còn đăng kí cùng Kẹo mấy bài lên song ca, được cái cả 2 đứa giọng đều mướt nên pháo tay nổ cứ bôm bốp. Hát hò chán, cả lũ giải tán nhưng Kẹo bảo ở lại chờ để tiếp tục đi ăn đêm cùng nhóm bạn thân, thế là cả đám 6 người có em, Kẹo, con bé chủ cuộc vui, người yêu nó cùng 2 con bé khác chưa có người yêu đi ăn đêm. Thằng người yêu con bé đấy cũng có vẻ là con nhà có điều kiện, năm ấy nó học lớp 13(cao đẳng hay đại học gì đấy em không nhớ rõ), bỏ tiền tổ chức sn cho người yêu, từ hát hò đến ăn uống. Trên đường đi, Kẹo có nói:
- Người yêu nó chiều nó thế, anh có chiều em như thế không?
- Em muốn thì anh còn làm hoành tránh hơn thế cơ.
- Không cần đâu, em biết thế là được rồi, tổ chức thế này tốn tiền lắm.

Kẹo mãn nguyện lắm, em biết Kẹo ngoan dù hôm đấy cũng biết thêm rằng Kẹo không hiền nhưng Kẹo tuyệt đối không đua đòi vớ vẩn, mà có đua đòi thì em cũng chiều. Đi ăn cũng biết thêm một số thông tin vớ vẩn, Kẹo có trai tán tỉnh từ cấp 2 nhưng chẳng ưng ai, lên cấp 3 thì đùng một cái vớ ngay được em, thế mới biết mình có giá. Đếm muộn muộn thì tan hẳn, ai về nhà đấy, đưa Kẹo về nhà, Kẹo nó cảnh cáo em:
- Đêm nay không đi chơi nữa nhé, tử tế thì em còn yêu chứ không thì em bỏ đấy.

Em lại đần thối ra, bắt đầu từ hôm đấy Kẹo nó cho em biết rằng không thể đùa cợt với nó được.. Về thẳng nhà, bà bô hôm đấy vẫn còn thức, chờ em về để tra khảo 2 đêm trước đi đâu mà không về nhà, em thì mè nheo dạo này học nhiều quá nên muốn chơi để xả hơi tí, sang nhà bạn ngủ để đêm còn lập team chiến game, bà bô cũng thở dài chiều em, chỉ bảo là cố gắng học và chơi bời lành mạnh, nhắn thêm là mấy hôm nữa tết tây được nghỉ mấy ngày bà bô cho đi du lịch chơi, trong đầu em lóe lên ý tưởng lừa dối Kẹo để tận hưởng những ngày nghỉ cùng Linh.


Chap 20:

Sáng hôm sau, em dậy thật sớm, cốt để ăn sáng cùng ông bô kẻo ông bô đi làm mất thì khổ, tỉ tê cả ông bô là muốn cho cả Kẹo đi cùng gia đình em du lịch nhân dịp nghỉ tết tây. Ông bà bô nhà em dễ tính, muốn sao cũng được miễn là bên nhà Kẹo đồng ý, thế là xong. Kẹo thì nhà em còn chẳng dám qua nữa là đi du lịch cùng thì chắc là vào thời điểm đó thì không thể, thêm nữa là bố mẹ Kẹo chưa chắc đã đồng ý, em tính là rào trước với ông bà bô như vậy, nhỡ Kẹo lại dám đi mà không báo trước với ông bà bô thì không hay nhưng chắc là không dám, thế là em đàng hoàng thông báo với Kẹo là phải đi du lịch cùng gia đình, Kẹo không đi được thì đành thôi vậy, thế là em có thể đàng hoàng vui chơi cùng Linh mà không sợ Kẹo làm phiền. Ăn sáng xong, em cũng lết sang nhà Kẹo với ý định Kẹo đi du lịch, đúng y như em đoán Kẹo vừa ngại vừa sợ, buồn cười lắm:
- Anh điên à? không được đâu.
- Sao không được?
- Em không đi đâu, ngại lắm, anh cứ đi với gia đình đi.
- Thế còn những ngày nghỉ của chúng mình thì tính thế nào?
- Thiếu gì ngày nghỉ, sau rồi đi cũng được mà.

Em vớt vát trá hình vài câu tỏ vẻ tiếc nuối vì Kẹo không đi cùng, thật ra là mừng vãi cả ra, đến tối chỉ còn mỗi việc gặp Linh cho thỏa nỗi nhớ thôi. Chiều cùng Kẹo đi học mà em cứ mong đến tối để còn qua chỗ Linh, đúng là cảm giác chờ đợi thật khó chịu, mãi mới tan học, nhắn Kẹo là tối phải đưa bà bô đi có việc để Kẹo đỡ quấy, em về tút tát các kiểu, đi với gái đẹp lúc nào cũng phải xứng đôi không dân tình nó nhận xét khó nghe cũng bực mình lắm. Gọi điện cho Linh hỏi han xem mấy giờ Linh xong việc vì hôm trước Linh bảo có hẹn:
- Tối nay em có hẹn phải không, mấy giờ xong để anh căn giờ qua là xe ôm.
- Ừ, tối em có hẹn nhưng chắc muộn mới về, anh chờ được cứ chờ, hôm qua đã bảo rồi mà.
- Oke, anh chờ em mà, xong việc gọi anh nhé.

Em lúc đấy cứ háo hức chẳng để ý đến thái độ lạnh nhạt của Linh, đằng nào cũng đang rảnh, em gọi mấy thằng bạn đi ăn uống gọi là tổ chức liên hoan mừng năm mới sớm kẻo thời gian tới mất hút với Linh thì anh em nó chê trách không quan tâm đến bạn bè. Đến tầm gần 11h, chưa thấy Linh gọi, em mới sốt ruột, có hẹn thì có hẹn chứ chẳng biết đi với ai mà đi muộn thế này, em nhắn tin cho Linh:
- Sắp về chưa em?
- Chưa, đợi được thì cứ đợi, không thì về trước đi - Tn trả lời của Linh, em nhớ nguyên văn là vậy.

Biết là có biến rồi, em nghĩ chắc là Linh tức em vì hôm qua ăn tối với Linh xong lại bỏ Linh đấy để đi với Kẹo, thôi thì xuống nước ngọt nhạt với Linh, em nhắn lại cho Linh:
- Khi nào về gọi anh nhé, ở đâu anh qua đón, anh chờ em.
- Không cần đón đâu, em tự về.

Em chẳng kỳ kèo thêm nữa, kiểu này thì tốt nhất là đi kiếm bó hoa ngồi đợi trước cổng nhà nàng với vẻ mặt thành khẩn là xong hết. Chia tay chúng bạn, em lượn lờ khắp nơi mãi mới kiếm được bó hoa ra hồn một tí căn bản tại cũng khá muộn rồi, vòng về trước cửa nhà Linh, nhà tối om, Linh chưa về, em dựng xe đứng cầm bó hoa chờ đợi. Càng đợi càng sốt ruột, không hiểu Linh đi với ai, quá cả 12h đêm, em thì cứ đứng hứng gió mùa đông bắc răng môi cứ va vào nhau lập cập. Cứ đứng suy nghĩ vẩn vơ, người đi đường thỉnh thoảng mới thấy một mống thì có chiếc ô tô đỗ trước mặt em, em chẳng quan tâm lắm nên cũng không để ý nó là xe hãng nào thì cửa xe mở ra và Linh bước xuống. Em cứ trố mắt ra nhìn Linh, Linh nhìn thấy em cũng chẳng buồn lên tiếng, mặt như không có cảm xúc trước sự có mặt của em, cơ mà khi thằng bỏ mẹ đưa Linh về bước ra khỏi xe thì Linh nhìn nó cười đầy tình tứ và như là không nhìn thấy em luôn. Thằng bỏ mẹ đó còn nhìn em cười nhếch mép một cái tỏ vẻ khinh khi, nó không cười thì thôi, nó cười làm em phát hỏa, nhưng em bỏ qua nó và hỏi Linh:
- Ai đây Linh?
- Em trai này là ai hả em?

Linh chưa trả lời thì thằng kia cũng hỏi Linh, nó hỏi câu cũng hay, em đang muốn biết thật ra em là ai của Linh sau cái đêm mặn nồng ấy, em chờ đợi và nó cũng chờ đợi Linh trả lời:
- Em mệt rồi, cả 2 về đi.

Nói xong Linh mở cửa đi vào nhà bỏ mặc cả hai, em và nó còn bận quan sát nhau nên cũng chẳng ai nói câu nào, Linh vào nhà rồi em và nó vẫn nhìn nhau tóe lửa. Được một lúc thì nó châm điếu thuốc hút rồi nói với em:
- Linh không thích phi công trẻ đâu.

Vừa nói nó vừa tựa vào xe, phả khói thuốc nhìn rất bố đời, em chẳng biết đối đáp lại thế nào, trong tình cảnh đấy lại còn thấy mình ngu ngu, Linh đi chơi với thằng khác còn mình ôm hoa đứng hứng sương đêm đợi trước cửa, đành phải cố nặn ra một câu gỡ gạc chút thể diện:
- Còn phải diễn anh trai à?

Nói xong em cũng lên xe đi về, bó hoa chưa kịp tặng em cũng vứt luôn, về đến nhà vừa tức vừa hoang mang, chờ đợi cả ngày đến tối thì chả ra cái gì, đã thế thì còn biết thêm thông tin từ thằng bỏ mẹ kia là Linh không thích phi công trẻ, hoang mang vãi cả ra, nghĩ đến những lần ôm Linh ngủ mà tiếc nuối. Dù khi ấy chưa có tình cảm với Linh nhưng nếu để vuột mất một cô gái đẹp trong tầm tay thì nếu là các bác liệu các bác có tiếc không. Đêm ấy em suy nghĩ nhiều lắm, cả đêm không ngủ được, trời vừa hửng sáng thì em lại ra đường, qua nhà ông anh họ, lôi bằng được ông ý dậy để... rủ đi ăn sáng. Lại ngồi tỉ tê vì ông anh giúp làm thế nào để trông chững trạc hơn trong mắt phụ nữ, con gái không thích phi công trẻ thì thường thích những người đàn ông trưởng thành hơn, vì Linh em lại quyết định tân trang bản thân lần nữa, quyết làm một thằng đàn ông đúng nghĩa đầu đội trời chân đạp đất.


Chap 21:

Ngồi ăn sáng nghe ông anh giảng giải đạo lý mà em không nhét gì vào đầu được, một phần là do cả đêm không ngủ cố nghe nhưng chẳng được, một phần là sự trưởng thành chững chạc của một người đàn ông chỉ có thể tự đương đầu với sóng gió và cảm nhận thôi chứ nghe giảng giải đạo lý mà làm nên một người đàn ông bản lĩnh thì chắc chẳng có ai. Chán nản, em mò về nhà đi ngủ, chiều nt cho Kẹo bảo xin nghỉ ốm cho em, Kẹo tự đi học, học xong là đến nhà em luôn. Kẹo đến nhà em thấy không có ai ở nhà thì thở dài như trút được gánh nặng, líu lo hỏi han xem ốm đau thế nào, đã ăn gì chưa, quan tâm em lắm. Em cũng quanh co rằng hôm qua đi về thấy mệt, trưa nay không dậy nổi đi học, uống tạm ít thuốc giờ cũng đỡ rồi, Kẹo hỏi em có đói không mò xuống nhà nấu cho em ít cháo với chút thức ăn trong tủ có sẵn, tự dưng em thấy yên bình hơn, tâm trạng cũng khá hơn đôi chút. Kẹo cũng ăn cùng em luôn, 2 đứa ăn vui vẻ, tầm 6h hơn Kẹo đòi về, em bảo để em đưa về nhưng Kẹo không cho, dặn em là vừa ốm khỏi thì không được ra đường. Ra đến cửa thì gặp đúng bà bô em về, Kẹo có vẻ ngượng, chào mẹ em xong té vội, bà bô em thắc mắc:
- Bạn này tên gì thế, con nhà ai mà xinh đáo để.
- Con dâu mẹ đấy, duyệt được không.
- Cố mà với đi con.

Bà bô em lại thiếu tin tưởng vào tài năng của em thế đấy, em cũng chẳng buồn phân bua làm gì, tối hôm đấy đột nhiên em muốn ngoan, không mò ra đường nữa thì Linh gọi em, suy nghĩ một lúc rồi em mới bắt máy:
- Alô.
- Đang đâu đấy?
- Nhà.
- Giọng gì thế?
- Bình thường mà, giọng gì đâu.

Linh với em từ xưng hô chị em chuyển sang anh em rồi, nhưng khi đấy và cả những khi giận nhau sau này Linh lại cứ lấp lửng kiểu không đầu không đuôi như vậy, có lẽ cặp máy bay-phi công nào cũng vậy cả. Ngập ngưng một lúc Linh mới nói:
- Muốn gặp, đến đi.
- Ở đâu?

Đáng lẽ sau cái chuyện gặp Linh đi cùng thằng khác em có thể không gặp Linh nữa cũng được, dù gì thì cũng đạt được mục đích rồi, tức tối thì cũng ngày một ngày 2 là qua thôi, nhưng Linh chủ động gọi em, muốn gặp em, em thì làm sao từ chối được Linh. Linh cho em địa điểm, em thay quần áo và lại lao ra đường, Linh đang ở trong bar và lần đầu tiên em vào bar là để tìm người. Lần đầu lên bar thì vì chưa quen em không chịu nổi, tiếng nhạc, khói thuốc và sự ngộp thở làm em choáng váng, Linh ngồi một mình uống rượu. Ánh mắt Linh mờ ảo, chắc Linh đã uống cũng nhiều, thấy em Linh đưa em cốc rượu:
- Uống đi.

Em chẳng nói gì cầm lấy cốc rượu tu một hơi hết luôn rồi lôi Linh ra ngoài, Linh không nói nhưng cũng đi theo em, em cứ nắm tay Linh lôi đi mà chẳng buồn nói một lời, 2 đứa cứ thế đi ra ngoài thì em chợt nhớ ra và hỏi Linh:
- Chưa thanh toán sau họ để mình ra ngoài nhỉ.
- Có người thanh toán sau, không phải lo.

Linh trả lời em mà cứ cười khúc khích, em chẳng hiểu gì:
- Ai thanh toán?
- Anh hôm qua đấy.(thằng bỏ mẹ đi ô tô hôm qua)
- Đã đi với nó sao còn gọi tôi.
- Thích đi với "tôi" hơn đi với nó được không?

Em chẳng nói gì nữa, lên xe trong khi mặt vẫn tỏ vẻ không vui nhưng thật ra thì sướng bỏ ma ma, nghe thế thì ai chả thích. Linh cũng trèo lên xe vòng tay ôm em thỏ thẻ:
- Đưa em đi chỗ khác chơi đi.

Đưa Linh đi khỏi bar nhưng thật ra em chẳng biết đưa Linh đi chơi ở đâu cả, có biết chỗ chơi nào đâu mà chơi:
- Đi đâu bây giờ, anh chẳng biết chơi gì cả.
- Thế đi về nhà em đi.

Biết là về nhà Linh thì chơi trò chơi người lớn là cái chắc rồi, em phóng thẳng về nhà Linh càng nhanh càng tốt, nhưng mà vừa về đến dắt xe vào nhà Linh xong thì Kẹo nt:
- Ngủ sớm đi anh, chúc anh ngủ ngon, yêu anh.

Tự dưng em cứ đần ra, Linh thấy lạ cũng ngó qua điện thoại của em rồi nhìn em hỏi:
- Thế anh có về nhà ngủ sớm không để em còn mở cửa cho mà về.


Chap 22:

Có tật thì giật mình, ông cha ta đã dạy là luôn đúng và em cũng không phải ngoại lệ. Thà Kẹo không nhắn tin đến thì thôi chứ nhắn đến rồi em lo lắng, cảm giác có lỗi với Kẹo dâng tràn, thế nhưng khi Linh nghiêng đầu hỏi em thì em lại quên hết các bác ạ. Bên Kẹo em chẳng cần ai nữa nhưng bên Linh em cũng lại chẳng nhớ Kẹo là gì của mình, em nhắn tin chúc lại Kẹo ngủ ngon rồi tắt máy cho đỡ lằng nhằng. Quay sang Linh, vẫn ánh mắt chờ đợi và đôi tay chống hông, Linh làm em chẳng chịu nổi nữa mà gấp gắp đặt lên môi Linh nụ hôn nồng nàn, Linh say sưa đón nhận nồng nhiệt nhưng buông nhau ra thì vẫn lạnh lùng như bình thường:
- Anh có về hay không đây?
- Anh mà về thì đã không đi tìm em đâu.

Linh mỉm cười, vòng tay qua cổ em, đu hẳn lên người em, nũng nịu:
- Nhưng mà người yêu anh biết chuyện của mình thì sao?
- Biết thì giải quyết sau, đằng nào mà chả phải đối mặt, cùng lắm là anh chẳng còn ai chứ sao.
- Thiệt thòi nhỉ, người yêu đẹp thế mà, em mà là anh em tiếc lắm.
- Anh cũng tiếc nếu anh để em vuột khỏi tầm tay.

Linh cười xinh lắm các bác ạ, đúng nụ cười mãn nguyện của cô gái hạnh phúc dù là nghe lời nói có đôi phần dối trá, chủ động hôn em, cuồng nhiệt và mãnh liệt, quần áo nhanh chóng rời khỏi thân thể của cả 2, nhưng khi 2 thân thể chỉ còn ngăn cách bởi 1 mảnh vải thì Linh 1 lần nữa lại dọa em:
- Anh hư thế này em mách người yêu anh nhé?
- Anh hư từ bé, người yêu anh biết thì cũng để đấy chứ chẳng làm gì được anh đâu.
- Thế em gọi cho người yêu anh nhé, thử xem thế nào?

Linh lấy điện thoại và dơ cho em xem, số của Kẹo, không hiểu Linh lưu từ bao giờ:
- Sao em có số của Kẹo thế?
- Anh hỏi làm gì? chuyện đấy có gì là khó, em gọi nhé.

Linh nháy mắt tinh nghịch, em méo hết cả mặt:
- Làm khó nhau thế?
- Anh cũng làm khó em mà.
- Anh làm khó gì em?
- Hôm qua chờ em suốt tối sao khi em về anh lại bỏ đi?
- Em về cùng thằng đó không lẽ anh vẫn phải ở lại xem em tiễn thằng bỏ mẹ đó về nữa à?
- Anh cũng bỏ em đi để đi cùng người yêu anh mà.

Em chẳng nói được gì nữa, thoáng qua cũng biết là Linh chỉ muốn em nếm cảm giác của kẻ bị bỏ rơi thôi, công bằng mà nói thì chẳng vui vẻ gì, còn bực vãi cả ...(tự điền từ còn trống vào dấu chấm nhé các bác) là đằng khác. Em đưa tay vuốt má Linh:
- Anh xin lỗi nhưng anh không bỏ người yêu anh được.
- Em cũng chẳng cần anh bỏ, anh có người yêu của anh, em có đàn ông của em, công bằng mà.
- Nhưng anh tức lắm, em cứ đi với thằng khác là máu anh không thông rồi.
- Thế sau này em không đi với thằng khác trước mặt anh, anh cũng đừng nhắc đến Kẹo của anh trước mặt em, em cũng không thích đâu.

Em hôn Linh thay cho lời đồng ý, rút điện thoại khỏi tay Linh rồi đôi tay em cứ thế tìm tòi và khám phá, tiếng cười khúc khích của Linh rót vào tai em nghe như tiếng tiên nữ vui đùa ý các bác ạ, thanh thản khác gì trên thiên đường đâu, xua hết những suy nghĩ vẩn vơ, những tội lỗi ngập đầy tâm hồn để thả mình vào những cung bậc hạnh phúc. Ràng buộc đôi khi giữ cho con người ta những quyền lợi cũng như sự an toàn nhất định nhưng đôi khi cũng trói buộc ta trong những bức tường vô hình. Mối quan hệ của em và Linh chính thức bắt đầu bằng những rằng buộc như thế, nhưng khi những rằng buộc vô tình cản trở tình yêu thì sẽ là nỗi bất hạnh triền miên.

Thời gian bên Linh em luôn cảm thấy trôi qua rất nhanh, đúng hơn là em cảm thấy màn đêm không còn dài lắm, cứ thoát cái là trời sáng và chúng em lại rời nhau. Sáng sớm, cảm giác buồn buồn trên mặt làm em tỉnh giấc, Linh đã dậy và đang sờ mó gì đó trên mặt em:
- Mới sáng sớm đã nghịch thế, có cần tập thể dục buổi sáng không?
- Tập nổi không mà to mồm thế, dậy đi ăn gì đi mà còn đi học, em đói rồi mà tí em cũng phải qua trường nữa.(thế mà bảo học sáng, có mấy lần em toàn đưa đi học buổi chiều).

Đành dậy thôi chứ biết làm sao, đành rằng đêm thức khuya mà phải dậy sớm là một cực hình, nhưng không chiều phụ nữ thì lại là tội ác của đàn ông(theo em là vậy). Đưa Linh đi ăn uống lấy sức, thấy vẫn còn sớm em đưa Linh qua trường Linh luôn, thầy u ta bảo đi đêm lắm có ngày gặp ma, em vừa đi đã gặp ngay cả quỷ, gặp ngay con bé bạn cấp 2 lần trước đi sinh nhật của Kẹo nhìn thấy em đèo Linh, tai hại ở cái là nó nhận ra em còn em không nhớ ra nó. Tất cả cũng chỉ tại cái Hà Nội này bé quá, chẳng hiểu con bé đấy nó làm gì trước cổng trường Linh, em đèo Linh đến trường đúng lúc nó ở đấy, em thì chẳng để ý lắm đến xung quanh nhưng Linh thì nhận ra:
- Có 1 em xinh tươi cứ nhìn chúng mình, anh thấy thế nào?
- Chắc tại nó thấy anh đẹp trai quá đấy.

Linh xuống xe, bĩu môi với em rồi nói:
- Đợi em vào trường thì ra mà bắt chuyện với em ý xem thế nào, nó nhìn anh chăm chú lắm đấy.

Nghe Linh nói em mới quay ra nhìn nó, thấy quen quen nhưng không nhận ra, cơ mà cũng kệ, 1 Kẹo 1 Linh đã quay như chong chóng rồi, thêm 1 ẻm nữa chắc em chết non, em lạnh lùng quay đi bỏ mặc ánh nhìn đó, qua nhà Kẹo mà không biết 1 cơn thịnh nộ mức độ nhẹ chuẩn bị được đổ lên tấm thân còm của em.


Chap 23:

Em đến nhà Kẹo với khuôn mặt tươi tỉnh nhất, Kẹo đón em ở trước cổng cũng không thể nồng nhiệt hơn, vào nhà không có một ai, bố mẹ vợ cùng anh vợ không có nhà, căn nhà thênh thang tưởng như sẽ trở thành thiên đường của 2 đứa, nhưng đời không như là mơ. Lên đến phòng, Kẹo nó bấm khóa cửa cạnh một cái, trong đầu em bắt đầu suy nghĩ lung tung, Kẹo định làm gì mà phải chốt cửa lại thế nhỉ(các bác đoán xem). Em nhắm mắt mơ màng nghĩ đến những nụ hôn cùng vòng tay siết chạy 2 cơ thể thì ...một cái gối vào mặt, em ngã ra giường, mắt mở to chưa kịp lên tiếng thì tiếp tục những cú đánh bằng gối khác táng thẳng vào mặt không cái nào trượt. Chẳng đau cho lắm nhưng Kẹo phang thật lực, liên tục và không thương tiếc nên em xây sẩm mặt mày, nằm luôn ra giường chịu trận. Đánh đã đời, đến nỗi thở hồng hộc, Kẹo nó dừng lại đứng lên giường, em định vùng dậy thì nó dẫm chân lên ngực em, đè xuống, giọng lạnh tanh:
-Lúc nãy vừa đi với ai?

Thôi xong, ra là do nó biết sáng em có đi với người khác nên nó mới dám đánh em thế này đây mà, em lanh quanh:
- Anh có đi với ai đâu, em làm sao thế?

Thêm phát đập gối nữa vào mặt, vẫn cái giọng khó nghe đấy:
- Còn trối à? đi với con nào khai ra mau lên?
- Anh có đi với ai đâu mà, em không tin anh à?

Phát đập nữa và thời gian địa điểm tại cổng trường Linh Kẹo nó đọc ra vanh vách, em im lặng và thầm nghĩ thế là hết, bị bắt gian tại trận và nguy cơ là tình yêu sẽ rời bỏ, Kẹo nó càng tức, mắt cũng rơm rớm tuông ra 1 tràng:
- Em bảo anh là không thích anh thân thiết với người con gái khác cơ mà, anh hứa với em như nào? bạn em mà không nhìn thấy thì anh định lừa dối em à?

Nghe Kẹo là bạn Kẹo nhìn thấy trong đầu em có ngay cách xoay sở, bạn Kẹo thì biết Linh là ai đâu, cứ quanh co tiếp xem thế nào chứ giờ giơ tay đầu hàng thì phí quá, em hít một hơi dài nói thật nhanh:
- Sáng nay anh đèo người yêu anh họ đi học, chắc bạn em nhìn thấy rồi nói lại cho em phải không?

Em cứ nói tạm thế xem Kẹo phản ứng thế nào rồi tính sau, Kẹo nó hơi nhíu mày tí rồi lại giơ gối định tiếp tục đánh thì lần này em đã có chuẩn bị, đỡ lấy cái gối rồi giật ra khỏi tay Kẹo, hơi bất ngờ nên Kẹo mất thăng bằng, em cũng vùng dậy hất chân Kẹo ra rồi đỡ lấy Kẹo cho nó khỏi ngã, vừa mới đứng vững nó đẩy em ra ngay, em loạng quạng nhảy ra khỏi giường mới đứng vững:
- Người yêu của anh họ sao anh họ sao anh họ không đưa đi mà anh lại đưa đi?
- Hôm nay anh họ thi nên không đưa người yêu đi học được, anh ý nhờ anh đưa đi hộ từ đêm qua, anh không đưa đi làm sao được.

Kẹo hoang mang thấy rõ nhưng vẫn cố vớt vát:
- Em không tin đâu, anh nói điêu?
- Em thay quần áo đi, anh đưa em qua trường ông ý nói chuyện luôn cho rõ ràng, cần thì đến trường người yêu ông ý luôn cho em hỏi thoải mái.

Mặc dù là nói phét nhưng giọng điệu em rất "cứng", Kẹo lúng túng ngay, im lặng không nói gì, cứ cúi cúi nhìn cái gối vừa phang vào mặt em hết công suất thôi, em cũng im lặng không nói gì trong vài phút để ổn định tâm lý, bão đã qua vì em đã chém gió tan cả bão, em nói to hẳn lên:
- Em thay quần áo đi, anh đưa em đi ngay bây giờ, để anh gọi cho anh họ bảo anh ý chờ để nói chuyện với em cho rõ ràng.

Em rút điện thoại ra tỏ vẻ chuẩn bị gọi điện, Kẹo ngẩng mặt lên nhìn thấy thế lao đến giật cái điện thoại ra dấu sau lưng, lí nhí:
- Thôi, không cần đâu anh, em biết rồi.
- Em biết gì?
- Em xin lỗi mà, tại em nghe bạn em bảo anh đèo một chị xinh lắm, em tưởng anh đèo chị Linh, em tức quá nên mới thế.

Đúng là Linh thật mà, nếu mà Kẹo nó đồng ý đi gặp anh em thì em cũng chưa biết xoay sở thế nào, nhưng trước mắt an toàn rồi và tốt nhất là cứ để Kẹo nó nghĩ em đèo người yêu ông anh em đi học cho an toàn:
- Linh nào, anh đã bảo là đèo người yêu anh họ mà, em thì lúc nào cũng Linh, anh yêu em chứ có yêu Linh đâu.

Kẹo nó lao vào ôm em chặt lắm, đầu cứ rúc rúc vào ngực em nói liên tục:
- Em xin lỗi rồi mà, anh tha cho Kẹo đi.

Em không nói gì, Kẹo ngẩng mặt lên nhìn em như này, càng ôm em chặt hơn, mè nheo:
- Anh vẫn giận Kẹo à, tha cho Kẹo đi mà.

Đáng yêu như thế thì các bác bảo em phải giận kiểu gì cho phải, mà em cũng có tốt đẹp đâu để mà giận chẳng qua chém chút bão tài quá với lại Kẹo lúc đấy ngây thơ quá nên sự việc nó thành ra em đúng và Kẹo sai, thôi thì bỏ qua cho Kẹo vậy. Em ôm Kẹo vừa vỗ về vừa trêu Kẹo:
- Anh thì làm sao mà giận em được, yêu còn không hết mà, anh chỉ giận bạn em thôi.
- Thôi mà, em xin lỗi, anh đừng giận bạn em nữa, tội nó.
- Thế ai thương anh, em đánh như đánh hủi ấy.
- Em thương anh.

Kẹo nó đang sụt sịt mè nheo thì thoắt cái lại cười tươi như hoa, hôn vào má em rõ kêu. Yêu quá, trêu tiếp cho máu:
- Đánh xong nói thương như em anh cũng làm được, đánh bao nhiêu cái chỉ thơm đúng một cái là xong à?
- Thế em phải làm gì nữa?
- Em làm gì thì làm miễn anh vui là được.

Em vừa nói tay vừa dò dẫm lung tung, Kẹo nó nhăn mặt bảo em:
- Làm gì đấy, lại linh tinh đi.
- Em chốt cửa lại không để linh tinh thì để làm gì.
- Em chốt cửa là để không cho anh chạy ra ngoài, đánh cho chừa đấy, không phải để anh lung tung thế này đâu.

Thua cái độ đanh đá của Kẹo luôn.


Lên Đầu Trang

Nếu thấy hay hãy chia sẻ bài viết cho bạn bè cùng biết nhé
.::Trang Chủ::.
Hosting By Xtgem.com
© 2014 Online24h™
U-ON
Tags: wap, doc, truyen, teen,, truyen, tieu, thuyet,, truyen, kiem, hiep,, truyen, tinh, cam
index.html,wap doc truyen teen, truyen tieu thuyet, truyen kiem hiep, truyen tinh cam, wap doc truyen teen, truyen tieu thuyet, truyen kiem hiep, truyen tinh cam, wap doc truyen teen, truyen tieu thuyet, truyen kiem hiep, truyen tinh cam, wap doc truyen teen, truyen tieu thuyet, truyen kiem hiep, truyen tinh cam.