Tăng tốc cùng Ninja và những người bạn để tận hưởng niềm vui chiến thắng
NHẬT KÝ CỦA KEN
Xuống Cuối Trang
- Truyện: Nhật Ký Của Ken.
- Tình trạng: Full Phần 1 + 2.
- Post by:
----------------------------------------
PHẦN 1
Chap 1:
Năm 2012
8 Năm trôi qua , cũng là 8 năm mà Ken đã ra đi khỏi cuộc đời và trở thành Huyền Thoại . Khuphố 198 đã trở nên yên bình sau 8 năm . Không còn những con hẻm tối tăm lạnh lẽo nữa , tất cả đã trở thành quá khứ cũng giống như Ken ngày nào .
- Lộp cộp , lộp cộp . tiếng độngcủa mọi người đang dở căn nhà cũ kĩ nơi mà Ken và băng nhóm K thường tụ tập .
- Ê An ! Mày lên trên gác gỡ mấy cái tủ ra giúp tao coi
Thằng An là 1 đứa nhóc vừa tròn 16 tuổi , nó là người của khu này , hôm nay nó được bác Hai tổ dân phố sai đi dở mái nhà cũ kĩ
Thằng An lên trên gác , nó dở từng mảnh gỗ của chiếc tủ bằng gỗ đã bị mục nát theo năm tháng . Bên trong chiếc tủkhông có gì giá trị , chỉ là 1 vài con dao đã rỉ sét .
Gỡ chiếc tủ gần xong nó loay hoay 1 lúc rồi hậu đậu đạp phải chiếc đinh gỉ nằm trên sàn nhà
- Ây da ! Trời ơi ! Đau chết mẹ đi được !
Nó ngồi phịch xuống đất , tìm xung quanh 1 miếng băng hay 1 miếng vãi nào đó miễn là cầm máu được , nó nhìn xuốnggầm tủ đang bị tháo dở . 1 cuốn tập cũ kĩ hơi hoen ố màu vàng , trên cuốn tập ấy có đề dòng chữ " Nhật kí của Ken "
- An ! Mày có sao k hả thằng chó ! - Người bạn cùng xóm cũng giúp việc tháo ngôi nhà chạy lên gác
Thấy thằng An đạp phải đinh nó liền đưa thằng An xuống vàkêu mọi người lại băng vết thương cho nó
- Có sao k thằng ôn !
An : Tao k có sao hết ! Tao lụm được cái này
- Đâu ? Đưa tao coi ! - Nó giựt cuốn tập trên tay thằng An - Mẹ , chỉ là 1 cuốn tập nhảm nhí cũ kĩ rồi , dục đi !
AN : Mày để đó , có lẽ nó là của chủ nhân ngôi nhà này !
Bác Hai tổ dân phố lại chỗ bọn chúng nói chuyện
Bác Hai : có chuyện gì vậy mấyđứa ?
- Không có gì đâu bác , thằng An nó lụm được thứ nhảm nhí đó mà !
Bác Hai : Đưa bác coi coi An !
AN : Dạ !
Bác Hai nhìn cuốn tập 1 cách trầm ngâm rồi nói với 2 đứa nhóc
BH : cuốn tập này .... Nó là nhật kí của 1 trùm giang hồ ở khu vực của chúng ta cách đây lâu lắm rồi ! Anh ta tên là Ken
AN : Vậy hả Bác ? Bác cho con lấy lại , để con đọc thử coi sao!
- Ê , mày cho tao đọc với cu !
An ; Rồi rồi , mệt mày quá , mày mới nó nó nhảm nhí mà !
- ừ.... thì.... tao có biết nó ra sao đâu nên đoán đại thôi ! - Nó gãi đầu và cười gượng
BH : Thôi thằng Trung đi làm việc đi , chút bác thưởng cho , còn thằng An bị vậy rồi thì ra ngồi hiên mà ngồi nghỉ , để anh em đỡ vướng tay chân
An : Để dở xong ngôi nhà này rồi chiều tao với mày lấy ra đọc
- Ok bê đê
An : Bê đê cái đầu mày chứ bê đê
Thằng An tò mò ngồi 1 góc bênhiên , nó lật trang đầu tiên ra đọc
Nhật kí này tôi viết với nhữngkí ức tôi còn nhớ , những gì tôi từng trải qua , tôi là Ken
Ngày 12 tháng 5 năm 1990
Tôi là 1 học sinh trung học , năm nay tôi cũng đã 13 tuổi , mọi người Gọi tôi là Tuấn côngtử . Có lẽ vì nhà tôi rất giàu , cha tôi làTổng giám đốc của 1 tập đoàn lớn tại Việt Nam . Nhưng dường như từ nhỏ đếnlớn tôi chưa bao giờ ăn được 1bữa cơm thân mật với ông ấy ,đôi lúc tôi tự hỏi đó có phải là cha mình hay không ? Tôi vốn là kẻ ngỗ nghịch từ nhỏ , tôi là kẻ bất tuân luật lệ cho nên ở bất cứ môi trường nào tôi đềucó những ấn tượng không tốt với người khác
Hôm nay là 1 ngày dài , tôi
- Ê thằng chó ! - Tiếng gọi của thằng Trung làm An mất tập trung - Sao mày nói là chút nữa tao với mày đọc ?!
An : À à , tại tao tò mò quá
- Tò mò gì mà tò mò ! Đưa nó cho tao , tao đem cất khi nào mà làm xong rồi đọc nha thằngchó ! - Trung giựt phăng cuốn tập trên tay của An
An : Ờ ! Mệt quá , mày muốn làm gì thi làm
Vậy là thằng An hụt hẫn , nó đành ngồi chờ trong chán nản để thằng Trung làm xong việc rồi 2 đứa cùng lật cuốn Nhật kíra mà đọc về 1 tay giang hồ khét tiếng lúc bấy giờ...........
Chap 2: Địa ngục
Đến chiều , sau khi thằng Trung và mọi người làm xong việc nó lấy quyền nhật kí và chạy đến chỗ thằng An đang ngồi 2 đứa lật cuốn nhật kí ra đọc
Hôm nay là 1 ngày dài , tôi cảm thấy chán nản mọi thứ trên đời và nhất là gia đình của mình .
Hiện tại tôi đang sống với 1 bà dì ghẻ , bà ấy rất trẻ và đẹp chỉ hơn tôi chừng 10 tuổi , nhưng người ta cũng có câu " mấy đời bánh đúc cóxương , mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng " . Tôi hôm ấy , tôi đi về nhà sau khihọc thêm về , sự có mặt của tôi dường như k 1 ai để ý đến , tôi bỏ lên lầu và định đánh 1 giấc thì nghe tiếng " xoảng " đó là tiếng chén đĩa bị vỡ từ nhà dưới , rồi nhữngtiếng cãi nhau giữa cha tôi và bà dì ghẻ lại bắt đầu xuất hiện nhưng lần này nó lại ầm ỹ hơn nhiêu những lần trướcđó . Tôi tò mò và chạy xuốngnhà xem , lúc này đã 9h tối rồi . Tiếng cãi nhau ngày càng to hơn với đầy đủ những lời lăng mạ tục tĩu . Nhưng tôi vô tình nghe được1 câu chuyện
- Tôi đã nói với ông bao nhiêu lần rồi hả ? Tại sao cứ phải chưa chấp cái đứa con hoang như nó !
cha : Tôi nuôi nó chỉ muốn nóphục vụ cho tập đoàn của tôisau này chứ ngoài ra đéo có 1 mục đích gì hết nghe chưa!
- nhưng tôi đéo muốn nó ở trong căn nhà này nữa , nó làđứa vô dụng k giúp được gì cho cái nhà này , nuôi nó thì chỉ tốn cơm tốn gạo
Cha : Im đi , đàn bà như mày thì biết cái chó gì mà nói !
- Mẹ kiếp ! Mày giỏi thì đi mà đem nó ra ở riêng , tao đéo muốn thấy cái bản mặt chó chết của nó nữa , nó là đồ con hoang , thậm chí còn đéophải con của mày thì mày nuôi nó làm cái đéo gì hả thằng già chó chết
Tôi như chết sững người , tim tôi đập liên hồi nhanh dần và nhanh dần hơn nữa , ngực tôi trở nên nhói hơn , tay chân bủn rủn k cử động nỗi , những gì tôi nghe là sự thật sao ? Đó k phải là cha tôisao ? Tôi chỉ là 1 đứa con hoang sao ? Tôi như chìm vào những ảo ảnh vô hình đầy lưỡi dao sắc bén xé nát cơ thể tôi từng mảnh , từng mảnh , vậy ra những gì tôi nhận được suốt 13 năm cuộcđời chỉ là giả dối .
Tôi bần thần trong 10 phút rồi lại bước những bước chân nặng nhọc lên trên lầu , tôi không được khóc , tôi chưa bao giờ muốn mình phải khóc , đó là tôi ! Nhưng từ cái đêm đó , nước mắt tôi tự trào ra , tôi luôn đặt câu hỏi mẹ mình là ai ? cha mình là ai ? tôi cần 1 gia đình thực sự hơn là giả dối vì vậy tôi đã thay đổi rất nhiều , tôi launước mắt , tôi muốn mình trở nên lạnh lùng hơn , tàn nhẫn hơn , mạnh mẽ hơn , k bao giờ được yếu đuối , k khóc thêm 1 lần nào nữa và tôi sẽ chỉ quan tâm đến bản thân mình mà thôi .
Năm cấp 2 của tôi trôi qua với tôi thật nhanh , theo từng năm tháng tôi càng trở nên lạnh lùng , ít nói thậm chísuốt những năm học cuối cấp tôi còn chẳng có nổi 1 người bạn . Tôi cũng thi đỗ tốt nghiệp vào 1 trường cấp 3 , trường LVC , 1 ngôi trường ở quận 8 số điểm củatôi cũng không đến nỗi nào nhưng tôi nghe mọi người nói rằng ngôi trường này thường xuyên tổ chức những cuộc ẩu đả , đánh nhau , thậm chí là giết người. Tôi vẫn không sợ , nếu tôi sợ thì tôi sẽ trở thành 1 kẻ yếu đuối , hèn nhát vì vậy tôiquyết định chọn trường học này nơi mà tôi chấp nhận những thử thách khó khăn
Ngày đầu tiên học lớp 10 với tôi cũng khá bình thường , tôi vẫn vậy , không nói chuyện với bất cứ ai , cứ ngồi lặng thầm 1 mình tại 1 góc bàn cuối của lớp học , bọn học trò cùng lớp với tôi nhiều đứa cũng thuộc dạng đầu gấu chúng thường hay tìm cách bắt chuyện với tôi để kêu tôi nhập hội nhưng tôi vẫn im lặng và lạnh lùng , tôi k quan tâm đến những điều đó tôi muốn sống 1 khoảng lặng cho riêng mình tuy nhiên số phận vẫn đẩy tôi đến 1 con đường khác 1 lần nữa , gần cuối học kì I , vì thái độ lạnh nhạt của tôi mà nhiều đứa trong lớp trở nên ghét và nghĩ rằng tôi kiêu căng và ngạo mạng để rồi 1 hôm trong giờ ra chơi nhiều đứa con trai trong lớp tôi tụ tập lại gần bàn cuối gần nơi mà tôi ngồi , thằng cầm đầu là thằng Quý , tụi kia có vẻ rất nể thằng này vì nó là con trai của 1 tay giang hồ có tiếng tại quận 8 . Bọn chúng ngồi bàn tán về tôi rất nhiều nhưng tôi vẫn bỏ ngoài tai , rồi 1 thằng trong hội chúng nó phát ra 1 câu nói khiến tôicăm phẫn
- Thằng Tuấn nó cứ thui thủi 1 mình thì tao nghĩ chỉ có thằng con hoang mới như vậy hahaha ! - Nó cười lớn vàbọn kia cũng cười hùa theo
Tôi lập tức đứng dậy , nắm chặt nắm đấm và tiến về chỗbọn nó
tôi : Mày nói cái gì ? Mày nói rõ cho tao nghe 1 lần nữa được k ?
Cả bọn nhìn tôi chằm chằm
- Tao nói mày là 1 thằng con hoang đó thằng chó !
Tôi dùng hết sức đấm thẳng vào mặt nó , mũi nó ăn cú đấm của tôi và đầy những vết máu , cả bọn thấy vậy liền ôm lấy người tôi và đánhtới tấp , bọn chúng chơi hội đồng tôi , thằng thì đấm vào mặt , thằng gì đạp vào bụng tôi , đứa thì đá vào cạnh sườn tôi , tôi đau đớn và ngãgục xuống , chúng vẫn chưa hả dạ , cả bọn 8 thằng con trai thay nhau đạp lên người tôi cho tới khi.....
- Mầy em làm làm cái gì vậy ! Lên phòng giám thị hết cho tôi ! - Tiếng nói của thầy giám thị phát ra khiến cho bọn chúng quay đầu và dừng lại
Bọn chúng kéo nhau lên phòng giám thị nhưng có vẻ k sợ sệt chút gì , chúng nó còn quay lại nhìn tôi và cười đều , châm chọc , trong khi chiếc áo trắng của tôi lấm lem đầy những dấu giày của bọn chúng , mắt mũi tôi sưnghúp . Tôi từ từ ngồi dậy thì có 1 bạn nữ trong lớp đến bên cạnh tôi
- Bạn có sao k vậy ? Mình vừabáo với giám thị rồi !
T : Bỏ ra ,tôi k cần người quan tâm , biến đi !
Cô bạn hơi ngập ngừng rồi đứng dậy bước đi nhưng vẫn quay đầu lại nhìn tôi
1 lúc sau tôi cũng đứng dậy được rồi bước từng bước đến phòng giám thị . Bọn chúng và cả tôi đều chịu kỉ luật và phải làm kiểm điểm , khuôn mặt tôi vẫn lạnh như tiền nhưng còn bọn chúng thì có vẻ không lo lắng mà còn hả hê vì đập tôi được 1 trận.
Chap 3: Tao là Ác quỷ
Sau vụ đánh nhau hôm đó , tất nhiên là tôi bị mời phụ huynh và cũng chắc chắn 1 điều tôi sẽ phải nghe những lời lăng mạ cay độc của bà dì ghẻ khốn khiếp . tuy nhiên với tôi nó cũng k quan trọng là mấy , tôi vẫn lạnh lùng bước lên lầu và ngủ 1 giấc dài , tôi chỉ muốn ngủ thật lâu lâu đến mức có thể để quên đi cảm giác mệt mỏi ấy.
Sáng hôm sau , tôi vẫn đi họcbình thường , đến trường với những cảm giác lo lắng vìtôi biết chắc rằng bọn thằng quý sẽ k bao giờ bỏ qua cho tôi 1 cách dễ dàng như vậy cho nên hôm nay là lần đầu tiên tôi liều mạng khi mang theo....1 con dao thái lan .
Khi vào lớp tôi vẫn k tiếp xúcvới ai , mặc cho bao nhiêu ánh mắt đổ dồn vào mình và tôi linh tính được chuyện k hay sẽ đến với tôi trong ngày hôm nay . Cảm giác của tôi lúc đó thật sự khó diễn tả, tay tôi lạnh ngắt , tim đập nhanh và cả cơ thể như runglên , chẳng lẽ đó là cảm giác sợ hãi sao ? K lẽ tôi lại hèn nhát đến vậy sao ? Tôi tự nhủ mình càng phải mạnh mẽhơn , phải cứng rắn hơn nữa. Suốt cả 1 buổi học tôi luôn gồng mình để đón chờ 1 điều gì đó sẽ đến với tôi .
tiết học thứ 2 kết thúc cũng là lúc mà tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi vang lên , tôi bắt đầu trở lại cảm giác lo lắng , tôi k giữ được bình tĩnh với khuôn mặt lạnh lùngnữa , nhưng lạ thay suốt 30 phút của giờ ra chơi bọn chúng lại đi xuống canteen mà k dòm ngó gì đến tôi , tôi cũng thở pháo 1 cách nhẹ nhõm , nhưng trong đầu tôi vẫn hiện lên 1 suy nghĩ có lẽ giờ ra về tôi sẽ bị bọn chúng hạnh hạ bằng những nắm đấm , tâm lí của tôi bắt đầu nặng hơn , tôi k để ý gì đến mọi vật xung quanh nữa thì bỗng 1 tiếng nói đánh thức tôi dậy
- Né ! Sao nhìn có vẻ giống bị bệnh vậy ? Có sao k đó ? - giọng nói của con nhỏ hôm qua
T : Sao cứ làm phiền tôi hoài vậy , biến đi cho khuất mắt
- Trời trời ! Người ta quan tâm còn làm phách hả , hèn gìk ai ưa nổi
T : Kệ tôi ! - tôi nói với vẻ bựcmình
- Tui tên là Lan Anh , tui chỉ muốn bạn bè trong lớp hòa đồng thôi , làm gì mà ghê dữ vậy
T : Tao đã nói là kệ tao , sao mày nhiều chuyện quá vậy ! -Tôi quát lớn vào khuôn mặt ngây ngô của nó , phải nói là nhìn nó k đẹp nhưng rất dễ thương tuy nhiên đối với tôi nó có là hoa hậu gì thì tôi cũng k quan tâm
1 số đứa con gái chạy đến kéo nó ra khỏi nơi tôi đang ngồi , bọn nó nói với Lan Anhvô tình tôi nghe được
- Mày bị điên hả ? Thằng đó kai ưa nó mà mày dính tới nó làm gì ? Chút nữa nó bị đập cho 1 trận bây giờ , tránh xa nó ra đi
LA : Tao thấy nó cũng là người tốt mà , chắc do hoàn cảnh gì đó mà nó vậy thôi , tụi mày kệ tao đi
- Tao dặn rồi đó nghe , mày có chuyện gì thì tụi tao k biếtà !
cuối cùng thì giờ ra chơi cũng kết thúc , tôi vẫn vào lớp học bình thường , những tiết học với tôi lúc này dường như ngắn đi , k hiểu sao tôi lại muốn các tiết học ngày càng dài hơn , tôi k muốn ra về chút nào . Nhưngcái gì đến cũng phải đến , 3 tiết học trôi qua nhanh hơn tôi tưởng , vậy là tôi phải ra về
Tôi lấy chiếc xe đạp của mìnhvà cố gắng đạp thật nhanh để trở về nhà nhưng bọn thằng Quý nhanh hơn tôi , bọn nó rượt theo bằng xe máy và chúng nó cũng bắt kịp được tôi , chặn đầu xe tôilại
- Ê ! Nói chuyện chút chứ mày ! Về sớm làm gì ?
những thằng phía sau cũng bắt kịp , lần này tụi nó có đến10 thằng đang đứng vòng vây tôi gần khu trung cư , tôihồi hộp chờ đợi
T : tụi mày muốn gì ? Tránh ra cho tao đi !
- À , tụi tao muốn tặng quà mày , tặng cái này nè ! - 1 thằng đứng cạnh tôi đạp tôi té nhào ngã khỏi xe đạp
Sau đó thằng Quý và những thằng khác thay nhau xúm lạiđá và đạp lên người tôi , bọn chúng vừa đạp vừa cười hả hê vui sướng . Sau đó 2 thằng giữ tay tôi lại và đặt 2 chân tôi quỳ xuống trước mặt thằng Quý
Q : Giờ mày chui qua háng tao thì tao sẽ tha cho mạng chó của mày !
Cảm giác của tôi lúc này dângtrào , tôi vừa tức giận vừa cảm thấy nhục nhã hơn bao giờ hết , tôi yếu ớt đến vậy sao ? Chết tiệt , tôi k cho phép mình yếu ớt , tôi nhớ đến con dao cất trong cặp nhưng bây giờ làm sao tôi thoát ra được đây chứ ?
Q : Tao cho mày 10 giây , tao bắt đầu đếm . 1,2,3,4......
Tôi gồng người hết sức giựt tay 2 thằng kia ra , tôi bò đến trước háng của nó nhưng tôi k phải 1 kẻ hèn , tôi dùng tay móc thẳng vào háng của thằng Quý , nó thốnlên và và ôm chỗ hiểm nằm gục xuống đất , cả bọn thấy vậy lại tiếp tục đè tôi ra mà đập . Những đòn đánh dau9 nhói của bọn chúng khiến tôithêm quằng quại hơn , tôi bất lực để cho chúng đánh
1 thằng lấy trong cặp 1 cây ống tuýp dài , chúng nó kéo tôi lên , thằng chó khốn khiếpấy đưa cây ống tuýp cho thằng Quý đã đứng dậy được . Thằng Quý lên gối vàobụng tôi , hắn dùng ống tuýpđập vào lưng tôi , sau đó là vào bụng tôi . tôi ói hết ra đồăn sáng , nó vẫn chưa đã cơnhạnh hạ , nó vẫn dùng ống tiếp liên tục đập vào ngực , vào sườn tôi như 1 con thú điên dại , bọn trong nhóm kéo nó ra và ngăn lại
- Mày đập tiếp thì nó chết đó! bỏ qua đi Quý ! - Nó cũng bình tĩnh lại nghe theo và bỏ qua cho tôi
Bọn chúng chuẩn bị đi khỏi nơi mà tôi đang nằm đau đớn , trước khi đi thằng Quý còn nhổ 1 bãi nước bọt vào mặt tôi
Q : Mày coi chừng thái độ mày đó con chó !
Tụi nó đã bỏ đi rồi , tôi vẫn còn nằm đó , chịu những con đau thấu xương tủy , 1 số người dân xung quanh chạy lại đỡ tôi dậy và đưa vào bệnh viện , kết quả là tôi bị gãy xương sườn
Tôi nằm viện gần 1 tháng .
Trong lúc này viện tôi đã suy nghĩ rất nhiều , tôi căm thù bọn chúng , ý nghĩ trả thù trong đầu tôi ngày 1 lớn lên và tôi quyết tâm làm được điều đó
Tôi xin xuất viện sớm hơn dự kiến và trở về nhà . Tôi liền chạy ra ngay ngoài shop mua 1 chiếc áo khoác da màuđen , trong chiếc áo khoác đócó những cái túi khá rộng đủ để tôi nhét 1 con dao vào túi.
Trong khi đó bọn chúng vẫn chưa biết rằng tôi đã ra viện.
Sáng ngày 6 tháng 1 năm 1992
Tôi đã phục kích trước trường lúc 11h30 cũng là thời gian học sinh đi học về . Tôi núp tại 1 quán nước gần trường , có vẻ bọn thằng Quý k biết rằng tôi đang ở đây , chúng ghé vào 1 quán nước khác , tôi bám theo 1 cách lặng lẽ với con dao được thủ trong chiếc áo khoác .
Thằng Quý và bạn bè nó vừa ngồi xuống quán nước và kêu đồ uống thì cũng lúc đó tôi ở phía sau ập đến chém vào đầu nó rất mạnh , bọn kia thấy vậy liền dứng dậy , 1 thằng lao vào tôi đã bị tôi đâm 1 nhát vào bụng , cả đám hoảng loạn và và từ từ chạy mất
Khuôn mặt tôi lúc này vẫn lạnh như tiền , tôi có 1 cảm giác khát máu hơn bao giờ hết . Thằng Quý còn nằm gục tại quán nước , người bán hàng cũng k dám lại gần
Tôi ngồi lên người thằng Quývà đưa con dao lên mặt nó
- Tao là Ác Quỷ ! Mày đụng lộn người rồi thằng chó
Tôi đâm 1 nhát dao chí mạngvào ngực nó , thằng Quý la lên 1 tiếng thất thanh , bỗng tôi bật cười , k hẳn đó là cườimà chỉ là đôi môi tôi nhếch mép sang trái . Tôi bỏ con dao tại hiện trường , đôi ay tôi đầy máu , máu của kẻ thù, tôi đã thay đổi từ ánh mắt đến nụ cười . Sau đó tôi bỏ ra về
1 lúc sau thì công an cũng tớihiện trường , thằng Quý mất nhiều máu nên đã chết tại chỗ
Còn tôi thì đã bị điều tra ra và bắt lên phường làm việc .
Vì chưa đến tuổi vị thành niên nên cha tôi đã đút tiền cho bọn chúng 1 số tiền rất lớn , mức án tôi phải nhận là bị giam trong 1 trại giáo dưỡng khoảng thời gian 2 năm .
Lan Anh biết chuyện bỗng bật khóc , nó có tới thăm tôi và khuyên tôi những điều tốt đẹp , nhưng điều đó quan trọng gì nữa chứ ? Vì tôi giờ đây k còn là thằng Tuấn yếu ớt ngày nào , tôi là 1 con Quỷ đang tồn tại , ánh mắt tôi nhìn Lan Anh lạnh lùng đến đáng sợ
Chap 4: Khởi đầu
Ngày 10 tháng 2 năm 1992
Hôm nay là ngày tôi lần đầu tiên bước vào trại giáo dưỡng , có thể thấy rằng nơiđây không khác gì 1 nhà tù thu nhỏ cho trẻ vị thành niên, cũng được chia ra từng khu, chia ra từng gian phòng và nhất là luôn có những song sắt che chắn từ cửa sổ . Năm ấy trại giáo dưỡng ở đây vẫn chưa có những sự tích cực từ việc giám sát nên luônxảy ra những cuộc bạo động từ thanh thiếu niên trong phòng , trong khu . Ngày đầutiên tôi bước vào trại , tôi có thể thấy được mình bị đưa vào 1 căn phòng nhỏ , nền gạch bông , chăn nệm được xếp gọn gàng ngay ngắn như của các bộ đội thời chiến .
Phòng của tôi có đến 14 đứa bị nhét chung , không khí tất nhiên là không dễ chịu chút nào .
- Hôm nay có người mới ! - Tên giám thị cai quản khu củatôi đưa tôi vào căn phòng rồiquay đi 1 cách lạnh lùng
Bọn cùng phòng với tôi chỉ trạc tuổi bằng tôi hoặc nhỏ hơn 2 , 3 tuổi . Khi tôi vừa bước vào bọn chúng đã nhìn chằm chằm vào tôi , 1 số tên cười đểu . Tôi vẫn bản tính như vậy k giao tiếp với bất cứ ai , ngồi lặng im 1 mình trong góc phòng .
Tôi và bọn chúng được điều đi học nghề trong trại , đủ các loại nghề như sửa điện , sửa xe , may vá , vv..... 1 ngàymệt mỏi của tôi trôi qua . Đếntối cả bọn đi về phòng , bọn chúng bắt đầu hỏi thăm đến tôi
- Ê ! Mày tên gì !
T : Tuấn ! - Tôi trả lời ngắn gọn
- Bị gì mà vô đây !
T : Đó có phải là chuyện của mày k ?
- Thằng này láo quá ha tụi bây . Mày chưa biết thủ tục nhập phòng hả thằng khốn ?
T : Biết !
- Vậy tụi tao khỏi nói , giao lưu tay chân nào !
cả đám bọn chúng khoảng 7 thằng lao vào đánh tôi , tôi chống cự và đập được 2 thằng , nhưng sức tôi k thể làm lại bọn chúng quá lâu và rồi tôi đã bị dập te tua , đó là 1 thủ tục chào phòng tôi có thể đoán được
Ngày này qua ngày kia , lâu lâu tôi và bọn chúng lại đánh nhau , những trận chiến có thể xảy ra bất cứ lúc nào chỉ vì những mâu thuẫn nhỏ trong sinh hoạt hằng ngày . tôi càng ngày càng chai lì và quen đòn của chúng nên sau này k còn yếu thế nữa , có thể tôi k thắng nhưng cũng kphải là k chịu bị đập được từ 7,8 thằng , tôi vẫn vùng vẫy được , vẫn hạ gục 1 trong số bọn chúng được . Cứ như thếcho đến gần hết 1 năm , 1 số thằng được thả ra trại theo đúng thời hạn , tuy luôn đánh nhau ầm ỹ nhưng mà bọn chúng trước khi đi vẫn cho tôi những lời chúc tốt đẹp . Tôi k hiểu được lí do ? Vì sao ?
Chằng mấy chốc tôi lại trở thành anh lớn trong phòng của tôi , lần đầu tiên tôi trở thành 1 đại ca , tôi vẫn k cảmnhận được cảm giác đó , tôi ktự hào , tôi vẫn sống 1 cách lặng thầm k cần ai quan tâm tôi
Ngày 10 tháng 2 năm 1993
Vậy là tròn 1 năm tôi ở trongtrại , chỉ 1 năm nữa thôi tôi sẽ trở thành kẻ tự do .
Hôm nay phòng tôi có 1 thằng lính mới , trong phòng bây giờ đã có 10 người thêmthằng nhóc này là được 11 , nó chỉ khoảng 12 tuổi tức là nhỏ hơn tôi đến 4 tuổi .
Khi nó vào phòng , lại vẫn theo cái hình thức cũ , 1 số tên đã quen phòng lại chào hỏi nó , còn tôi thì ngồi 1 góc
- Ê ! Mày tên gì hả nhóc
nó : tên hưng , mà mày hỏi làm gì !
- Mày bị gì mà vô đây ?
Nó : Móc túi !
- À , ra là vậy hả , mày biết thủ tục chào phòng chưa ?
Nó : Thủ tục gì ?
Thằng chung phòng quay sang nhìn tôi
- đại ca ! Cho nó biết chào phòng là sao đi , rồi coi xử nóra sao !
T : hừm....
Tôi đứng dậy tiếng về phía thằng nhóc
T : Ê nhóc ! Cái đầu mày cũng bự đó , hay là tụi tao kêu mày là Hưng đầu bự nha , còn chào phòng thì tức là....như vầy nè ! - Tôi đạp vào mặt nó 1 cái , 5 đứa chung phòng hùa theo đánh tới tấp vào người nó
Thằng nhóc khá lì lợm tuy chỉ12 tuổi mà nhìn nó to con và có vẻ cứng cỏi , nó bật lại được 2 thằng trong đám , phải công nhận là tuy nó đánh k lại như rất là lì lợm , nó vẫn cố gắng gượng dậy dù bị đánh bao nhiêu cái đi nữa , lúc này tôi mới kinh ngạc về sự dai sức của nó
Sau khi cả bọn đánh xong , nó nằm lăn ra nền gạch , thở hổn hển , có vẻ như nó đau lắm , tôi hiểu cảm giác của nó, lúc đó k hiểu sao tôi lại quantâm nó , đây là lần đầu tiên tôi quan tâm 1 người , phải chăng là do cùng cảnh ngộ ?
tôi tiến về phía nó đang nằmvà ngồi xỗm xuống
T : Ê nhóc Hưng đầu bự !
- Mày muốn gì nữa đây ? - Nótrả lời lí nhí vì có lẽ đang quá đau
T : Tao k muốn gì hết , tao có sẵn bông băng thuốc đỏ nè , lấy mà xài ! Ở đây như vậy quen rồi , đứa nào mới vào mà k vậy , mày đừng có buồn , tụi tao k có ý hại mày đâu ! Mau khỏe nha thằng chó ! - Tôi đứng dậy và trở về chỗ ngủ của mình , hôm đó tôi thấy lòng mình thật nhẹ
Ngày tháng trôi qua tôi và nócàng tiếp xúc nhiều hơn , tuytôi ít nói và lạnh lùng nhưng tôi vẫn thường hay bên cạnhnó dường như là mọi lúc trong trại giáo dưỡng . Tôi được biết nó k có cha mẹ , sống lang thang ngoài đường cùng lũ bạn bằng cái nghề móc túi , giựt đồ , 1 hôm chẳng may nó lại bị người ta bắt khi đang giở trò2 ngón và nó phải vô đây , chắc cũng chỉ 1 năm thôi , cũng là thời hạn mà tôi sẽ được ra khỏi đây , tất cả là sự trùng hợp hay do ông trờisắp đặt giữa tôi và nó ? Tôi vẫn muốn tìm ra câu trả lời
---------------------------------
Bạn đang đọc truyện tại wapsite . Chúc bạn có những giây phút vui vẻ.
- Thế giới đích thực trên di động.
---------------------------------
Ngày 10 tháng 2 năm 1994
Hôm nay là ngày tôi được thả , thằng Hưng đầu bự cũng vậy . tôi với nó bước ra khỏi chiếc cổng ngục tù của trại giáo dưỡng , cảm thấy không khí tự do bao quanh tôi . Khi tôi bước ra ngoài thì người tôi gọi là cha đang đứng trước mặt và đón tôi bên cạnh ông ấy là Lan Anh 1con bé luôn bám theo tôi , thật khó hiểu . hưng đầu bự nó k có nhà , k có người thân nên nó k biết đi về đâu nữa , nó cứ lúi cúi đi theo tôi , có vẻ nó tiếc nuối trại giáo dưỡng vì ở đó nó có bạn bè , có người quan tâm cho nó , nó được sinh hoạt , vui chơi .
tôi tiến đến trước mặt ngườitôi gọi là cha
T : Ông tới đây làm gì ?
- Để đón con , con k muốn cha tới để đón con à ?
T : Tôi k cần , ông có phải là cha tôi đéo đâu , với lại tôi k thích sống trong căn nhà tù ngục của ông nữa , tôi muốn tự do , tôi cũng chả cần biết cha mẹ ruột tôi là ai vì nếu họ đã bỏ rơi tôi cho ông thì tôi cần đéo gì phải biết đến họ chứ ! - Ông ta đứng chết sững trước lời nói của tôi
Lan Anh : Kìa Tuấn , sao lại hỗn láo với bác vậy , xin lỗi đi !
T : Còn cô , tôi chả biết tại saocô cứ bám theo tôi , cô thật làphiền phức , sao k cút khỏi mắt tôi luôn cho nhanh !
Lan Anh tát thẳng vào mặt tôi
LA : Đồ khốn ! Nói vậy mà nghe được hả ? Những người lo cho cậu , quan tâm tới cậu người ta mới tới đây để chào đón cậu , còn cậu lại tuôn ra những lời nói xỉa xói vào mặt của người ta như 1 gáo nước lạnh vậy hả ? Có còn là con người k ?
T : Đúng ! Tôi k phải là con người , nghe rõ chưa ? Hài lòng chưa ? vui chưa ? - Tôi quay bước đi 1 tiếng nói khiến tôi đứng khựng lại
Cha tôi : Khoan đã ! Nếu mày đã nói như vậy , tao cũng k cần mày thằng nghịch tử , mày cứ đi đi , để coi mày sống bằng cách nào , đứng có lết cái mạng chó về nhà tao khi mà mày thành 1 đứa ăn mày ! Cút đi
T : Cảm ơn ông !
Tôi lại bước tiếp trên con đường , thằng hưng đầu bự k biết chuyện gì nó vẫn lúi cúi đi theo tôi suốt 1 đoạn đường dài . Đi được khá lâu nó mới bắt chuyện với tôi
H : đó là người thân của anh mà ? Sao anh lại làm vậy ?
T : Chuyện riêng của tao ! Hỏi nữa thì cút
H : Ừm ! Từ trước giờ em muốn có 1 mái nhà nhỏ thôi cũng được , muốn có 1 gia đình , còn anh thì...... ! - nó chưa nói hết câu chợt nó lại sợ làm tôi nổi điên nên dừng lại kịp
T : Thôi k nói chuyện đó nữa ,bây giờ đi kiếm chỗ nào nghỉngơi đi , mà mày nói lúc trước mày và đám bạn tụ tậpở đâu ?
H : À , khu phố 198 trên đường DBV Quận 8 đó anh
T : hừm..... vậy thì qua đó đi !
Tôi và nó lại tiếp tục bước trên đường , k 1 đồng xu dính túi , bước đến khu phố 198
Chap 5: Khu phố 198
Cuối cùng thì tôi và thằng Hưng đầu bự cũng đến đượckhu phố 198
HDB : Lúc em bị bắt vì móc túigần khu vực này thì 1 số đứabạn của em cũng bị điều tra ra , có thằng bị bắt có thằng trốn được , em nghĩ bây giờ nó cũng giải tán rồi !
T : Ừm ! Tao cũng mệt quá rồimà trời cũng gần tối , mày dẫn tao vô chỗ nào nghỉ đi
HDB : Ừ ! Đi theo em
Tôi đi theo thằng Hưng vào 1con hẻm nhỏ và tối tăm , khung cảnh xung quanh đây lạnh lẽo và u ám quá , những người dân trong con hẻm này nhìn ai cũng đáng sợ từ mặt mũi đến hình xăm trên cơ thể .
H : Tới rồi anh ! - Nó đưa tôi vào 1 khu vực chứa những món đồ ve chai bị vứt bỏ , nhìn k khác gì 1 bãi rác .
T : Mày ngủ ở đây đó hả ?
H : Ừ ! đây là chỗ tốt nhất rồi!
T : Ừm ! - tôi chưa bao giờ quen cảm giác bần cùng khốnkhổ này , tôi đã quen sống với 1 tòa nhà lớn , rộng rãi , thoáng mát và sạch sẽ , vậy mới biết những con người bịxã hội ruồng rẫy phải sống 1 cách khó khăn như thế nào
Mệt mỏi vì đi dường dài tôi với thằng Hưng kiếm 1 góc nào đó sạch sẽ nhất , 2 anh em đánh 1 giấc dài cho đến sáng
- Anh Hiệp ! có 2 thằng nhóc nào vô địa bàn của mình kia !- 1 tiếng nói phát ra khi tôi vừa lim dim tỉnh dậy
H : Kêu 2 đứa nó dậy coi !
tên ấy đi tới và nắm đầu tôi với thằng Hưng lôi dậy , lúc này tôi hoàn toàn tỉnh giấc .
T : Buông ra , làm cái đéo gì vậy ?! - Tôi vùng vẫy thoát khỏi tay hắn và hắn cũng bỏ thằng Hưng ra
H : Tụi mày là ai ? Sao đến địabàn của tao mà ngủ ?
HDB : Địa bàn gì của mày ? Anh Minh cho tao ở đây mà !
H : Thằng Minh sát thủ đó hả? Cách đây 1 năm tao đã chiếm địa bàn này rồi k lẽ mày chưa nghe đến Hiệp Chim Lửa à, giờ thì mày với thằng ôn kia cút đi cho tao ! Tụi bây , làm thịt nó rồi quăng nó ra ngoài
2 thằng đệ tử phía sau Hiệp Chim Lửa lao về phía tôi và thằng Hưng . Thằng đang chạy tới chỗ thằng Hưng đã bị tôi cho ăn 1 cú thục đầu gối trong tích tắc , sau đó tôi quay sang thằng thứ 2 , nó đưa nắm đấm nhắm vào mặttôi nhưng tôi cúi người xuống né được , sau đó tặng lại cho nó 1 đấm vào giữ bụng rồi lên gối vào mặt nó , những đòn thế này tôi học và quen được khi ở trong trại giáo dưỡng , tôi cũng khá nhạy bén nên việc thể hiện những đòn thế 1 cách hiệu quả cũng k phải là khó
Hiệp chim lửa thấy tôi hạ gục2 thằng cũng đã chuẩn bị sẵnnắm đấm và tiến về phía tôi ,thằng Hưng đàu bự xông xáo chạy lên chỗ nó tấn côngnhưng chưa kịp làm gì đã bị thằng Hiệp đạp vào bụng và văng ra xa
Bỗng 1 tiếng nói xé tan bầu kkhí im lặng
- Đứng theo dõi nãy giờ , sao mà ông khờ quá vậy Hiệp .
HCL : Mày dám nói với anh mày vậy hả Hải !
Hải : Ông anh ơi , có thấy thằng kia nó vừa ra đòn k ? Chỉ chưa tới 1 phút nó đã hạ thằng Vũ vơi thằng Tuất rồi Sao ông anh k nghĩ là thu nạp nó vô băng nhóm , ăn thua với nó làm đéo gì !
HCL : Hà hà , mày giỏi , có vậy mà tao k nghĩ ra ! - Thằng Hiệp quay sang nhìn tôi - Ê nhóc ! Mày có muốn tham giabăng nhóm của tao k ? Tham gia thì mày sẽ k chịu bị đập đâu !
T : Tao từ trước đến nay sống cho riêng tao , việc quáigì tao phải tham gia băng nhóm của mày ! Nếu đây là địa bàn của mày thì tao với thằng em tao ra khỏi đây !
HCL : Mày tưởng là địa bàn tao mày muốn vô thì vô muốn ra thì ra hả , k sợ chết hả thằng chó !
T : Chết ? Mày làm được hả ? Hay là tao phải dập mày 1 trận mày mới sáng mắt ra mànhường đường cho tao đi ?
HCL : Đụ mẹ , thằng này ngon, bố láo là đéo xong với tao đâu !
Tên hiệp Chim Lửa bước từ từ tơi chỗ tôi đứng , vậy là sẽ có 1 cuôc chiến xảy ra tại đây
- An ơi !!! Về ăn cơm con ơi - tiếng mẹ thằng An làm gián đoạn sự tập trung của nó và Trung đang say sưa với cuốnnhật kí
An : Thôi , tao về ăn cơm có gì mai tao với mày đọc tiếp nha ku
Trung : Ừ , thôi mày về đi cũng trễ rồi , tao cũng về !
Chap 6: Kẻ thách thức.
Sau khi ăn cơm xong , thằng An rủ Trung qua nhà nó chơi và 2 đứa lại ngồi đọc tiếp câu chuyện Nhật kí của Ken "
Tên Hiệp đang bước tới trước mặt mình , mình có thểquan sát kĩ hắn , cơ thể của hắn cao to hơn mình , hắn có cái đầu trọc và 1 con chim lửa bị xích xăm trên bắp tay trái
T : Mày nói quá rồi thằng kia !Tao chỉ hạ 2 thằng chó đó bằng vài đòn chứ chưa tới 1 phút
2 thằng vừa bị tôi đánh cũnggượng dậy từ từ
HCL : Mày tự hào quá ha ? 2 thằng bây đứng đó , thằng này để tao là được .
Hắn đang tiến lại ngày càng gần tôi . Hắn đưa nắm đấm đầu tiên nhắm vào mặt tôi nhưng tôi dùng tay đỡ được, tôi chưa kịp dùng tay còn lạitrả đòn thì đã bị hắn đấm vào bụng rất mạnh tuy nhiêntôi chưa gục xuống . Tôi dùng chân đá vào cạnh sườnhắn tuy vậy hắn vẫn dùng tay đỡ được rất nhanh , gạt chân tôi ra rồi dùng tay còn lại đấm vào mặt tôi . Lần này tôi ngã xuống , tôi lập tức đứng dậy rất nhanh và tránhxa hắn trong khi hắn vẫn bước từ từ về phía tôi
Tôi chạy tới đấm hắn , cú đấm chưa tới nơi tôi đã bị đạp văng ra . Tôi lại cố gắng gượng dậy thật nhanh 1 lần nữa . Hắn quá mạnh so với tôi .
Đứng dậy , tôi lại tiếp tục lao đến móc phải vào mặt hắn , Hiệp Chim Lửa dùng tay chặn cú đánh tôi lại tiếp tục cho tôi 1 cú đấm khác vào mặt , khuôn mặt tôi đã từ từ sung húp lên . Tôi vẫn đứng lên một lần nữa . Lần này tôi chạy tới và nhảy lên thúc đầu gối vào mặt hắn , nhưng hắn né sang 1 bên rồi nhanh tay túm lấy áo tôi vật xuống nền đất . Tên Hiệp đạp vào ngực tôi khi tôi còn đang nằm gục , hắn ngoáy cái chântrái của hắn
HCL : Mày thấy sao ? Bây giờ thì có theo tao hay k ?
T : Theo cái con cặc ! - Tôi dùng tay móc vào chân hắn , chân hắn khụy xuống và tôi thoát ra được .
Tôi gồng người đứng lên 1 lần nữa
HCL : thằng chó chết ! Tao giết mày
Tôi đang đứng 1 góc và thở hổn hển , hắn đang chuẩn bị tư thế nhào vào xé xác tôi thì thằng Hưng đầu bự ôm chân hắn lại . Hắn tức giận đávào bụng thằng Hưng . tôi tận dụng lợi thế khi hắn mất tập trung chạy tới và nhảy vào đấm vô mặt hắn rất mạnh
T : đừng có đụng tới em tao thằng chó !
Tôi lại đưa tiếp nắm đấm thứ2 , thứ 3 vào mặt nó sau đó tôi tung đầu gối vào mặt nó khiến nó lùi lại vài bước . Tôi lại tiến về phía nó và tung tiếp nắm đấm nhưng lần nàynó đỡ được rồi lên gối vào bụng tôi . Nó giữ người tôi lạitung thêm 1 đòn móc phải vào mặt tôi . Tôi chao đảo muốn ngã xuống nhưng hắn vịn tôi lại tung thêm 11 đấm nữa vào mặt tôi và cuối cùnglà 1 cước thẳng vào bụng khiến tôi té nhào ra và nôn mửa mặt dù chưa ăn gì . Hắn lại tiếp tục tiến tới
- Đủ rồi ! Ông anh dừng lại đi, đánh vậy đủ rồi ! - Thằng Hải chạy tới và đẩy nó ra
Trong lúc này tôi đang cố gắng đứng lên , tôi vịn được vào 1 cái xe đẩy cũ chứa đầyđồ phế liệu , thằng Hải tiến về phía tôi
- Mày có sao k ?
Lúc này tôi k cần biết nó là ai hết , tôi k kiểm soát được mình nữa , tôi quay lại và thục cùi chỏ vào thẳng mặt thằng Hải khiến nó bật ngườira sau
Thằng Hiệp thấy vậy chạy tới, tôi vơ ngay 1 thanh sắt trong đống phế liệu , nó vừa chạy tới thì tôi đã quay người lại cầm thanh sắt đập mạnh vào cái đầu trọc của nó, máu nó tuôn ra
- Đại ca ! Trời ơi ! Thằng chó !
Thằng Vũ và thằng Tuất đệ tử của nó chạy lại phía tôi . Thằng Vũ đưa nắm đấm , tôi cúi người xuống và tặng cho nó 1 đòn bằng thanh sắt đang cầm trên tay , nó ôm bụng gục xuống , Thằng Tuấtlao lại thì đã bị Hưng đầu Bự nhào vào đè xuống đánh tới tấp
Tên Hiệp Chim Lửa hình như rất đau nên k đứng dậy được nữa
T : Chạy nhanh thôi ku ! Thằng Hiệp đứng dậy được liền đó !
Vậy là tôi và thằng Hưng chạy ra khỏi khu phố 198
Ngày hôm sau , thằng Hiệp cùng băng nhóm của nó cho người truy lùng tôi và thằng Hưng
Tôi và thằng Hưng trốn chui trốn nhũi sau cuộc chiến đó nhưng rồi thằng Hưng đề nghị với tôi
HDB : Hay mình đi kiếm anh Minh đi !
T : Mình nào ?
HDB :Anh Minh sát thủ từng nắm trùm khu phố 198 , anh3có thể giúp tụi mình đó !
T : Ừm ! Đánh liều vậy , trốn hoài k phải cách hay
Vậy là sau 1 thời gian thằng Hưng nhờ người quen tìm giúp tung tích anh Minh , cuốicùng thì nó cũng biết được và dẫn tôi đi theo
Thằng Hưng dẫn tôi xuống 1 gầm cầu tại Quận 8 , nó đến 1 góc nhỏ nơi mà tôi có thể thấy khoảng hơn 10 người đang tụ tập ở đây , 1 thằng đứng chắn trước mặt tôi và thằng Hưng
- Đi đâu đây !
HDB : Em là đệ tử anh Minh , em muốn kiếm ảnh
1 người từ đằng sau bước ranhìn rất phong độ , hắn mặc cái áo khoác jean , trên mặt có 1 vết sẹo dài từ thái dương xuống gò má .
- Chào nhóc ! Mới về hả !
Chap 7: Học cách để tàn nhẫn.
HDB : Anh Minh ! Em mới ra trại mấy ngày , hôm nay mới có dịp gặp anh !
M : Ừm , anh cũng nhớ thằng em mày lắm , thằng đứng kê bên mày là kẻ dám thách thức đấu tay đôi với Hiệp Chim Lửa mà tao nghe đồn đó hả
HDB : Đúng rồi anh ! Đây là anh Tuấn em quen được ở trại giáo dưỡng
M : Hà hà , ra là vậy
HDB : Mà tại sao anh lại để thằng Hiệp chiếm địa bàn củamình ?
M : Chuyện khá dài , lực lượngcủa nó đông lắm , nó đánh upcác anh em trong băng , bây giờ mọi người vẫn
còn đang nhập viện , một mình anh k chống lại được nên đành phải xuống đây tạm 1 thời gian
HDB : Vậy anh tính chừng nào đập chết mẹ bọn nó !
M : Cái đó để sau ! - Bất giác tên Minh quay sang tôi - Tao đã nghe nhiều đứa truyền tainhau là có 1 thằng đập tét đầu Hiệp Chim Lửa tại khu phố 198 , thì ra là mày
T : Hừm tao chỉ muốn tồn tại
M : Nhưng mày còn non nớt lắm , để tao đoán . Mày là 1 thằng công tử vừa mới bỏ đibụi thời gian gần đây . Mày biết tại sao tao biết k ? Thứ nhất là mày mặc chiếc áo khoác đắt tiền kia , hàng hiếm lắm đó , thứ 2 là mày k dám ra tay tàn nhẫn với thằng Hiệp mặc dù có lợi thế ,nếu mày là 1 thằng giang hồ thì đã nhân cơ hội đập chết thằng Hiệp rồi nhưng mà tâmlý của mày lúc đó quá hoảng loạn , mày k dám làm nên chạy trốn
T : Mày là cái đéo gì mà có tư cách nhận xét tao ?
HDB : Kìa anh ! Tỏ ra biết điềuchút - Thằng Hưng đẩy nhẹ vai tôi
M : Hà hà , Mày có bản lĩnh đó, nhưng mày cũng ngạo mạn đến mức đần độn
T : Mày nói cái gì ! - Tôi xộc thẳng đến trước mặt nó
M : Mày nghĩ mày giỏi ? Sao tao với mày k thử giao lưu tay chân coi sao ?
T :Được ! Ngay bây giờ
M : Tốt ! Tụi bây dọn chỗ đi
Tôi và thằng Minh đứng dướigầm cầu đối điện nhau , cả 2 đứng cách xa nhau chừng 10met
M : Mày đánh trước đi !
Tôi lao vào thằng Minh tấn công trước , tôi đưa nắm đấm lên mặt nó , nó né sang bên trái rất nhanh sau đó dùng chân đạp vào cạnh sườn tôi và tôi mất đà ngã lăn ra
Tôi vẫn đứng lên được rất nhanh , tôi lại tấn công nó 1 lần nữa , cú đấm của tôi vẫn nhắm vào mặt nó nhưng lần này nó k né , nó dùng tay đấm móc vào tay tôi , tay tôi có cảm giác tê , chưa kịp đặt tay lại vị trí cũ thằng Minh đãthúc cùi chỏ vào thẳng mặt tôi , tôi gục xuống
M :Đứng dậy lẹ lên !
Tôi lại tiếp tục đứng dậy . thằng Minh vừa tiến lại gần tôi đá vào cạnh sườn nó , nó dùng đầu gối chặn cú đá của tôi khiến cho đầu gối tôi đau điến , tiện chân đang đưa lênnó đạp vào bụng tôi và tôi lạigục 1 lần nữa
M :Đánh nhau ! Phải biết khai thác tất cả mọi thứ trên cơ thể để bật lại đối thủ trong mọi tình huống chứ k phải chỉ biết giơ năm đấm hay là đá vào người đối thủ là được
Tôi lại cố gắng gượng dậy sau khi nghe những lời của nó , Tôi vừa mới dứng dậy thì nó đã lấy đà đạp thẳng vào bụng tôi , 1 tốc độ nhanhkhủng khiếp
Tôi nằm trên nền đất và ôm bụng đau đớn , nó lại tiến gần và đá vào bụng tôi 1 lần nữa , cơ thể tôi bật lên
M : Tận dụng mọi cơ hội , đừng cho đối thủ nghỉ ngơi
Tôi bám vào 1 bức tường và từ từ đứng dậy tiếp tục
Lần này thằng Minh chạy đếntấn công tôi , nó đưa 1 nắm đấm vào mặt tôi , tôi cúi người né được , chưa kịp phản công thì đầu gối của thằng Minh đã đưa lên mặt tôi rất mạnh ., tôi lại nằm xuống , nó nắm lấy áo tôi rồi kéo người tôi dậy liên tục đưa ra những cú đấm nhanh như chớp , tôi cảm thấy choáng váng k nhìn rõ được mọi thứ nữa , tôi k chống cự được trước sức mạnh của nó.
Trên mặt tôi lúc này đã đầy những vết máu bị loét ra , nắm đấm của nó có 1 sức mạnh khủng khiếp đủ để giết người
Thằng Minh cuối cùng cũng bỏ tôi ra khỏi tay hắn , máu lan từ đầu tôi đến ướt áo
M : Và cuối cùng , k được nhân từ , phải luôn tàn nhẫn !- Nói xong nó quay đi
Mặc dù bị đánh vậy nhưng tôi vẫn gượng dậy bằng sức tàn cuối cùng , tôi đã đứng lên được
T : Vậy hả ! Hình như mày chưa đủ tàn nhẫn với tao !
Thằng Minh thấy tôi còn đứng dậy được nó lại nhào tới 1 lần nữa và tung 1 cước thẳng vào bụng tôi , nhưng lần này nó k làm được vì tôi đã chuẩn bị tư thế thúc đầu gối vào mặt nó khiến cho nó té nhào xuống đất và đập đầu xuống 1 cục đá gần đó . Mặc dù k thể thấy rõ được nhưng tôi vẫn còn phán đoán được những thứ xung quanh .
Tôi thật may mắn khi thằng Minh đập đầu vào 1 tảng đá ,máu trên đầu nó chảy ra rất nhiều và bọn đàn em của nó phải đưa nó vào băng bó và cầm máu , còn tôi đứng vữngđược một lúc cũng nằm gục xuống bất tỉnh
Chap 8: Trận đấu của Tôi.
Sau khi đấu tay đôi với thằng Minh tôi hoàn toàn mê man và k biết chuyện gì xảy ra tiếp đó , khi tôi tỉnh lại đã thấy trên mặt mình đầy bông băng thuốc đỏ . Tôi mở mắt ra và thấy thằng Minh cùng đàn em đang đứng trước mặt
M :Mày tỉnh rồi hả ? Mày cũnggiỏi lắm
T: Hừm.... sao cũng được , trận này tao thua , rồi có ngày tao cũng sẽ đập mày như hôm nay mày đập tao
M: tao cũng mong là có ngày đó , bây giờ dẹp chuyện này qua một bên , chúng ta cần dẹp lũ Hỏa Vương của thằng Hiệp đang hoành hành tại địabàn của tao cái đã
T : Đó là chuyện của mày , k liên quan tới tao
M :K phải là mày sợ tụi nó mà phải trốn về đây sao ? Giờ còn nói giọng đó nữa , có theo tao để xử nó k thì nói
T : Tao đéo có theo ai hết
M : Mẹ , vậy thì....
T :Nhưng tao sẽ giúp ! - Nó chưa kịp nói hết câu tôi đã chen vào
M : Vậy thì tốt !
Đến tối thằng Minh kêu tôi vàđám đàn em tụ tập lại
M : Hiện tại bây giờ bên chúng ta chỉ có 13 mạng , rất khó để đối phó với nó , giáp lá cà thì chúng ta thua chắc
T : Vậy hả ? Vậy sao đánh lén tụi nó ? tụi nó chơi chó với chúng ta k lẽ chúng ta phải sòng phẳng với nó ?
M :Mày tưởng đánh lén số đông dễ lắm hả ?
T : Hừm ... Tao có ý này ! Khi tao vào khu phố 198 tao đã quan sát kĩ , bên ngoài con hẻm mà tụi tao ngủ có cái hàng rào bằng dây kẽm , theo tao đoán thì nó là chỗ mà bọn chúng tụ tập để làm chuyện phi pháp như ma túy, cờ bạc , vv.... Nếu chung ta xông vô thì sẽ gây ra tiếng động vì phá hàng rào , bọn chúng sẽ biết
M : Ừm , nói tiếp đi
T : Mày am hiểu địa bàn đó , tao muốn hỏi mày muốn vô được khu đó bằng cách đục 1 đường đi khác thì ở đâu ?
M : Để tao nhớ coi ! Có 1 ngôi Chùa gần đó , sát mép tường, tao hiểu ý mày rồi !
T : Vậy thì tốt , chúng ta sẽ đitới ngôi Chùa , đục 1 lỗ chó nhỏ tại đó rồi che lại , chắc sẽk đứa nào để ý đâu !
M : Đến tối tao sẽ cho thằng Tài nhỏ con nhất trong đám chui qua lỗ chó rồi tìm cách lúc bọn nó k để ý mở cửa hàng rào , chứng nào mở được thì nhá máy qua cho tao
T : Trên tay tất cả phải mang theo hàng để đánh bất ngờ , vì lúc đó bọn nó sẽ k cảnh giác , k mang theo hàng và gặp bất lợi
M : Đến tối thì bọn nó trong khu 198 chỉ có khoảng hơn 20 thằng , chỉ cần dẹp được chúng nó thì chúng ta sẽ làm gỏi mấy thằng kia dễ dàng hơn
T : Vậy thì tốt cứ như vậy đi
Tôi và thằng Minh thay nhau nói
Cuối cùng thì ngày hôm nay của tôi cũng kết thúc , tôi chìm sâu vào giấc ngủ và chờđợi ngày mai
10h tối ngày mai , đúng theo kế hoạch , thằng Minh cho người đục 1 lỗ chó nối liền 2 bên ngôi Chùa và khu phố 198 lúc sáng , đến tối thì thằng Tài lẻn vô trong và mở hàng rào ra
Cả bọn băng nhóm thằng Minh với những cây mã tấu và kiếm nhật trên tay đi lặng lẽ vào con hẻm khu phố 198 ,còn tôi thì đứng ở bên ngoài
khi tụi thằng Minh vừa đi tới thì thấy 1 số đứa đang đánh bài , 1 số tên thì ngồi nhậu , còn lại đa số đang chơi thuốc. Thằng Minh cùng đàn em laolên rất nhanh xộc thẳng vào trong đâm chém những thằng đang đánh bài trước , mấy thằng ngồi nhậu thấy vậy liền chạy vô lấy hàng nhưng 1 số đứa chưa kịp làmgì đã bị bọn thằng Minh chémphía sau lưng
Những thằng chơi thuốc cũng phát giác được , lụm vàicây mã tấu gần đó xông tới nhưng bọn thằng Minh vì đánh lén nên nhanh hơn , chặt k tiếc tay , những bóng đen in trên tưởng ẩu đả nhau bằng hàng nóng hiện rõ
1 số thằng bị thương chạy bán sống bán chết ra ngoài thì cũng là dịp tôi đứng phục kích và chém từng thằng 1
Cuộc chiến xảy ra trong vòng10 phút cũng kết thúc , phe của thằng Minh đã chiến thắng , 1 vài người bị thương ở tay và lưng
Thằng Minh cầm mã tấu đưa thẳng vào mặt của 1 thằng đang nằm trên vũng máu và nói
M : Biến khỏi địa bàn tao liền! Nhắc thằng Hiệp , nó mà còndám giành địa bàn với tao thìđừng trách thằng này lấy đầu của nó !
Băng của thằng Minh tổng cổ bọn Hỏa vương của Hiệp Chim Lửa ra ngoài và giành lại địa bàn cũ
Thằng Minh cảm ơn tôi vì đã giúp hắn trong cuộc chiến này . Sau cuộc chiến ấy , nó muốn tôi tham gia vào băng nhóm nó và thống trị tại khu phố 198 nhưng tôi từ chối và ra đi . Thằng Hưng đầu bựcũng luyến tiếc tôi ở lại , nhưng tôi vẫn chọn cho mìnhcon đường khác . Chuyện hôm nay tôi làm tất cả chỉ là để thử sức của bản thân , đơn giản là vậy thôi....