watch sexy videos at nza-vids!

AloTruyen - đọc và chia sẻ truyện

Tự Do Khám Phá Tự Do Chia Sẻ
Chào Khách! | Đăng kí | Đăng Nhập
Bạn đang truy cập vào 0nline24h.Sextgem.Com
Wap đọc truyện teen cực hay cho bạn !!!
Bây giờ là : 09:24 ngày 07/05 Chúc Mozilla/5.0 online vui vẻ !
☺Hôm Nay Chơi Game Gì
Game Khu Vườn Địa Đàng - Chơi Sky Audition Ring Dina Free
Khu vườn địa đàng Trồng cây, Nuôi Thú, chơi 8 Game Bài, Kết bạn chăn Gấu cực đã.
Game Mobi Army HD 239 - Anh Tài Tựa Gunbound
Mobi Army bắn súng, căn tọa độ tựa Gunbound -Gunny, đồ họa khủng, skill tuyệt đẹp.
Game Avatar 250 - MXH Teen Đặc Biệt Ấn Tượng
Avatar cộng đồng lớn, thỏa sức chăn nuôi, mua sắm, kết bạn, giải trí với nhiều trò chơi hấp dẫn.
Game Khu vườn vui vẻ - Thế giới giải trí Online
Thỏa sức sáng tạo của bạn để có một khu vườn thật đẹp, cùng nhau kết hôn tron khug vườn tình yêu
Game Khí Phách Anh Hùng - Phiên bản mới đầy hấp đẫn
Khí Phách Anh Hùng gMO nhập vai Thuần Việt PK nảy lửa, skill chưởng rồng, sét giật... rung chuyển màn hình.
Game Trư Bát Giới – Chinh phục Hằng Nga
Trư Bát Giới một siêu phẩm game mobile hành động hài hước cùng Trư Bát Giới chinh phục Hằng Nga và các nữ Yêu xinh đẹp.
Game iWin Online – Đánh Bài Miễn Phí,Đấu Trí cùng Người Đẹp
iWin Online chơi 16 game bài miễn phí,tặng triệu Win hằng ngày,hơn 10 triệu người chơi, nhiều nữ game thủ nhất Việt Nam.
Game Cá Bé Cá Lớn – Bá chủ Đại Dương Xanh
Cá Bé Cá Lớn ăn những chú cá nhỏ hơn để lớn nhanh và trở thành bá chủ đại dương xanh.
Game Combat tank - Chiến trường khốc liệt
"Combat tank" phiên bản game hành động hay nhất hiện nay trên điện thoại di động,cú sốc lớn cho làng game mobile.
Game iWin Online 441 - Đệ nhất game bài
Game bài đầu tiên tại Việt Nam với hệ thống game mini siêu khủng
☺Game Offline Đáng Chơi
Game Ma Đao – Cuộc chiến của các vị thần
Ma Đao là tựa game nhập vai các vị thần chiến đấu với đồ họa tuyệt đẹp,chiêu thức và skill bá đạo nhất.
Game Contra Mobile - Game Bắn Súng Kinh Điển
ConTra là tựa game bắn súng kinh điển trên điện tử bốn nút của thập niên 90 nay đã có trên mobile tương thích Java và Android.
Game Bắn Cà Chua - GMO Casual Mobile
Game bắn cà chua với đồ họa ngộ nghĩnh đáng yêu, lối chơi quen thuộc và đầy trí tuệ là sự lựa chọn giải trí số 1 cho bạn trong mùa hè này.
Game Đào Vàng - Phiên bản HD cho mobile
Đào vàng siêu kinh điển 1 thời trên PC nay đã có phiên bản HD cho Android và IOS.
Game Đuổi hình bắt chữ - Phiên bản SmartPhone
Phong cách mới, nội dung mới phong phú và đặc sắc chỉ có ở Đuổi Hình Bắt Chữ trên SmartPhone 2014
Game Vua hải tặc - Ông vua của biển cả
Đi tìm kho báu One Piece trên những hòn đảo huyền thoại cùng cậu bé mũ rơm Luffy
Game Zuma Ball - Bắn Bóng cực hot
Điều khiển chú ếch trong game Zuma Ball khám phá đến màn chơi cuối cùng!
Game Bắn cá ăn xu - Chinh phục đại dương xanh
Săn cá trong lòng đại dương trên điện thoại di động với game bắn cá cực hot!
Game Ninja Loạn Thị - Thử thách nguy hiểm
Vượt ải qua từng nhiệm vụ với muôn vàn sóng gió và nguy hiểm rình rập
Game Ninja siêu tốc - Chạy đua kỳ thú
Tăng tốc cùng Ninja và những người bạn để tận hưởng niềm vui chiến thắng

Chương 085 nghĩ biện pháp cho ngươi 

 

edit: ss Thảo ^^

 

“Hắn tốt lắm, hắn nói, ngươi bị đưa vào vương phủ rồi, hắn phải đi bái sư học võ nghệ, vừa học chính là đã hai năm, đến gần tới đây hắn mới trở về tìm ngươi, chỉ tiếc vừa mới tiến vào vương phủ đã bị phát hiện rồi, trốn vào phòng của ta, cho nên mới nhờ ta.” Vân Phi Tuyết nói đơn giản 

“Hắn hảo là tốt rồi.” Mạnh Đình Dĩnh trong khóe mắt nước mắt không tự giác chảy xuống.

“Đừng thương tâm, các ngươi sẽ có một ngày được gặp mặt, còn sống chính là còn hi vọng không phải sao?” Vân Phi Tuyết lại tiếp tục an ủi nàng.

“Phi Tuyết, cám ơn ngươi.” Mạnh Đình Dĩnh lau đi nước mắt, đột nhiên cảm thấy hứng thú hỏi:“Phi Tuyết, ta rất ngạc nhiên, Quỷ vương cưới vài người Vương phi, sau khi động phòng đều là đã chết, bị điên, ngây ngốc, không biết ngươi là như thế nào? Cư nhiên có thể bình yên vô sự?” Này thật sự làm cho nàng cảm thấy ngoài ý muốn.

“Cũng không có gì? Đại khái là ta lá gan khá lớn, ký không bị hù chết, cũng không bị dọa vựng, càng không có bị dọa điên.” Nàng tổng không thể nói chính mình là mượn xác hoàn hồn, chỉ sợ sẽ thật sự đem nàng dọa điên.

“Vân gia tiểu thư quả nhiên không giống người khác.” Mạnh Đình Dĩnh chính là tán dương nhìn nàng, hiển nhiên là tin, cũng không có truy vấn đi xuống.

“Tỷ tỷ, hảo hảo ăn, hảo hảo ăn, ta còn muốn ăn.” Một bên nha đầu ngốc đột nhiên chạy tới, vươn bàn tay bẩn chìa ra.

“Cái này đem cho nàng đi.” Mạnh Đình Dĩnh chỉ vào hoa quả trên cửa sổ.

“Ân.” Vân Phi Tuyết đem hoa quả đưa cho nha đầu ngốc.

“Tỷ tỷ hảo, tỷ tỷ hảo.” Nha đầu ngốc cao hứng lại ngồi vào một bên đi ăn.

“Nàng cũng thực đáng thương, bất quá hiện tại cũng rất đơn thuần, cái gì cũng không biết, cái gì cũng không cần nghĩ, chỉ biết là ăn no rồi không đói bụng, ta có thời điểm thật sự hâm mộ nàng như vậy ngây ngốc.” Mà không phải giống nàng mỗi ngày vất vả che dấu chính mình, Mạnh Đình Dĩnh nhìn nàng sâu kín.

“Mỗi người đều có vận mệnh chính mình, đúng rồi, Cổ Thần có phải hay không cũng là công tử nhà giàu?” Vân Phi Tuyết đột nhiên hỏi.

“Đúng, làm sao vậy?” Mạnh Đình Dĩnh gật gật đầu.

“Vậy là tốt rồi, lần sau gặp hắn, ta muốn kêu hắn bồi thường cho ta trang sức, ngươi xem, ta tất cả đều chuẩn bị đưa hết cho mẹ kia rồi, hảo tâm đau.” Vân Phi Tuyết muốn tạo không khí thoải mái, cố ý vui đùa nói.

“Ha ha, hảo, hắn nhất định sẽ cho ngươi.” Mạnh Đình Dĩnh cũng bị nàng trêu mà nở nụ cười.

Vân Phi Tuyết đột nhiên thấy mẹ trở về, vội vàng nói:“Nàng đã trở lại, ta ngày khác sẽ đến thăm ngươi.”

Mạnh Đình Dĩnh cầm lấy điểm tâm, ăn lung tung, lại một bộ dáng điên điên khùng khùng.

“Mẹ, ngươi đã trở lại, ta cũng nên đi.” Vân Phi Tuyết cười nói đến.

“Vương phi đi thong thả.” Mẹ cũng vẻ mặt tươi cười, nàng đều hy vọng Vương phi thường xuyên đến, của nàng ưu việt cũng không thiếu.

Vân Phi Tuyết rời khỏi nơi đó, dọc đường đi nghĩ nên như thế nào đem nàng cứu ra, căn bản không có chú ý tới người phía trước đi tới.

Bính -- đụng vào trong ngực của một người.

“Thực xin lỗi.” Vân Phi Tuyết xoa cái mũi bị đau, căn bản là không có thấy rõ ràng là ai, thuận miệng nói.

“Ngươi đang suy nghĩ cái gì? Nghĩ ngợi như vậy nhập thần?” Tiêu Nam Hiên nhìn chằm chằm nàng, loại tính cảnh giác này, Vân Hạc cũng dám làm cho nàng đến đâm bị thương.

“Là ngươi.” Vân Phi Tuyết lúc này mới ngẩng đầu nhìn hắn, đột nhiên nghĩ đến, nàng muốn hay không cùng hắn nói, làm cho hắn thả hai người điên Vương phi kia , lại nghĩ đến chính mình có phải hay không nóng vội, sẽ khiến cho hắn hoài nghi, sự tình làm không xong ngược lại liên lụy Mạnh Đình Dĩnh, đạm ứng nói một câu:“Không nghĩ gì hết?”

“Cùng ta đi thư phòng.” Cảm giác được nàng rõ ràng có lệ khẩu khí, tiêu nam hiên chính là trong lòng cười lạnh, vẫn chưa truy vấn.

“Đi thư phòng, làm gì?” Nếu, nàng không có đoán sai, thư phòng hẳn là hắn quân sự trọng , như thế nào sẽ tùy ý cho người ta đi vào, nhất là nàng.

“Vân gia tiểu thư tài mạo song toàn, nếu bổn vương không biết thiện dùng, vậy rất đáng tiếc rồi.” Tiêu Nam Hiên trong lời nói mang theo trào phúng.

“Ngươi sẽ không muốn cho ta giúp ngươi phê duyệt tấu chương chứ.” Vân Phi Tuyết cảnh giác nhìn hắn.

“Ngươi cũng rất thông minh, bổn vương chính là có ý tứ này.” Tiêu Nam Hiên nhìn nàng.

“Tiêu Nam Hiên ngươi điên rồi sao? Chẳng lẽ ngươi không biết nữ nhân là không thể tham gia triều chính sao? Ngươi muốn hại chết ta, cũng không cần tìm tội danh lớn như vậy.” Vân Phi Tuyết hèn mọn nhìn hắn, quá âm hiểm mà

“Nữ nhân không thể tham gia triều chính? Ai nói?” Tiêu Nam Hiên nghi hoặc nhìn nàng, nàng rốt cuộc là thật hay là giả.

“Không phải sao?” Vân Phi Tuyết hỏi lại hắn, nàng xem qua kịch truyền hình đều là nói như vậy, đương nhiên trừ bỏ Võ Tắc Thiên, người ta nhưng lại là hoàng đế.

“Triều đại ta trước đây đều là Hoàng Thượng cùng hoàng hậu đồng thời vi chính, chính là không có nữ tử chức vị, nhưng là có thể giúp phu quân xử lý chính sự, ngươi thế nào sẽ không chứ.” Tiêu Nam Hiên ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm nàng.

“Ta mất trí nhớ rồi, đương nhiên không biết.” Vân Phi Tuyết trả lời theo lý thường phải làm, điều này không ghi trong lịch sử quốc gia, nàng như thế nào sẽ biết có nhiều điều lệ.

“Mất trí nhớ cũng không thể đem đầy bụng kinh luân tài hoa đều quên mất.” Tiêu Nam Hiên nói xong, lôi kéo nàng liền hướng thư phòng đi.

Tiến vào thư phòng, liền đem một đống tấu chương đặt trước mặt nàng nói:“Những cái này cho ngươi phê duyệt.”

“Hảo.” Vân Phi Tuyết ngồi xuống một chút, ai sợ ai nha? tấu chương cũng không phải chính là quân sự, dân sinh vấn đề sao, đối nàng mà nói quả thực là dễ dàng.

“Vậy ngươi cũng chậm chậm xem.” Tiêu Nam Hiên nhìn nàng một cái, hắn muốn nhìn xem nàng sẽ xử lý việc này như thế nào.

Vân Phi Tuyết mở ra bản tấu chương thứ nhất, rất nhanh xem một chút, đại khái ý tứ chính là năm nay khoa khảo có ba người tài hoa hơn người, khó phân cao thấp, xin Hoàng Thượng chính mình phỏng vấn định cao thấp.

Nàng lập tức nói với hắn:“Ngươi không phải muốn phân ra ba vị tài tử cao thấp sao? Ta đây có một biện pháp có thể phân bọn họ cao thấp, còn có thể thay ngươi giảm bớt gánh nặng này.”

“Biện pháp gì?”

Chương 086 Quỷ vương ban thưởng 

 

edit: ss Thảo

 

“Biện pháp gì?”

Vân Phi Tuyết đem tấu chương đưa cho hắn rồi nói:“Đưa cho bọn họ ba người cùng xem, sau đó đem ý kiến cùng sự lý giải của chính mình viết ở phía sau, xem ý kiến của ai vừa rõ ràng lại có thể áp dụng, người đó chính là Trạng Nguyên, có đôi khi tài hoa đầy mình cũng là không đủ, làm quan cần phải xem chính là năng lực làm việc, không phải bề ngoài ngăn nắp.”

Tiêu Nam Hiên con ngươi đen thâm thúy híp lại, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm nàng, không thể phủ nhận, biện pháp này của nàng cũng là nhất cử lưỡng tiện, tức tài cán vì triều đình tuyển nhân tài, có năng lực giải quyết mới là thực tế vấn đề, nàng quả nhiên thông minh, chính là nàng càng thông minh, sẽ làm cho hắn càng hoài nghi.

“Tốt lắm, ta đã thay ngươi giải quyết rồi, ta đây đi thôi.” Vân Phi Tuyết đứng dậy muốn rời đi, ai biết tay lập tức bị hắn giữ chặt, thân mình duyên dáng xoay tròn một vòng, té vào trong lòng hắn.

“Vương phi thay bổn vương dễ dàng giải quyết một vấn đề khó giải quyết như vậy, bổn vương có phải hay không nên thưởng cho ngươi?” Tiêu Nam Hiên đem nàng giam cầm trong ngực, ái muội ở bên tai nàng hỏi.

Vi nhiệt hơi thở ở bên tai nàng chậm rãi thở ra, nàng chỉ cảm thấy một dòng nước ấm nháy mắt chảy qua thân thể, nàng không có tâm ý hoảng loạn, mà là nháy mắt cảnh giác liền đứng lên, hắn rất khác thường rồi, theo dõi hắn một hồi lâu mới hỏi:“Ngươi thật sự muốn thưởng cho ta?” Như vậy nàng có phải hay không nên yêu cầu hắn thả Mạnh Đình Dĩnh.

“Bổn vương trong lời nói không đủ rõ ràng sao?” Tiêu Nam Hiên khóe môi mang cười nhìn nàng, nàng sẽ yêu cầu cái gì? Hồi Vân gia, hắn nhất định sẽ thỏa mãn nàng.

“Cái gì cũng đều có thể phải không?” Vân Phi Tuyết cẩn thận hỏi, nàng muốn là vạn vô nhất thất, đừng có đến lúc đó hắn đột nhiên lại đổi ý.

“Đúng, cái gì đều có thể?” Tiêu nam hiên trong lòng cười lạnh.

“Tuyệt không đổi ý.” Nàng lại một lần nữa muốn hắn gật đầu hứa hẹn.

“Đại trượng phu một lời nói đáng giá ngàn vàng, huống chi là bổn vương, ngươi yên tâm, tuyệt không đổi ý.” Tiêu Nam Hiên một lần nữa nhìn nàng chằm chằm cam đoan.

“Tốt lắm, ta muốn người, ngươi có cho không?” Vân Phi Tuyết nhìn hắn, nàng là muốn vạn phần cẩn thận.

“Người? Người nào?” Tiêu Nam Hiên một trận kinh ngạc, hắn ngàn tưởng vạn tưởng, cũng không nghĩ tới nàng sẽ muốn người, nàng muốn làm gì? Vì cái gì mỗi một lần đều nằm ngoài hắn định liệu.

“Yên tâm, không phải người nào trọng yếu, đối với ngươi lại càng là râu ria.” Vân Phi Tuyết khóe môi hơi hơi giương lên, sau đó nhả từng chữ:“Ta muốn Vương phi điên của ngươi.”

Cái gì? Lời vừa ra khỏi miệng, tiêu nam hiên lại khiếp sợ nhìn nàng, nàng đến tột cùng muốn làm gì? Một nữ nhân điên đã ở vương phủ hai năm, một nữ nhân hắn đều không có ấn tượng quên mất, nàng như thế nào đột nhiên muốn nữ nhân điên này? Rất đáng hoài nghi rồi.

“Ngươi muốn nàng một nữ nhân điên như vậy làm cái gì?”

“Việc này ngươi không cần phải xen vào, ngươi đem người cho ta là được.”

“Đem người cho ngươi, ngươi muốn như thế nào đối phó một người điên?”

“Ta không cần đối phó nàng, ta sẽ phóng nàng đi.” Vân Phi Tuyết nói ra, đây mới là mục đích của nàng, huống chi Dĩnh nhi căn bản không có điên.

“Vân Phi Tuyết, chẳng lẽ ngươi quên bổn vương đã nói qua trong lời nói sao? Chỉ có người chết mới có thể rời đi vương phủ.” Tiêu Nam Hiên thanh âm đột nhiên biến lãnh khốc tàn nhẫn. Nguyên lai nàng là có mục đích này.

“Tiêu Nam Hiên, ngươi đã quên vừa rồi ngươi đáp ứng ta sao? Chẳng lẽ ngươi muốn đổi ý? Nói chuyện không giữ lời sao?” Vân Phi Tuyết cũng lạnh lùng phản phúng hắn, nhanh như vậy liền đổi ý rồi sao?

“Bổn vương có đổi ý rồi sao? Bổn vương đáp ứng cho ngươi người, nhưng không có nói muốn thả nàng đi, ngươi muốn nàng, có thể, nếu phóng nàng đi cũng có thể, nhưng điều kiện tiên quyết là nàng phải phải là một khối thi thể lạnh như băng, nếu không, nàng cả đời cũng không khả năng rời đi vương phủ.” Tiêu Nam Hiên ánh mắt tản ra hàn khí, khóe môi tươi cười nhưng cũng đich tàn nhẫn lãnh khốc.

Vân Phi Tuyết tức giận nhìn hắn, thật sự là trăm mật tất có nhất sơ, muốn người cùng thả người chính là một chữ chi kém, cư nhiên như thế có khác biệt? Tự trách mình không có lo lắng chu toàn, bất quá nếu hắn đem nàng cấp cho chính mình, ít nhất có thể làm cho nàng bớt chút khổ sở, nghĩ như vậy còn thoải mái chút.

“Hảo, vậy ngươi liền giao người cho ta.” Hiện tại chỉ có thể như vậy rồi, đi từng bước tính từng bước, sau này sẽ làm cho nàng rời đi.

“Vân Phi Tuyết, bổn vương rất ngạc nhiên, ngươi muốn một nữ tử điên để làm chi?” Vẫn là phương diện này căn bản là có vấn đề, bất quá hắn rất nhanh có thể điều tra rõ.

“Ta sẽ giúp nàng chữa khỏi bệnh điên.” Vân Phi Tuyết thần bí cười, vừa lúc làm cho Dĩnh nhi một lý do không cần giả điên, điều này vừa nhảy ra trong lòng nàng mà nghĩ tới:“Ta đi lĩnh người.”

“Chờ một chút.” Tiêu Nam Hiên đột nhiên gọi lại nàng.

Vân Phi Tuyết ngừng cước bộ, tâm đột nhiên thu khởi, xoay người sang chỗ khác, lạnh lùng nói:“Như thế nào? Ngươi lại đổi ý rồi sao?”

“Cầm cái này cấp cho mẹ xem, nếu không có bổn vương mệnh lệnh, ngươi cho là mẹ sẽ thả người sao?” Tiêu Nam Hiên tùy tay ném qua một cái lệnh bài,

Vân Phi Tuyết thân thủ liền tiếp được, chỉ nhìn thấy mặt trên viết một chữ vương, mặt trái viết một chữ Hiên,“Cám ơn.” Nói xong, nghênh ngang mà đi.

Tiêu Nam Hiên nhìn chằm chằm thân ảnh của nàng, con ngươi đen lạnh như băng mà nghi hoặc, nếu nàng thật sự có mục đích gì? Vì cái gì bạo lậu cho hắn? Vẫn là nàng cố ý dương đông kích tây, che dấu chân tướng? Bất quá, mặc kệ thế nào? Nàng đều trốn không thoát tay lòng bàn tay hắn.

Vân Phi Tuyết trong tay cầm lệnh bài, tuy rằng không có đem nàng cứu ra vương phủ, bất quá có thể làm cho nàng không cần giả điên chịu khổ, điều này cũng xem như là an ủi.

“Vương phi, còn có chuyện gì sao?” Mẹ nhìn nàng đi vào, sửng sốt, nàng không phải mới vừa đi sao? Như thế nào lại đã trở lại?

“Mẹ, đây là Vương gia lệnh bài, Vương gia cho ta mang nàng đi.” Vân Phi Tuyết cầm trong tay lệnh bài giao cho nàng, chỉ vào Dĩnh nhi nói.

Mẹ tiếp nhận lệnh bài vừa thấy, nghiêm nghị nói:“Nếu là mệnh lệnh của Vương gia, vậy mới Vương phi, nô tỳ giúp ngươi mở cửa.”

Trong phòng Mạnh Đình Dĩnh nghe được nàng muốn dẫn chính mình đi, ánh mắt vừa mừng vừa sợ, nhanh như vậy? Nhưng là cũng không dám biểu lộ ra, muốn hỏi, nhưng ở trước mặt mẹ lại không dám mở miệng, chính là kiết nhanh lắc lắc quần áo, che dấu tâm tình khẩn trương của nàng.

Chương 087 sợ hãi 

 

edit: ss Thảo

 

“Tỷ tỷ, tỷ tỷ.” Nha đầu ngốc thấy nàng cao hứng đã chạy tới, túm quần áo của nàng.

“Ngoan, tỷ tỷ về sau sẽ đến xem ngươi.” Vân Phi Tuyết vuốt má nàng.

“Vương phi, cửa mở ra rồi, ngươi hẳn là nên mang theo thị vệ, vạn nhất nàng muốn đả thương ngươi làm sao bây giờ?” Mẹ lo lắng hỏi.

“Không sợ, mấy ngày nay ta đã cùng nàng quen thuộc rồi, nàng sẽ không thương tổn ta.” Vân Phi Tuyết thực tế là đang nói cho Mạnh Đình Dĩnh nghe, ý tứ là làm cho nàng không cần rất giả điên, có chừng có mực.

“Vậy là tốt rồi, vậy xin mời Vương phi.” Mẹ mở cửa ra.

“Đến, ngoan, tỷ tỷ mang ngươi đi nơi khác ăn ngon.” Vân Phi Tuyết hướng nàng trát trát nhãn tình, vươn tay ra.

“Ăn ngon, ăn ngon.” Mạnh Đình Dĩnh đương nhiên nghe hiểu được hàm nghĩa lời nàng nói, mững rỡ chạy ra, bắt lấy tay nàng.

“Thật sự là kỳ quái.” Mẹ ở một bên kinh ngạc nói, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy nàng không có tập kích người khác.

“Mẹ, ta mang nàng đi, sau này ta sẽ đến xem nha đầu ngốc.” Vân Phi Tuyết lôi kéo tay nàng nói.

“Vương phi đi thong thả.” Mẹ đương nhiên là cầu còn không được, dù sao nàng mỗi một lần đến đều cho mình nhiều thứ, ưu việt nhiều hơn.

Vừa ly khai tầm mắt của mẹ, Mạnh Đình Dĩnh lập tức kích động lôi kéo nàng đến:“Phi Tuyết, có phải Vương gia thả ta đi rồi không?”

“Thực xin lỗi, Dĩnh nhi, ta chỉ là đem ngươi đi ra, nhưng là hắn không chịu thả ngươi đi, bất quá, về sau, ngươi đi theo ta bên người, không cần giả điên rồi.” Vân Phi Tuyết xin lỗi nhìn nàng.

“Phi Tuyết, ta hẳn là phải cám ơn ngươi, tuy rằng không thể rời đi vương phủ, nhưng là tối thiểu ta có thể hàng ngày giống người bình thường rồi.” Mạnh Đình Dĩnh cảm động giữ chặt tay nàng. Tuy rằng việc không thể rời đi làm cho nàng có chút thất vọng.

“Ân, về sau chúng ta sẽ suy nghĩ biện pháp, bất quá, ngươi có thể theo ta ra phủ, đi gặp tình lang.” Vân Phi Tuyết đột nhiên nghĩ đến nói, nàng có thể giúp bọn hắn chế tạo cơ hội hẹn hò.

“Thật vậy chăng?” Nghĩ đến có thể nhìn thấy Cổ Thần, ánh mắt nàng hiện lên hào quang, tay kích động có chút run run.

“Đương nhiên là thật đich, bất quá, hiện tại trước tiên phải mang ngươi đi rửa mặt chải đầu một chút, đi thôi.” Vân Phi Tuyết lại kéo tay nàng.

Một hồi đến phòng, liền thấy tiểu Đào lo lắng chờ ở cửa, nhìn thấy nàng nắm tay một người đầu bồng mặt đen, cả người bẩn hề hề tiến lại, giật mình kêu:“Tiểu thư, nàng là ai?”

“Tiểu Đào, để ta nói cho ngươi, ngươi hiện tại đi chuẩn bị chút nước ấm đến, cho nàng rửa mặt chải đầu". Vân Phi tuyết phân phó.

“Ân, nô tỳ đã biết.” Tuy rằng lòng có nghi hoặc, nhưng tiểu Đào vừa nghe nói liền đi chuẩn bị.

“Dĩnh nhi, ngồi đi, uống trà.” Vân Phi Tuyết đến đưa cho nàng một ly trà.

“Ta sợ dơ rồi, vẫn là đứng đi.” Mạnh Đình Dĩnh ngượng ngùng nói.

“Không sợ, ngồi đi.” Vân Phi Tuyết cứng rắn lôi kéo nàng ngồi xuống.

Tiểu Đào liền mang theo nha hoàn bưng chậu nước đi vào, rót đầy nước ấm sau đó lui đi ra ngoài.

“Dĩnh nhi, ta giúp ngươi.” Vân Phi Tuyết đem quần áo sạch sẽ của chính mình đặt ở bên giường.

“Phi Tuyết, cám ơn ngươi, không cần, còn có, có thể cho ta quần áo nha hoàn không? Từ hôm nay trở đi thân phận của ta là nha hoàn của ngươi.” Mạnh Đình Dĩnh yêu cầu.

Vân Phi Tuyết suy nghĩ một chút, như vậy có lẽ đối với nàng có vẻ tốt, mới nói:“Được rồi, vậy ngươi trước tắm đã, ta kêu tiểu Đào lấy cho ngươi, ta đi ra ngoài trước.”

“Ân.”

Vân Phi Tuyết vừa ra cửa phòng, tiểu Đào bước lại tò mò hỏi:“Tiểu thư, nàng là ai vậy?”

“Tiểu Đào, ngươi còn nhớ ngươi đã nói Quỷ vương có một Vương phi điên không?” Nàng nhìn tiểu Đào.

“Nhớ rõ.” Tiểu Đào gật gật đầu, đột nhiên nhìn đến ánh mắt của nàng:“Tiểu thư, ngươi nói nàng chính là cái kia.......”

“Ân, nàng chính là.” Vân Phi Tuyết gật gật đầu.

“Nhưng là, nàng không phải điên rồi sao? Tiểu thư ngươi đem nàng tới đây làm gì?” Tiểu Đào thật sự không nghĩ ra.

“Ha ha, tiểu thư nhà ngươi lợi hại, giúp nàng chữa khỏi bệnh điên, cho nên Vương gia cho nàng làm nha hoàn của ta rồi.“Vân Phi Tuyết cười lớn, sau đó nói:” Ngươi đi chuẩn bị một bộ quần áo sạch sẽ đưa vào đi.”

“Vâng, tiểu thư.” Tiểu Đào bị nàng làm cho hồ đồ, nhưng không có hỏi cái gì.

Khi Mạnh Đình Dĩnh rửa mặt chải đầu xong, đứng ở trước mặt Vân Phi tuyết, nàng thật là kinh diễm không thôi, tuy rằng một thân nha hoàn vải thô xiêm y, nhưng là không chút nào che dấu vẻ xinh đẹp của nàng, tinh xảo tước tế, mặt ngưng nga chi, thần nếu điểm anh, mi như mực họa, thần Nhược thu thủy, dáng vẻ đáng yêu mềm mại nói không nên lời 

“Trách không được Cổ công tử đối với ngươi nhớ mãi không quên, quả nhiên là quốc sắc thiên hương nha.” Nàng không khỏi cảm thán a.

“Phi Tuyết, ngươi mới thật là quốc sắc thiên hương, có dũng có mưu.” Mạnh Đình Dĩnh thiệt tình khen ngợi.

“Dĩnh nhi, quá hai ngày nữa ta mang ngươi ra phủ, ngươi có thể gặp Cổ Thần rồi, ta sợ quá sớm, sẽ khiến cho người khác hoài nghi, hai ngày này ngươi tốt nhất nên biểu hiện khi thì tốt khi thì phá hư bộ dáng a.” Vân Phi Tuyết công đạo nói.

“Ân, ta hiểu được, Phi Tuyết.” Nàng gật đầu, hai năm nàng đều giả vờ được, còn nói mấy ngày nay sao?

Cửa đột nhiên truyền đến tiểu Đào thanh âm:“Nô tỳ bái kiến Vương gia.”

Quỷ vương đến, Mạnh Đình Dĩnh vẫn là nhịn không được thân thể một trận run run, động phòng hắn tàn khốc lãnh huyết, nàng ký ức hãy còn mới mẻ, hiện tại nhớ tới, còn nhịn không được mao cốt tủng nhiên.

“Đừng sợ, đứng ở một bên.” Vân Phi Tuyết nhẹ nắm một chút tay nàng an ủi.

Tiêu Nam Hiên vừa vào cửa, ánh mắt nhìn Vân Phi Tuyết trên mặt đảo qua, thẳng tắp nhìn chằm chằm tới Mạnh Đình Dĩnh.

“Vương gia, ngươi hôm nay rảnh rỗi lắm sao?” Vân Phi Tuyết chắn phía trước của nàng.

“Bổn vương đến xem người của ngươi.” Tiêu Nam Hiên một phen ôm chầm lấy thân thể của nàng, ánh mắt sắc bén bắn về phía Mạnh Đình Dĩnh.

“Vương gia, nàng có cái gì đẹp? Bệnh điên của nàng còn chưa có hoàn toàn khỏi, đừng nên làm ngươi bị thương.” Vân Phi Tuyết tâm cả kinh, hắn nếu là nhìn đến Dĩnh nhi mỹ mạo sắc tâm sẽ nổi lên a, dù sao nam nhân đều có hạ nửa người giống động vật, đừng hảo tâm làm chuyện xấu nha.

Chương 088 ám sát 

 

edit: ss Thảo

 

Nàng trong trong lúc lời nói vô ý, lại nháy mắt một bên Mạnh Đình Dĩnh, nàng đột nhiên ngẩng đầu, toét miệng cười tà, nước miếng theo khóe miệng chảy xuống, một bộ dáng điên ngốc, nhưng là nhưng không có dám động đậy.

Vân Phi Tuyết thiếu chút nữa phì cười, rất bội phục hành động của nàng, nhìn đến Tiêu Nam Hiên trong ánh mắt có cảm xúc chán ghét, vội vàng hướng về phía ngoài cửa hô:“Tiểu Đào, mang nàng đi ra ngoài.”

“Vâng.” Tiểu Đào tiến vào, ngay lập tức đem nàng kéo đi ra ngoài.

“Đừng để ý, ta còn đang bó tay bệnh điên của nàng, chờ thêm vài ngày nữa đại khái là sẽ tốt thôi.” Vân Phi Tuyết nhẫn cười, nghiêm trang nói.

“Bổn vương không ngại, bổn vương rất muốn xem ngươi chữa khỏi bệnh điên của nàng.” Tiêu Nam Hiên khóe môi cười nói, hắn muốn xem các nàng muốn đùa giỡn cái gì?

Vân Phi Tuyết ngẩn ra, hắn lời này là có ý tứ gì? Chẳng lẽ vẫn còn muốn Dĩnh nhi.

“Vậy Vương phi ngươi tiếp tục chữa bệnh, bổn vương sẽ không quấy rầy ngươi.“Tiêu Nam Hiên buông nàng ra, xoay người rời đi.

Vân Phi Tuyết theo dõi bóng dáng hắn, chỉ thấy trong lời hắn nói có vấn đề, bất quá, hiện tại nàng không quản được nhiều như vậy rồi, trước hết nghĩ biện pháp làm cho Dĩnh nhi cùng Cốc Thần gặp mặt, thương lượng làm thế nào đã.

Ngày hôm sau, nàng trực tiếp liền mang theo Dĩnh nhi cùng tiểu Đào ra phủ.

“Phi Tuyết, bên phải là Cổ gia. Mau mau ngừng” Mạnh Đình Dĩnh ánh mắt hàm chứa lệ quang, ngón tay ngọc run nhè nhẹ chỉ vào một cửa phủ nhà giàu.

Vân Phi Tuyết vừa thấy mặt trên viết Cổ gia, vội vàng phân phó tiểu Đào đến:“Tiểu Đào, ngươi đi gõ cửa, hỏi Cổ Thần công tử có nhà không?”

“Vâng, tiểu thư.” Tiểu Đào đi qua, Dĩnh nhi kích động không thôi nắm tay nàng, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm đại môn.

Cửa vừa mở, một người hầu đi ra, cùng tiểu Đào nói nói mấy câu, lại đóng lại.

“Tiểu thư, hắn nói Cổ công tử xuất môn rồi, không ở quý phủ.” Tiểu Đào trở về bẩm báo chi tiết.

“Vậy sao.” Dĩnh nhi ánh mắt tràn đầy thất vọng, hai năm rồi, lúc này bỏ qua, không biết khi nào thì còn có thể gặp mặt.

“Đừng như vậy, Dĩnh nhi, ngày mai chúng ta lại đến.” Vân Phi Tuyết an ủi nàng.

Dĩnh nhi gật gật đầu quay người lại, nước mắt xôn xao rơi xuống, lại đột nhiên nhìn thấy người đối diện đi tới, kinh ngạc đứng im một chỗ.

Vân Phi Tuyết vừa nhìn, trên mặt lộ ra kinh hỉ, trời không phụ người có lòng, cư nhiên là Cổ Thần.

Hắn nhìn Dĩnh nhi, đồng dạng kinh ngạc đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích, quả thực không thể tin được người đang đứng trước mặt mình, hơn nửa ngày, mới dùng sức dụi mắt, từng bước chạy tới, tay bắt lấy bả vai của nàng, thanh âm run run :“Dĩnh nhi, là nàng sao? Thật là nàng sao?”

“Thần ca ca, là ta, thật là ta, Dĩnh nhi của ngươi.” Mạnh Đình Dĩnh một chút bổ nhào vào trong lòng hắn khóc rống lên.

Nhìn các nàng cửu biệt gặp lại, Vân Phi Tuyết ánh mắt cũng ẩm ướt, không nghĩ quấy rầy bọn họ, nhưng là không thể không quấy rầy bọn họ:“Tìm một chỗ tán gẫu đi, nhiều người đang nhìn đó.”

“Vương phi, là ngươi, cám ơn ngươi.” Cổ thần lúc này mới ngượng ngùng tách ra, vẻ mặt cảm kích.

“Không cần, Dĩnh nhi các ngươi đến quán trà ôn chuyện, một canh giờ sau, ta ở cửa chờ ngươi.” Vân Phi Tuyết nói.

“Ân, Phi Tuyết, cám ơn ngươi.” Dĩnh nhi gật gật đầu, biết nàng là có ý tránh đi, sau đó cùng hắn tiến vào trà lâu.

“Tiểu thư, chúng ta đi đâu nha?” Tiểu Đào tuy rằng xem không hiểu rốt cuộc sao lại thế này? Nhưng là nàng cũng không có hỏi.

“Tùy tiện đi dạo.” Vân Phi Tuyết thuận miệng đáp, phía trước đi đến.

Trong đám người, một lão bá bán diều đang nắm chặt tay một tiểu tử khoảng năm sáu tuổi nói:“Ngươi phá hư diều của ta, ngươi phải bồi thường, nếu không ngươi phải mua lại.”

“Buông tay, ta đã nói rồi, ta sẽ kêu người cho ngươi bạc, ta hiện tại trên người không mang.” Tiểu tử kia không có kinh hoảng, không khóc, trong thanh âm lại lộ ra uy nghiêm, trên người mặc đồ tơ lụa tốt nhất, một thân quý tộc.

“Ai tin tưởng lời ngươi nói nha, ngươi không mang theo bạc, vậy đem quần áo này cởi ra cho ta.” Lão bá túm lấy hắn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào quần áo trên người hắn.

“Đem quần áo cho ngươi, ta làm sao bây giờ? Không được.” Tiểu tử kia liền cự tuyệt.

“Vậy đừng trách ta không khách khí rồi.” Lão bá nói xong, thân thủ chuẩn bị động.

“Chờ một chút.” Vân Phi Tuyết gọi hắn lại, nhìn hắn thật hèn mọn, người lớn cư nhiên lại cãi nhau với trẻ nhỏ, huống chi là mọi người còn đang xem, quần áo này không biết có thể mua bao nhiêu cái diều,“Bao nhiêu bạc, ta bồi cho ngươi, buông hắn ra.”

“Mười xu.” Lão bá coi như thành thật.

“Cho ngươi, không cần thối lại.” Vân Phi tuyết tùy tay liền ném ra một ít bạc vụn, đây là lần trước Tiêu Nam Hiên đưa cho nàng.

“Coi như ngươi gặp may mắn.” Lão bá nhận bạc, buông tiểu tử kia ra, xoay người rời đi.

“Tiểu đệ đệ, mau về nhà đi.” Vân Phi Tuyết ngồi xổm xuống, ngữ khí ôn nhu nói.

“Ta sẽ trả lại ngươi bạc.” Tiểu tử nhìn nàng, tựa hồ một chút cảm kích cũng không có, thái độ ngạo mạn đích thực.

“Không cần, về nhà đi.” Vân Phi Tuyết đứng lên, vừa thấy là biết hắn là tiểu công tử nhà giàu bị làm hư.

“Ngươi tự đưa ta bạc, hẹn thời điểm ta tới sẽ trả lại cho ngươi.” Tiểu tử lại một phen túm trụ nàng,bàn tay nhỏ bé túm chặt, bộ dáng kia căn bản không phải vay tiền, mà là đòi tiền, bộ dáng đích thực chính là không cho nhượng bộ.

“Ha ha, ta vì cái gì phải cho ngươi?” Vân Phi Tuyết cười khẽ một chút, tiểu tử này cư nhiên không coi ai ra gì, ngạo mạn vô lễ, về sau còn rất cao.

Tiểu tử kia sửng sốt, không nghĩ tới nàng sẽ nói như vậy, nhưng rất nhanh đã trấn tĩnh:“Bởi vì, ngươi phải nghe lời của ta nói, tất cả mọi người đều phải nghe lời ta.”

“Ta không nghe, buông tay.” Vân Phi Tuyết thân thủ ngăn tay hắn, vừa muốn xoay người đi, đột nhiên cảm giác bốn phía không khí có chút quỷ dị, không đợi nàng phản ứng lại, vài hắc y nhân liền theo bốn phương tám hướng đi đến, chỉ nghe được một người nói.

“Chủ nhân phân phó giết tiểu hài tử kia.”

 ...bạn đang đọc truyện tại KenhTruyen.Pro chúc các bạn vui vẻ...

Chương 089 mạo hiểm 

 

edit: ss Thảo

 

“Chủ nhân phân phó giết tiểu hài tử kia.”

Vân Phi Tuyết lập tức phản ứng lại, bản năng đem tiểu tử kia kéo qua bảo vệ trong lòng mình, dùng chân đá một loạt gậy trúc bên cạnh, ngăn cản bọn họ đâm kiếm đến, nhưng là nàng không có chiêu thức, không có nội lực, chỉ là một chút, gậy trúc trong tay đã bị văng ra ngoài, nàng che chở tiểu tử thân thể lui về phía sau vài bước.

Hắc y nhân lại cùng nhau đâm kiếm lại, nàng chỉ có thể dùng thân thể bảo vệ tiểu tử kia, ai ngờ tiểu tử trong lòng lại đột nhiên giãy ra, thân ảnh cực nhanh cùng hắc y nhân đối phó, làm cho nàng trợn mắt há hốc mồm, con bà nó, hắn có võ công.

Thân ảnh nho nhỏ xuyên qua hắc y nhân trung gian, chính là vài hiệp xuống dưới, hắn cũng có chút lực bất tòng tâm, động tác chậm lại, cánh tay lập tức bị hắc y nhân chém tới.........

“Tiểu tử, vẫn là ngoan ngoãn chịu chết đi.” Hắc y nhân ngữ khí hàn như hầm băng, kiếm trong tay hung hăng đâm tới.......

“Cẩn thận.” Vân Phi Tuyết lo lắng hô lên, cho dù hắn có võ công, nhưng là dù sao hắn mới chỉ có năm, sáu tuổi, như thế nào cùng vài người võ công cao cường địch nổi chứ, bay nhanh tới nhặt lên gậy trúc đã bị gãy hướng hắc y nhân bắn tới, có thể phân tán bọn họ lực chú ý cũng tốt.

“Muốn chết.” Một hắc y nhân chém sạch gậy trúc, tên bắn trong tay thẳng tắp hướng nàng đâm lại.

Vân Phi Tuyết lắc mình một cái né tránh, tóc dài bên tai đã bị hắn chém đứt, kiếm trong tay hắc y nhân lại bay nhanh đâm ra, nàng đã muốn trốn tránh nhưng không nổi rồi.......

“Tiểu thư....” tiểu Đào luôn đứng tại một bên bị dọa ngây người, quát to một tiếng, trực tiếp ngất đi.

“Tỷ tỷ.” kiếm lập tức bị ngăn lại, một bóng người bay nhanh tới chắn phía trước của nàng, vốn là tò mò xem một chút, không nghĩ tới cư nhiên là nàng, hét ra một tiếng lo lắng thốt ra.

“Tiểu tử là ngươi.” Vân Phi Tuyết nhìn thấy Nam Cung Thiên, rất là kinh hỉ, nàng coi như là tìm được đường sống trong chỗ chết rồi, nhưng nàng lập tức liền nhìn đến tiểu hài tử trên người quần áo đều bị cắt qua, cánh tay đã chảy máu tươi, đã muốn lực bất tòng tâm rồi, vội vàng phân phó đến:“Tiểu tử, nhanh đi giúp tiểu hài tử kia.”

“Hảo, tỷ tỷ phân phó ta nhất định đi giúp.” Vừa dứt lời, Nam Cung Thiên bóng người đã bay đến tiểu hài tử bên người, cùng hắc y nhân đánh nhau ......

Tiểu hài tử cố hết sức thối lui một bên, Vân Phi Tuyết bay nhanh ra xé quần áo của chính mình giúp hắn băng bó vết thương trên cánh tay, kiếm đâm rất sâu, hắn chính là đang đau mặt nhăn mày nhíu, cắn chặt môi, nhưng không có kêu ra tiếng.

“Đau thì kêu ra đi.” Nàng đau lòng nói, dù sao hắn cũng chỉ là đứa nhỏ.

“Không đau.” Tiểu hài tử phe phẩy đầu quật cường, nhưng trên đầu mồ hôi lạnh lại bán đứng rồi hắn.

Bên kia tại Hiên Vương phủ.

Tiêu Nam Hiên vừa trở lại vương phủ không lâu, một công công trong hoàng cung sắc mặt lo lắng xông vào.

“Vương gia, Vương gia, không tốt rồi, Hoàng Thượng không thấy đâu rồi.” Trong thanh âm mang theo hoảng sợ, chạy vội vào thư phòng.

“Cái gì?” Tiêu Nam Hiên kinh hãi đứng lên, ngữ khí băng hàn :“Nói, rốt cuộc sao lại thế này?”

“Bẩm Vương gia, nô tài cũng không biết, nô tài đi hầu hạ Hoàng Thượng, gọi đã lâu, cũng không gặp người trả lời, nô tài lo lắng đành phải xông vào, mới phát hiện Hoàng Thượng không có trong cung, hoàng cung cao thấp nô tài đều đã cho người đi tìm, cũng không có nhìn thấy Hoàng Thượng, không dám chậm trễ, đành phải đến bẩm báo Vương gia.” Công công quỳ trên mặt đất thanh âm run run trả lời.

“Người đâu.” Tiêu Nam Hiên từng bước bước ra cửa.

“Vương gia có gì phân phó?” Thị vệ chờ ở cửa.

“Phân phó người cùng bổn vương ra phủ.” Tiêu Nam Hiên vừa đi vừa mệnh lệnh nói, chính là không có thấy hắn trên mặt nạ màu bạc có chút nào bối rối.

“Vâng, thuộc hạ lập tức đi.” Không dám hỏi nhiều, thị vệ vội vàng đi ra ngoài.

Tiêu Nam Hiên bước nhanh ra phủ, phía sau Long Phi cũng sắc mặt lo lắng tiêu sái đi lại:“Sư huynh, ta nghe nói Triệt nhi không thấy rồi, sao lại thế này?”

“Khẳng định là Triệt nhi vụng trộm ra cung rồi.” Tiêu Nam Hiên ánh mắt mang theo tức giận, hắn thật sự là rất không nghe lời rồi, không biết như vậy có bao nhiêu nguy hiểm sao?

“Sư huynh, chúng ta dẫn người phân công nhau đi tìm, Triệt nhi khẳng định ở trên phố, sẽ không đi xa.” Long Phi sắc mặt cũng ngưng trọng.

“Hảo.” Tiêu Nam Hiên ánh mắt khẩn cấp, nhìn đã thấy thị về tập hợp ở cửa, dương tay nhất chiêu, một nửa thị vệ tùy tùng cùng hắn rời đi, mặt khác một nửa cùng Long Phi đi.

Nam Cung Thiên một bên cùng hắc y nhân triền đấu, một bên còn phải ngăn cản những kẻ muốn tập kích tỷ tỷ cùng tiểu hài tử, tuy rằng không có bị thua, nhưng là hắn cũng không có nắm chắc phần thắng, vội vàng nói:“Tỷ tỷ, các ngươi đi trước đi.”

“Tiểu tử, tỷ tỷ không thể bỏ lại ngươi.” Vân Phi Tuyết không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt, nàng sao có thể cho hắn đặt mình trong nguy hiểm.

“Tỷ tỷ đi mau, ta sẽ thoát thân được.” Nam Cung Thiên lo lắng hô lên, thoát thân với hắn mà nói thực dễ dàng.

Vân Phi Tuyết chần chờ một chút, nhìn xem tiểu hài tử trong lòng đang bị thương, máu trên cánh tay không ngừng tràn ra, khuôn mặt nhỏ nhắn đã có chút tái nhợt, nàng quyết tâm tin tưởng, hắn nhất định có biện pháp thoát thân:“Tiểu tử, chính mình phải cẩn thận.”

“Còn muốn chạy, các ngươi tưởng muốn chạy dễ dàng sao.” Một bên hắc y nhân nháy mắt, hắc y nhân khác bên cạnh lập tức hiểu được, nhất thời kiếm trong tay giương lên, thay đổi chiêu thức, chiêu chiêu hung ác, chiêu muốn đoạt mệnh.........

Lại nói, thị vệ luôn luôn âm thầm theo dõi Vân Phi Tuyết, bởi vì nhìn nàng để cho Dĩnh nhi cùng Cốc Thần vào trà lâu, trong lòng nghi hoặc, cho nên, buông tha việc theo dõi nàng, mà là giám thị hai người kia, nghe xong nửa ngày, mới biết được, bọn họ bất quá là nói chuyện yêu đương, lúc này mới rời đi tìm Vương phi.

Hắc y nhân hung hăng vây quanh Nam Cung Thiên, không cho hắn có cơ hội thoát thân, một hắc y nhân khác, cười lạnh kiếm trong tay run lên, liền tới gần các nàng.

Vân Phi Tuyết lôi kéo tiểu hài tử đi bước một lui về phía sau .........

“Tỷ tỷ.” Nhìn thấy kiếm vung lên sẽ đâm trúng ngực nàng, Nam Cung Thiên nóng vội hô lên, lại nề hà thoát thân không ra.

Chương 90 : Điên hỉ tán (*)

edit: Gà

--------------------o0o----------------------

Ám vệ tìm được Vân Phi Tuyết, thấy một màn trước mắt chấn động, khi nhìn đến tiểu nam hài trong lòng nàng, lại khiếp sợ, hắn như thế nào lại ở nơi này, hắn không thể gặp chuyện không hay, không dám chần chờ, lấy ra trong lòng ám hiệu cầu cứu, lập tức ném tới không trung, ám khí bay nhanh từ trong vải ra....

Làm..... hắc y nhân cổ tay đau xót, kiếm liền vung ra, ám vệ tập kích theo hướng hắc y nhân

Vài lần tìm được đường sống trong chỗ chết, Vân Phi Tuyết nhìn người tới sửng sốt, sao lại thế này ? Bất quá hoàn hảo đó là phe ta chứ không phải phe địch, đồng thời Nam Cung Thiên đang cùng hắc y nhân đánh nhau cũng nhả ra khí, tỷ tỷ không có việc gì là tốt rồi

Tiêu Nam Hiên cùng Long Phi đang ở phố xá điều tra đồng thời thấy tín hiệu cầu cứu trên không trung, thầm kêu lên một tiếng không tốt, liền thi triển khinh công hướng đó rời đi

Nhìn đột nhiên có giúp đỡ, hắc y nhân lập tức hô :" Các huynh đệ, giết không được hắn, trở về cũng là tử, cho nên liều mạng."

Vân Phi Tuyết nhìn hai người cùng hắc y nhân chiến đấu, tâm không khỏi nhéo lên, trước mắt kiếm quang làm nàng hoa cả mắt, căn bản nàng không thấy rõ lắm chiêu thức của bọn họ, chính là nhìn thấy hắc y nhân không ngừng vây quanh hai điểm trắng không đồng dạng

" Chúng ta đi!" Nàng đột nhiên kéo tay bước đi, hắn mới chính là đối tượng hắc y nhân muốn ám sát

Hắc y nhân phát hiện ý đồ của nàng, ám khí trong tay hung hăng bắn về phía sau lưng tiểu nam hài, mẫn cảm nhiều năm huấn luyện, Vân Phi Tuyết lập tức quay đầu lại, liền thấy phi tiêu hướng ngực hắn đâm thẳng, không kịp suy nghĩ, một phen đẩy hắn ra.............

" Vương phi cẩn thận!......"

" Tỷ tỷ cẩn thận..........."

Hai tiếng la cấp bắc, nhưng đều không kịp chạy tới, đã bị hắc y nhân cuốn lấy...

Phập!.... phi tiêu liền bắn vào ngực của nàng

Thời điểm Tiêu Nam Hiên đuổi tới, liền thấy một màn mạo hiểm, thân thủ liền đỡ lấy thân thể dao động của nàng, sau đó nhổ phi tiêu trước ngực, sau đó điểm trụ huyệt đạo nàng, không cho huyết chảy ra..

Đồng dạng Long Phi ôm lấy Triệt Nhi bị thương chật vật, mâu quang đau lòng

Hắc y nhân nhìn thấy Quỷ Vương đột nhiên hiện thân, duỗi tay ra đến :" Lui!" Ở không lưu chính là chịu chết rồi

" Còn muốn chạy, các ngươi muốn đi rồi chứ ?" Tiêu Nam Hiên mâu quang biến lãnh, buông Vân Phi Tuyết, trong tay xuất hiện một phiết kiếm

Thân ảnh hắn tựa như sứ giả Câu Hồn, bóng ma tử vong trong phút chốc bao phủ bọn họ, phiết kiếm vung lên chợt lóe sự bạo tàn cùng ác độc từ ba đạo quang đan vào thành một cái lưới bao phủ cả trời

Hắc y nhân chỉ có ra sức chống cự, phiết kiếm của hắn vừa thu lại mở, một đám thân ảnh không kịp khóc thét một tiếng, máu tươi không ngừng phun ra rơi xuống.

Đạo quang lợi hại đánh ra, máu tươi không ngừng phun, chưởng cuồng hãn, cường đại, lãnh khốc, vô tình, thảm thiết thê lương như vậy, làm cho Vân Phi Tuyết một bên theo dõi khiếp sợ, run rẩy, đáy mắt bốc lên từng trận hàn khí, nửa ngày không đóng được miệng

Nàng không phải chưa thấy giết người, phương thức giết người thảm thiết như vậy, nàng vẫn là thấy lần đầu tiên, hắn cư nhiên tàn khốc như thế, mấy mạng người nháy mắt liền biến mất

Người bên cạnh cũng kinh hãi không thôi, nhìn thân thể hắc y nhân không khỏi nổi lên từng trận hàn khí, Quỷ Vương cư nhiên giống như tin đồn, lãnh huyết vô tình, tàn nhẫn lãnh khốc

" Triệt Nhi!" Tiêu Nam Hiên trên người không dính một giọt máu tươi, dừng ở trước mặt tiểu nam hài, mâu trung bắn ra quang mang sắc bén

" Hoàng huynh!" Tiểu nam hài cúi đầu kêu lên một tiếng, sợ hãi hướng trong lòng Long Phi lui

" Sư huynh, đừng truy cứu nữa, Triệt Nhi không có việc gì là tốt rồi, trước về Vương phủ rồi cả nói!" Long Phi ôm lấy Triệt Nhi nói

Hoàng huynh? Có ý tứ gì ? tiểu nam hài là đệ đệ của hắn ? Vân Phi Tuyết sửng sốt, còn không phản ứng lại, đột nhiên cảm giác được thân thể không thích hợp, từng đợt đau đớn tập kích đến, nàng cắn môi, liều mạng nhịn

" Hồi Vương phủ, truyền Thái y!" Tiêu Nam Hiên ôm Vân Phi Tuyết vào trong ngực phân phó.

" Thị, Vương gia!" Một thị vệ vội vàng rời đi trước

Nam Cung Thiên nhìn tỷ tỷ bị hắn ôm lấy, lặng lẽ li khai

Bị hắn ôm vào trong ngực, Vân Phi Tuyết chỉ cảm thấy đau đớn thấu xương ngày càng lợi hại, tay không hề ý thức nắm chặt tay hắn, muốn giảm bớt thống khổ chính mình

Đột nhiên bị nàng trảo đau, Tiêu Nam Hiên không khỏi nhìn nàng trong lòng, thế này mới phát hiện, trên đầu nàng mồ hôi chảy ròng ròng, sắc mặt thống khổ cùng rối rắm ở một chỗ, cắn chặt môi, đều tràn ra máu tươi...

Hắn đồng thời cũng phát hiện máu đen chảy ra từ miệng vết thương trước ngực nàng, không tốt, nàng trúng độc rồi, thi triển khinh công hướng về phía Long Phi nói :" Ta về trước Vương phủ, ngươi ôm Triệt Nhi đuổi kịp."

" Làm sao vậy sư huynh ?" Long Phi ôm Triệt Nhi đuổi theo hắn

" Phi tiêu có độc!" Tiêu Nam Hiên nói xong những lời này, bóng dáng liền tiêu thất

Trong Vương phủ

Tiêu Nam Hiên ôm Vân Phi Tuyết đã hôn mê, sắc mặt xanh tím, phóng tới trên giường, sau đó mệnh lệnh một bên Thái y:" Mau!"

" Thị, Vương gia!" Thái y không kịp hành lễ, trực tiếp đến trước giường nàng

Thời điểm Thái y nhìn thấy nàng, cũng kinh hãi, sau khi cẩn thận kiểm tra, mới đứng dậy hồi bẩm :" Vương gia, Vương Phi là trúng Điên hỉ tán"

" Ngươi xác định, Điên hỉ tán là nửa bước mất mạng, mà cũng mĩm cười mà chết, cùng bệnh trạng của nàng không giống!" Tiêu Nam Hiên đưa ra nghi vấn

" Vương gia, thần xác định, Vương phi sở dĩ có thể sống,còn đau đớn khó nhịn là vì trong cơ thể còn một loại độc dược không biết tên, hai loại độc dược tác dụng tương khắc, cũng ngoài ý muốn cứu tính mạng Vương Phi!" Thái y hồi đáp, coi như ngoài ý muốn may mắn

Thân thể của nàng còn có một loại độc dược ? Tiêu Nam Hiên nhíu mày, nhưng bây giờ không phải thời điểm để nghiên cứu :" Có thể giải sao ?"

-----------------------------------------

Chương 91: Vừa có trò hay

edit: Gà

———————————————–

hôm nay thi triết. chép bài chán  Ai học giỏi xác xuất thống kê chỉ điểm 

o0o

” Hồi Vương gia, thần có thể liền giải, điên hỉ tán độc cũng không đáng sợ, chính là thời gian phát tác quá nhanh, giống y như tên vậy, người bình thường không kịp giải độc liền tử vong rồi, nhưng loại độc dược khác, xin thứ cho thần vô năng, thần không nhìn ra đó là độc gì, bất quá, thần có thể khẳng định một chút, độc chính là giấu trong cơ thể Vương Phi, cũng chưa đến thời điểm độc phát tác, còn có thời gian nghiên cứu!” Thái y nói

” Hảo! Vậy ngươi trước hết giải điên hỉ tán độc.” Tiêu Nam Hiên phân phó nói, sau đó xoay người rời đi, Triệt Nhi hẳn là đã đến

” Thị!” Thái y ở phía sau ứng đến

Long Phi ôm Triệt Nhi trở lại Vương phủ, Thái y chờ ở nơi nào đã lập tức bái đi xuống:” Thần tham kiến Hoàng Thượng!”

” Đứng lên đi!” Thanh âm ngây thơ mang theo uy nghiêm của Triệt Nhi vang lên

” Cấp Hoàng Thượng băng bó miệng vết thương!” Long Phi ở một bên phân phó

” thị!” Thái y vội vàng đứng lên, cởi bỏ quần áo Triệt Nhi, cẩn thận rửa sạch miệng vết thân, sợ làm đau hắn, băng bó tốt sau, mới lui ra ngoài

” Triệt Nhi! Ngươi như thế nào có thể chạy ra hoàng cung ? Ngươi không biết có bao nhiêu nguy hiểm sao ?.” Nhìn miệng vết thương trên cánh tay hắn, Long Phi vừa đau lòng lại tức giận, ngữ khí có chút trách cứ nói

” Sư huynh, ta mỗi ngày ở trong hoàng cung buồn đã chết, các ngươi lại không theo giúp ta, cho nên mỗi người đối với ta tức giận mà không dám nói gì, không kính đã chết, cho nên ta mới vụng trộm chạy ra ngoài ” Triệt Nhi bất mãn nói

” Về sau không cần như vậy rồi!” Long Phi thở dài, cũng khó cho hắn rồi, đứa nhỏ mới sáu tuổi

Triệt Nhi nhìn Tiêu Nam Hiên sắc mặt âm trầm tiêu sái đến, vội vàng nhỏ giọng cầu cứu :” Sư huynh, ngươi phải giúp ta!”

” Triệt Nhi! Ngươi cư nhiên dám vụng trộm chuồn ra hoàng cung, nói, như thế nào trừng phạt ngươi ?” Tiêu Nam Hiên mâu quang sắc bén theo dõi hắn, hắn không biết, nhìn đến thời điểm hắn bị thương, chính mình có bao nhiêu kinh hoảng, chỉ sợ hắn có cái gì ngoài ý muốn, nếu không hắn như thế nào công đạo với mẫu phi đã chết

Triệt Nhi cúi đầu, không nói được một lời, hắn biết phía sau hoàng huynh quả thật sinh khí, cho nên phải giả trang ủy khuất

” Sư huynh, Triệt Nhi đã muốn biết sai lầm rồi, hắn cũng đã bị kinh hách cùng bị thương, đã muốn bị trừng phạt rồi, ngươi sẽ không cần nói hắn rồi!” Long Phi một bên nhắc nhở Triệt Nhi

Triệt Nhi là tiểu quỷ tinh, lập tức hiểu được ý tứ sư huynh, lập tức ngửa đầu lên, mâu trung mang theo một viên nước mắt hạ xuống :” Hoàng huynh, Triệt Nhi sợ, Triệt Nhi đau quá!”

Rõ ràng biết hắn một nửa là giả trang, nhưng mỗi lần nhìn thấy bộ dáng hắn khóc đáng thương hề hề, Tiêu Nam Hiên cũng không có biện pháp sinh khí, ngồi vào bên người hắn, ôm hắn, ngữ khí dịu đi thật nhiều :”Hoàn hảo lần này không có việc gì!”

Triệt Nhi tránh ở tỏng lòng hắn cười trộm, chiêu này dùng được đối với hoàng huynh, hoàng huynh đối với người khác đều hung hung, nhưng đối với hắn rất thương yêu

” Triệt Nhi, hoàng huynh bảo người cho ngươi hồi hoàng cung .” Tiêu Nam Hiên đột nhiên nói

” Không cần, hoàng huynh, cho ta ở trong Vương phủ vài ngày được không ? Còn cái tỷ tỷ cứu ta đâu ? Ta còn chưa tạ ơn nàng đâu!” Triệt Nhi chuyển động ánh mắt, tìm lí do, hắn không muốn hồi hoàng cung đâu

” Sư huynh, cho Triệt Nhi ở Vương phủ ngốc vài ngày đi, ta cũng rất nhớ hắn, hắn lại đang bị thương, ta có thể chiếu cố!” Long Phi ở một bên giúp đỡ Triệt Nhi nói

Tiêu Nam Hiên nhìn Triệt Nhi mâu trung chờ mong, cùng Long Phi bao lần che chở người nhà, không đành lòng cự tuyệt hắn nói :” Vậy được rồi, trước hết đi thay quần áo đi!”

” Ân” Triệt Nhi thật cao hứng đáp hứng hắn, sau đó theo một nha hoàn đi ra ngoài

Tiêu Nam Hiên khoát tay chặn lại, nha hoàn trong phòng tất cả đều lui ra ngoài

Một thị vệ đột nhiên phi thân rơi xuống, quỳ trên mặt đất nói :” Thuộc hạ tham kiến Vương gia!”

” Nói, hôm nay sao lại thế này?” Tiêu Nam Hiên mệnh lệnh đến

” Hồi Vương gia, thuộc hạ âm thầm theo dõi Vương phi, lại phát hiện Vương Phi mang theo Tiểu Đào cùng Mạnh Dĩnh Đình trên đường cái gặp Cổ phủ công tử, Vương Phi cho bọn họ tiến trà lâu đàm chuyện, chính mình lại mang theo Tiểu Đào rời đi, thuộc hạ hoài nghi,liền tiến vào trà lâu theo dõi, sau mới phát hiện bọn họ tiến trà lâu ôn chuyện vụng trộm hẹn hò, sau mới xoay người đi tìm Vương phi, liền thấy Vương Phi che chở hoàng thượng, bảo vệ chu toàn cùng hắc y nhân, thuộc hạ liền lập tức phát ra tín hiệu cầu cứu.” Thị vệ chi tiết hồi bẩm

Tiêu Nam Hiên mày kiếm hơi nhíu một chút, vung tay lên, ý bảo thị vệ rời đi, thị vệ liền lập tức lặng lẽ lui ra.

” Sư huynh, ngươi thấy sự tình hôm nay như thế nào ?” Long Phi mở miệng trước

” Có thể khẳng định trong cung có gian tế, bằng không không có khả năng, Triệt Nhi vừa mới ra cung đã có người lập tức đuổi giết!” Tiêu Nam Hiên lộ ra thị huyết quang mang, bọn họ ngàn vạn lần không nên thương tổn Triệt Nhi

” Chính là không nghĩ tới, cứu Triệt Nhi sẽ là nàng, Vân Phi Tuyết.” Long Phi mâu trung có chút phức tạp, trên người nàng có nhiều điểm đáng ngờ lắm

” Long Phi, chỉ sợ sự tình hôm nay, chính bọn họ bố trí diễn.” Tiêu Nam Hiên mâu trung lạnh như băng nói

” Sư huynh, ngươi thế nào lại nói như vậy ?” Long Phi nhìn hắn, khẳng định hắn có lí do

” Ai cũng biết, điên hỉ tán đáng sợ nhất là độc phát tát quá nhanh, nếu bắn trúng Triệt Nhi, bọn hộ đương nhiên cầu còn không được, nhưng nếu là Vân Phi Tuyết cứu Triệt Nhi, là có thể lấy được tín nhiệm của ta, này không phải nhất cử lưỡng thiện sao ? Huống chi Vân Phi Tuyết đã có trong người một loại độc dược khác, có thể khắc chết điên hỉ tán, này không phải làm cho người ta hoài nghi rồi sao ?” Tiêu Nam Hiên khóe môi cười lạnh giải thích

” Có thể làm cho người ta hoài nghi, nhưng sư huynh à, ngươi không để ý một nam tử trẻ tuổi dây dưa cùng với đám hắc y nhân sao ?” Long Phi đưa ra nghi vấn

” Hắn ?” Tiêu Nam Hiên lập tức trong đầu hiện ra thân ảnh Nam Cung Thiên

” Ngươi còn nhớ Phi Tuyết thời điểm trúng phi tiêu, nghe được hắn hô một tiếng “tỷ tỷ cẩn thận!” có thể nghĩ, hắn bảo vệ không phải Triệt Nhi, mà là Vương phi, ta có thể nhìn trên mặt hắn không phải là giả trang.” Long Phi nói, nếu là dự mưu của bọn hắn, vấn đề này lại giải thích như thế nào ?

” Tra xem hắn là ai ?”

—————————————————–

Chương 92: Ngây thơ cười nhạo

edit: Gà™

————————————————–

” Tra xem hắn là ai ?”

” Ta đã phái người tra xét, tin tưởng rất nhanh sẽ có kết quả!” Long Phi nói

” Có lẽ đây là bọn hắn bố trí khói mê!” Tiêu Nam Hiên lại nói, bất quá thế nào, đối với với bọn họ, hắn đã thành thạo.

” Sư huynh, kì thật lúc trước, ngươi nên đăng cơ mà không phải giúp đỡ Triệt Nhi đăng cơ, có lẽ như vậy đối với Triệt Nhi đều hảo.” Long Phi cảm thán nói

Tiêu Nam Hiên mâu trung trở nên ngưng đọng, trầm mặc một lúc mới nói :” Tại vì ta, Triệt Nhi còn nhỏ đã mất đi mẫu phi, cho nên ngôi vị hoàng đế là bồi thường hắn, đợi hắn trưởng thành, ta sẽ giao toàn bộ cho hắn.”

” Nhưng sư huynh không nghĩ đến cảm giác của Triệt Nhi sao ? Hắn còn nhỏ như vậy, mỗi ngày đều bị bắt ở trong hoàng cung học này học kia, cho nên hắn mới vụng trộm chạy ra.” Long Phi nhìn hắn thực sự nói, có lẽ quyết định này của sư huynh sai thật rồi

” Thân phận của hắn cùng người khác không giống, đây là trách nhiệm của hắn.” Hắn không phải không đau lòng Triệt Nhi, nhưng mà hắn phải làm như vậy.

” Ta chỉ là đau lòng Triệt Nhi, đúng rồi, sư huynh, ngươi nói trong cơ thể Vương phi có một loại độc khác, là độc gì ?” Long Phi đột nhiên rời đi đề tài, là cái dạng độc gì có thể khắc chế được điên hỉ tán ?

” Bây giờ còn không rõ ràng lắm, ngay cả Thái y đều không tra ra được độc gì.” Tiêu Nam Hiên lắc đầu nói, nhưng hắn chắc chắn sẽ điều tra ra

” Hoàng huynh.” Thanh âm Triệt Nhi vang lên ở ngoài cửa, tay gõ cửa

Long Phi đi qua, mở cửa, nhìn hắn nói :” Triệt Nhi, tiến vào.”

” Sư huynh, hôm nay nữ nhân cứu ta là Vương phi của hoàng huynh sao ?” Triệt Nhi ngửa đầu nháy mắt nói

” Ân, làm sao vậy ?” Long Phi gật đầu hỏi

” Không có gì, như thế nào ta không biết ?” Triệt Nhi mày khinh một chút hỏi

” Triệt Nhi, ngươi như thế nào gặp được nàng.” Tiêu Nam Hiên đột nhiên nghĩ đến hỏi

” Ta làm hỏng diều của người ta, không có tiền bồi thường, sau đó nàng bồi thường diều của họ cho ta, tiếp sau liền gặp người sau, cái nữ nhân ngốc kia, võ công không có, còn muốn che chở ta.” Triệt Nhi nhớ đến bộ dáng của nàng lúc đó, không khỏi xuy đến, tuy rằng nàng không biết tự lượng sức mình, nhưng trong lòng hắn vẫn có điểm cảm động

” Triệt Nhi, nếu không phải nàng, ngươi hôm nay đã gặp nguy hiểm rồi.” Long Phi sủng nịnh nói, nàng có phải diễn trò hay không, nhưng hôm nay cũng cứu Triệt Nhi của hắn

” Là cái đại ca ca kia cứu nha.” Triệt Nhi bất mãn liếc nhìn hắn một cái, hắn mới không thừa nhận bị nữ nhân cứu, thật nhiều mất mặt

” Nhưng mà nếu không phải nàng phân phó, đại ca ca chịu cứu ngươi sao ?” Long Phi buồn cười nhìn hắn, hắn mới vài tuổi,chỉ biết sĩ diện

Triệt Nhi cúi đầu xuống, hình như là sẽ không, bất quá nếu thừa nhận được một nữ nhân cứu, mất mặt thật nhiều

” Vương gia, Vương phi đã muốn tỉnh lại rồi.” Một nha hoàn ngoài cửa hồi bẩm đến

Nàng tỉnh, Tiêu Nam Hiên dắt tay Triệt Nhi :” đi thôi, chúng a đi tới xem nàng.”

Trong phòng, Vân Phi Tuyết sâu kín mở to mắt, nàng còn nhớ rõ trước khi hôn mê có một loại đau đớn thấu xương tủy, hiện tại cảm thấy tốt hơn nhiều, tuy rằng ngực có chút đau

” Tiểu thu, ngươi rốt cục tỉnh .” Đứng ở bên giường, Tiểu Đào ánh mắt hồng hồng nói

” Nha đầu ngốc, khóc cái gì ?” Vân Phi Tuyết cười khẽ một chút nói

” Vương Phi, nô tỳ thật vô dụng.” Tiểu Đào tự trách, thấy tiểu thư bị nguy hiểm, chính nàng cư nhiên hôn mê bất tỉnh

” Tiểu Đào, không có việc gì .” Vân Phi Tuyết an ủi, đột nhiên nghĩ đến Dĩnh Nhi, nàng như thế nào rồi ? Hồi Vương phủ hay cùng Cổ Thần bỏ trốn, đang hết sức nghi hoặc, ở cửa truyền đến thanh âm kinh hỉ của nàng

” Phi Tuyết, ngươi tỉnh ? Thật tốt quá, ông trời phù hộ.” Dĩnh nhi một bộ dáng cảm ơn trời đất ôm bát thuốc kinh hỉ nói

” Dĩnh nhi, ngươi đã trở lại ?” Nàng kinh ngạc nói, nàng cư nhiên không có đi

” Phi Tuyết, ta vừa ra tới, chợt gặp người nói ngươi bị thương, liền vội vàng chạy về Vương phủ, huống chi, ngươi cho rằng ta bỏ lại ngươi đi rồi sao ? Chỉ sợ còn chưa rời khỏi kinh thành, đã bị bắt trở lại, ta không thể liên lụy Thần ca ca, có thể cùng hắn gặp mặt đã đủ rồi.” Dĩnh Nhi biết nàng đang hỏi cái gì, giải thích nói

” Dĩnh nhi, về sau sẽ có cơ hội.” Nhìn ánh mắt khổ sở của nàng, Vân Phi Tuyết chỉ có thể an ủi nàng như thế

” Phi Tuyết, ta biết, đúng rồi, ngươi uống thuốc đi, bằng không sẽ lạnh.” Dĩnh nhi đem thuốc đến trước mặt nàng

Vân Phi Tuyết chỉ ngửi thấy một mùi thuốc đông y, vội vàng xoay vội đầu qua một bên nói :” Thuốc hảo khổ, ta không uống.”

” Tiểu thư, thuốc hôn mê khổ rồi, thời điểm ngươi hôn mê, nô tỳ đã uy cho ngươi quá một lần rồi, như thế nào có thể uống không được ?” Tiểu Đào ở một bên nói

” Đó là ta hôn mê, không biết cay đắng, hiện tại ta tỉnh lại rồi, bằng không, các ngươi có thể đem ta đánh hôn mê uy đi.” Vân Phi Tuyết hay nói giỡn đề nghị, mới trước đây, sinh quá một lần bệnh, uống 3 tháng thuốc Đông y, từ đó về sau, nàng thấy thuốc Đông y là sợ, có thuốc tây thì tốt

” Phi Tuyết.” Dĩnh Nhi khẽ cười một chút, sau đó nói :” Ngươi là người dũng cảm, có thể chắn phi tiêu thay cho người khác, ngay cả tính mạng cũng không sợ, như thế nào lại sợ uống thuốc ?”

” Kia không giống nhau, đó là bình thường phản ứng của ta.” Vân Phi Tuyết lấy tay lắc lắc cái mũi nói

” Bình thường phản ứng, là cái gì ?” Tiểu Đào cùng Dĩnh Nhi kì quái nhìn nàng, các nàng như thế nào chưa nghe nói qua ?

” Không có gì.” Vân Phi Tuyết lắc lắc tay, không thể nói nàng chịu qua huấn luyện, trong khi nguy cấp, đầu tiên nghĩ đến phải là bảo hộ người khác, mà không quản tính mạng chính mình

” Phi Tuyết, uống thuốc đi, nếu không ta uy ngươi uống thuốc, Tiểu Đào uy ngươi uống nước.” Dĩnh nhi cũng không tái truy vấn, nghĩ biện pháp nói

” Kia không phải giống nhau, Dĩnh nhi, ngươi đem đi thôi, ta thân thể hảo, có thể kháng cự.” Vân Phi Tuyết phe phẩy tay nói, chỉ cần không uống dược là ok

Cửa đột nhiên truyền đến một thanh âm cười nhạo ngây thơ

” Lớn như vậy, cư nhiên sợ uống thuốc ? Thật sự là buồn cười.”

Chương 93: Đấu khí

edit: Gà

——————-o0o——————–

” Nô tỳ tham kiến Vương gia.” Dĩnh Nhi cùng Tiểu Đào vội vàng hạ thấp người hành lễ

Tiêu Nam Hiên vung tay lên, ý bảo các nàng rời đi, hai người vội lui ra ngoài

Vân Phi Tuyết ngẩn ra, quay đầu đi, liền thấy Tiêu Nam Hiên, Long Phi nắm tay tiểu hài tử đi vào đến, tiểu nam hài như trước ngạo mạn nhìn nàng, khóe môi nhỏ nhỏ mãi theo trào phúng

Con bà nó, nàng Vân Phi Tuyết sao lại thế này ? Xuyên qua đến nơi này, cư nhiên bị một tiểu hài tử cười nhạo, cho dù hắn là đệ đệ của Quỷ Vương là có thể không coi ai ra gì như vậy sao ? Mắt đẹp trừng mắt nhìn hắn nói :” Tiểu hài tử, ân cứu mạng ngươi còn chưa báo đâu, cư nhiên còn dám đến cười nhạo ta, không sợ khổ sao ? Có bản lĩnh ngươi uống cho ta xem ?”

” Lớn mật, cư nhiên dám mắng ta !” Triệt Nhi ưỡn ngực nói, hắn là Hoàng thượng, nàng cư nhiên đối với hắn hung

” Ta gan rất lớn, ta chửi, thì thế nào ? tiểu hài tử ?” Vân Phi Tuyết cũng bị hắn làm cho kích động nói, nha nha, còn nhỏ như vậy mà dám bừa bãi, thật muốn túm cái mông của hắn đánh cho cái

” Ngươi dám mắng ta, ta cho người trừng phạt ngươi !” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Triệt Nhi đỏ bừng, nàng dám mắng hắn, trong hoàng cung không người nào như thế, tất cả đều phải khúm núm với hắn

” Bằng ngươi ?” Vân Phi Tuyết liếc mắt nhìn hắn một cái, rõ ràng là không tin

Một bên Tiêu Nam Hiên khẽ cau mày một chút, nàng không biết Triệt Nhi là ai chăng ? Thái độ vô lễ như thế ?

” Phi Tuyết! Ngươi hẳn không biết Triệt Nhi là ai đi ?” Long Phi cười khẽ, trực tiếp hỏi

” Biết!” Vân Phi Tuyết mâu quang đảo qua Tiêu Nam Hiên nói :” Là đệ đệ của Vương gia, bằng không làm sao có thể nhỏ như thế mà cuồng ngạo.” Còn không phải Quỷ Vương dạy

Lời nàng vừa ra khỏi miệng, bọn họ liền sửng sốt, nàng là thật hay là giải trang ?

” Ta là hoàng thượng.” Triệt Nhi nhịn không được nhảy ra nói, cư nhiên khinh thường hắn, nàng vẫn là người đầu tiên

Ách! Vân Phi Tuyết sửng sốt, mâu quang nhìn Long Phi, Long Phi mĩm cười gật đầu, nhưng nàng vẫn không xác định hỏi lại :” Ngươi là Hoàng Thượng ?”

” Như thế nào ? Sợ rồi sao ?.” Triệt Nhi đắc ý dào dạt ngửng cao đầu, hắn là Hoàng Thượng, hắn lớn nhất, ai dám không sợ hắn ?

” Sợ ngươi ?” Vân Phi Tuyết nhìn hắn xuy xuy, tuy rằng hắn là Hoàng Thượng, quả thật ngoài ý muốn của nàng

” Ngươi không sợ ta sao ? Chỉ cần câu đầu tiên ngươi nói ta có thể giết ngươi.” Đối nàng không ngại, Triệt Nhi thật có chút cảm giác thất bại, cố ý hù dọa nàng, hắn cũng không tin, nàng không sợ chết, bình thường chỉ cần hắn hù dọa, các cung nữ thái giám đều sợ phải chết, liều mạng dập đầu

” Liền này!” Vân Phi Tuyết vừa buồn cười, vừa tức giận nhìn hắn nói :” ta là ai ? Ngươi biết không ?”

” Vương phi của Hoàng huynh!” Triệt Nhi hồi đáp rất nhanh, trên mặt tựa hồ có chút đắc ý, này hắn đương nhiên biết

Tiêu Nam Hiên cùng Long Phi cũng nhìn nàng, không hiểu nàng đây có ý tứ gì ?

” Vậy ngươi hẳn bảo ta cái gì ?” Vân Phi Tuyết lại nhìn hắn hỏi

Triệt Nhi nghiêng đầu suy nghĩ, sau đó thanh âm trong suốt nói :” Hoàng tẩu!”

” Cái này đúng rồi, tiểu tử, ngươi nghe nói câu này chưa ?” Vân Phi Tuyết lại hỏi

” Nói cái gì ?” Triệt Nhi trát động ánh mắt tò mò nhìn, hoàn toàn tiến vào cạm bẫy của nàng, một bên bọn họ cũng đồng dạng nghi hoặc nhìn nàng

” Tiên sinh không có dạy cho ngươi : huynh trưởng như cha, trưởng tẩu như mẹ, cho nên tiểu tử, ta có thể giáo huấn ngươi, biết không ?” Vân Phi Tuyết cũng đắc ý nhìn hắn, cùng nàng đấu, hắn rõ ràng còn rất non

Ách, Tiêu Nam Hiên sửng sốt, không nghĩ nàng tại đây còn chờ Triệt Nhi đâu, bất quá, xác thực nàng quả thật là đủ thông minh

Ách, Triệt Nhi cũng ngẩn ra, kinh ngạc trừng mắt nhìn nàng, tiên sinh đúng là đã dạy như vậy

” Ha ha! Phi Tuyết, Triệt Nhi không cần náo loạn!” Long Phi cười khẽ, nàng lớn như vậy, cư nhiên cùng một hài tử đấu khí

” Hảo! Ta đại nhân đại lượng, tiểu tử, ta không bất hòa với ngươi nữa, ta tha thứ ngươi rồi!” Vân Phi Tuyết liền một bộ dáng đại nhân đại lượng, khóe môi nhịn không được giơ lên

Triệt Nhi tức giận, khuôn mặt nhỏ nhắn trừng mắt nhìn nàng, đột nhiên đến bên cạnh chén thuốc, mâu quang chuyển động, chủ ý lên đây, quá khứ chỉ vào dược nói :” Như vậy Hoàng tẩu, liền đem thuốc này uống đi, cấp Triệt Nhi làm tấm gương!” ( Gà: chậc! Đáng yêu  )

Tươi cười cương ở trên mặt, Vân Phi Tuyết hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái, tiểu tử, ngươi điên rồi, nhưng nàng như thế nào cự tuyệt đây ?

Vẫn không nói gì, lúc này Tiêu Nam Hiên mâu quang tán dương nhìn Triệt Nhi, không hổ là đệ đệ của hắn, quả nhiên đủ thông minh, hắn muốn nhìn nàng, uống hay không uống ?

” Nhưng là, dược lạnh rồi, lạnh rồi, vốn không còn hiệu quả,cho nên uống cũng là không uống.” Vân Phi Tuyết tùy tiện tìm một lí do nói

” Tốt lắm, người tới!” Triệt Nhi hướng về phía ngoài cửa sổ hô

” Nô tỳ ở!” Tiểu Đào đi vào

” Đem thuốc này hâm nóng một chút, đoan tiến vào, nhanh lên!” Triệt Nhi thúc giục phân phó nói

” Thị!” Tiểu Đào vội vàng bưng thuốc đi ra ngoài

” Hoàng tẩu! Như vậy có thể rồi có phải hay không?” Triệt Nhi nhìn nàng, vẻ mặt thiên chân vô tà, trong lòng lại rất đắc y nha

” Ừ!” Vân Phi Tuyết cắn răng nói, nàng kiếp trước tạo nghiệt trướng gì, như thế nào lại rơi vào trong tay một tiểu hài tử?

Rất nhanh, Tiểu Đào liền bưng thuốc đã được hâm nóng đi đến

” Uống đi, hoàng tẩu!” Triệt Nhi đứng ở bên người nàng, cố ý kêu thật thân thiết

” Rất nóng!” Vân Phi Tuyết cầm lấy nói

” Thổi thổi! ” Triệt Nhi phân phó Tiểu Đào, dù sao, hắn hôm nay nhất định phải chờ nàng uống xong, Tiểu Đào không dám không theo, vội vàng thổi

” Tốt lắm, cho ta đi!” Vân Phi Tuyết gặp tránh không khỏi, lấy chén thuốc qua, hấp khí thật sâu, nhắm mắt lại, một hơi uống cạn, con bà nó! thực khổ ( Gà: Ai nha! bậy ! )

” Hương vị thế nào ?” Triệt Nhi cố ý hỏi

” Ngươi nếm thử sẽ biết!” Vân Phi Tuyết đột nhiên kéo qua hắn, đưa tới cái miệng nhỏ nhắn, đem thuốc ở trong miệng truyền qua miệng hắn ( hôn ) cho hắn đắc ý

..hãy nhớ kênh truyện chấm prồ và giới thiệu cho mọi người nữa nhé..

Chương 94: Giao dịch

edit: Gà

——————–o0o————————-

Đột nhiên bị nàng trộm thân, Triệt Nhi sửng sốt, đột nhiên nhảy ra hảo xa, sắc mặt đỏ bừng chỉ vào nàng nói :” Ngươi phi lễ ta làm gì ?”

Phi lễ ? Vân Phi Tuyết sửng sốt, mặt trợn trắng nói :” Muốn phi lễ, ta cũng phi lễ hai cái dễ nhìn bên cạnh, ta phi lễ một cái lông cũng chưa có làm gì ?” ( Gà: Sặc! )

Binh————một tiếng, Tiểu Đào một bên trực tiếp té xỉu, nàng đầu óc chỉ có một cái ý tưởng, đây là tiểu thư của nàng sao ?

” Tiểu Đào, ngươi làm sao vậy ?” Vân Phi Tuyết cả kinh, liền nhìn đến, Long Phi sắc mặt ửng đỏ, Tiêu Nam Hiên khóe môi co rúm, nghi hoặc hỏi :” Ta nói cái gì rồi sao ?” Bọn họ làm sao lại biểu tình kì quái như thế!

” Không biết!” Triệt Nhi phe phẩy đầu, vẻ mặt mờ mịt, bởi vì hắn căn bản cũng không biết, cái gì gọi là ‘ lông rậm ‘ ( Gà: bó tay chị này luôn ! Mình nói còn đang xấu hổ! cha mẹ ơi ! haha!)

Long Phi thực sự nhịn không được rồi, sắc mặt ửng đỏ, cố nén ý cười, xoay người rời đi

” Hoàng huynh! Sư huynh làm sao vậy ?” Triệt Nhi nhìn hắn hỏi

” Ha ha!” Tiêu Nam Hiên tuôn ra một trận cười to, nữ nhân này bên ngoài làm sao có thể hình dung là hiểu tri thức, hiểu lễ nghĩa ? Sau đó phân phó Triệt Nhi nói :” Triệt Nhi, ngươi trước đi ra ngoài

” Ân.” Triệt Nhi gật đầu đáp ứng, quay đầu nhìn nàng nói :” Chờ ta lại đến!”

” Tiểu tử, không chào đón ngươi.” Vân Phi Tuyết không chút khách khí nói, hắn sẽ không tới giám thị nàng uống thuốc đi

” Ngươi càng không chào đón, ta càng muốn tới!” Triệt Nhi tặc cười chạy đi, nàng rất thú vị, tuy rằng hay cùng hắn đối nghịch, bất quá, hắn thích

” Người tới!” Tiêu Nam Hiên gương giọng hô

” Vương gai, có gì phân phó!” Một hạ nhân bước vào

” Đem nàng mang ra ngoài!” Tiêu Nam Hiên chỉ vào Tiểu Đào té xỉu một bên phân phó

” Thị! Vương gia!” Hắn vội vàng mang Tiểu Đào đưa ra ngoài

Tiêu Nam Hiên mâu quang gắt gao nhìn chằm chằm nàng

” Có chuyện gì ngươi liền hỏi đi !” Vân Phi Tuyết nằm lại, hắn không lại hoài nghi nàng đi

“Bổn vương có chuyện muốn hỏi sao ? Cũng là ngươi có chuyện muốn nói với bổn vương ?” Tiêu Nam Hiên mâu quang rời gương mặt nàng, có chuyện nói

” Có, hi vọng có thể bảo vệ Triệt Nhi tốt, đừng cho một đứa nhỏ như hắn đặt mình vào nguy hiểm.” Vân Phi Tuyết ánh mắt không chút di động nhìn hắn,còn đề nghị thật sự nói, nàng mặc kệ bọn họ là ai, nhưng Triệt Nhi là vô tội

” Bổn vương sẽ bảo vệ tốt Triệt Nhi, chỉ là bọn họ không nên xuống tay với một đứa nhỏ.” Tiêu Nam Hiên mâu quang biến lãnh, cả người tản ra sát khí

Vân Phi Tuyết không khỏi rùng mình, trước mắt hiện lên cảnh hắn giết người tàn khốc, bất quá, nàng cũng không đồng tình với bọn họ, một cái đứa nhỏ cũng muốn giết, chết chưa hết tội

” Thân thể của ngươi thế nào ?” Tiêu Nam Hiên thu lại ánh mắt sát khí, đột nhiên hỏi

” Ta không sao !” Vân Phi Tuyết đáp trả, nàng đã muốn không cảm thấy đau rồi

” Thái y nói trên thân thể của ngươi có độc, nhưng không biết loại độc gì ?” Tiêu Nam Hiên thử hỏi, nàng sẽ trả lời như thế nào ?

” Thật sự có độc ?” Vân Phi Tuyết kinh ngạc hỏi, nhớ tới lời nói của Vân Hạc, nguyên lai hắn thật sự hạ độc nữ nhi chính mình, mắt đẹp ngoan híp, hắn thật sự đủ ngoan ác

” Ngươi không biết sao ?” Nhìn khinh bĩ cùng hận ý trên mặt nàng, Tiêu Nam Hiên sửng sốt, nàng tựa hồ không biết trên người mình có độc

” Khống biết, ta nghĩ hắn nói không phải sự thật!” Vân Phi Tuyết lắc đầu, trong đầu từng loại hàn ý

” Hắn ? Hắn là ai vậy ?” Tiêu Nam Hiên mâu quang lộ ra hào quang, xem ra nàng vẫn còn biết chút gì !

” Hừ!” Vân Phi Tuyết hừ một tiếng, cười lạnh nói :” Ngươi nhất định sẽ không tưởng được, hắn sẽ là Vân Hạc, ta “thân cha” “

” Vân Hạc ?” Tiêu Nam Hiên sửng sốt, hắn đối với nữ nhi của chính mình như thế sao ? Nhìn chằm chằm nàng :” Vì cái gì hạ độc ngươi ?”

” Ngươi lại không tưởng được sao ?” Vân Phi Tuyết nhìn hắn, hắn đây biết rõ còn cố hỏi, nhưng nàng vẫn không chút nào giấu diếm đem chính mình biết nói cho hắn :” Hắn cho ta thời gian 3 tháng giết ngươi, dùng tính mạng của nương, tính mạng của ta, uy hiếp !” Nàng hiện tại đã có quyết định của chính mình

Đối với nàng thẳng thắn như vậy, Tiêu Nam Hiên thật ra co chút hoài nghi, bạc thần lạnh lùng nói :” Vì cái gì nói cho bổn vương ?” Vẫn là nàng có mục đích gì ?

” Tiêu Nam Hiên, ta vì cái gì phải giấu diếm ngươi ? Ngươi cho là đối với một người hạ độc chính mình, ta còn sẽ giúp hắn sao ? Ta với ngươi làm một cái giao dịch, ngươi có hứng thú sao ?” Nàng nhìn hắn nói, đương nhiên không giúp hắn, chính là vì mình tranh thủ

” Nói!”

” Nếu ngươi có cái gì cần, hoặc là lợi dụng ta dẫn bọn họ, ta nhất định sẽ phối hợp ngươi, điều kiện chính là sau khi thành công, ngươi cứu nương của ta ra, nếu còn có thể sống, vậy thả ta rời đi nơi này.” Vân Phi Tuyết đưa ra điều kiện của chính mình, cứu nương ra, nàng làm chút sự tình vì chủ nhân thân thể này

” Điều kiện bổn vương có thể đáp ứng ngươi, nhưng là, vì cái gì bổn vương phải tin tưởng, ngươi sẽ bán cha mình, giúp bổn vương ?” Tiêu Nam Hiên con ngươi đen thâm thúy làm cho người ta không biết hắn suy nghĩ cái gì

 

” Ngươi vì cái gì không tin ? Lại nói tiếp, ngươi vẫn là tướng công của ta, đối với nữ nhân, tướng công vĩnh viễn so với cha trọng yếu hơn, huống chi loại người ti bỉ như vậy, ngươi cho là hắn có tư cách làm cha của ta sao ? So sánh với ngươi, tuy rằng lãnh huyết vô tình, tàn bạo hung ác, nhưng so với hắn cũng quang minh lỗi lạc, huống chi, ta không phải đơn thuần giúp ngươi, ta cũng là giúp mình, dù sao trong vòng ba tháng, nếu ta không thể giết ngươi, cũng đồng dạng chết, mà ta chưa bao giờ cho rằng, ta có thể giết ngươi, cho nên, lựa chọn cùng hợp tác, hắn có thể vô tình, ta vì cái gì không thể vô nghĩa ?” Vân Phi Tuyết ánh mắt thẳng thắn, chân thành, làm cho người ta nhìn không ra điểm đáng ngờ, kì thật nàng đang vì chính Vân Phi Tuyết ấm ức, một người cha như vậy, không cần cũng thế

” Ngươi tự mình hiểu lấy, bất quá, loại giao dịch này, bổn vương đồng ý!” Tiêu Nam Hiên khóe môi gợi lên một chút cười lạnh, mặc kệ nàng là thật cũng tốt, giả cũng thế, đã có cơ hội như vậy, hắn nhất định phải lợi dụng

 

Nếu thấy hay hãy chia sẻ bài viết cho bạn bè cùng biết nhé
.::Trang Chủ::.
Hosting By Xtgem.com
© 2014 Online24h™
U-ON
Tags: XtGem.com
7.html,XtGem.com, XtGem.com, XtGem.com, XtGem.com.