watch sexy videos at nza-vids!

AloTruyen - đọc và chia sẻ truyện

Tự Do Khám Phá Tự Do Chia Sẻ
Chào Khách! | Đăng kí | Đăng Nhập
Bạn đang truy cập vào 0nline24h.Sextgem.Com
Wap đọc truyện teen cực hay cho bạn !!!
Bây giờ là : 20:44 ngày 06/05 Chúc Mozilla/5.0 online vui vẻ !
☺Hôm Nay Chơi Game Gì
Game Khu Vườn Địa Đàng - Chơi Sky Audition Ring Dina Free
Khu vườn địa đàng Trồng cây, Nuôi Thú, chơi 8 Game Bài, Kết bạn chăn Gấu cực đã.
Game Mobi Army HD 239 - Anh Tài Tựa Gunbound
Mobi Army bắn súng, căn tọa độ tựa Gunbound -Gunny, đồ họa khủng, skill tuyệt đẹp.
Game Avatar 250 - MXH Teen Đặc Biệt Ấn Tượng
Avatar cộng đồng lớn, thỏa sức chăn nuôi, mua sắm, kết bạn, giải trí với nhiều trò chơi hấp dẫn.
Game Khu vườn vui vẻ - Thế giới giải trí Online
Thỏa sức sáng tạo của bạn để có một khu vườn thật đẹp, cùng nhau kết hôn tron khug vườn tình yêu
Game Khí Phách Anh Hùng - Phiên bản mới đầy hấp đẫn
Khí Phách Anh Hùng gMO nhập vai Thuần Việt PK nảy lửa, skill chưởng rồng, sét giật... rung chuyển màn hình.
Game Trư Bát Giới – Chinh phục Hằng Nga
Trư Bát Giới một siêu phẩm game mobile hành động hài hước cùng Trư Bát Giới chinh phục Hằng Nga và các nữ Yêu xinh đẹp.
Game iWin Online – Đánh Bài Miễn Phí,Đấu Trí cùng Người Đẹp
iWin Online chơi 16 game bài miễn phí,tặng triệu Win hằng ngày,hơn 10 triệu người chơi, nhiều nữ game thủ nhất Việt Nam.
Game Cá Bé Cá Lớn – Bá chủ Đại Dương Xanh
Cá Bé Cá Lớn ăn những chú cá nhỏ hơn để lớn nhanh và trở thành bá chủ đại dương xanh.
Game Combat tank - Chiến trường khốc liệt
"Combat tank" phiên bản game hành động hay nhất hiện nay trên điện thoại di động,cú sốc lớn cho làng game mobile.
Game iWin Online 441 - Đệ nhất game bài
Game bài đầu tiên tại Việt Nam với hệ thống game mini siêu khủng
☺Game Offline Đáng Chơi
Game Ma Đao – Cuộc chiến của các vị thần
Ma Đao là tựa game nhập vai các vị thần chiến đấu với đồ họa tuyệt đẹp,chiêu thức và skill bá đạo nhất.
Game Contra Mobile - Game Bắn Súng Kinh Điển
ConTra là tựa game bắn súng kinh điển trên điện tử bốn nút của thập niên 90 nay đã có trên mobile tương thích Java và Android.
Game Bắn Cà Chua - GMO Casual Mobile
Game bắn cà chua với đồ họa ngộ nghĩnh đáng yêu, lối chơi quen thuộc và đầy trí tuệ là sự lựa chọn giải trí số 1 cho bạn trong mùa hè này.
Game Đào Vàng - Phiên bản HD cho mobile
Đào vàng siêu kinh điển 1 thời trên PC nay đã có phiên bản HD cho Android và IOS.
Game Đuổi hình bắt chữ - Phiên bản SmartPhone
Phong cách mới, nội dung mới phong phú và đặc sắc chỉ có ở Đuổi Hình Bắt Chữ trên SmartPhone 2014
Game Vua hải tặc - Ông vua của biển cả
Đi tìm kho báu One Piece trên những hòn đảo huyền thoại cùng cậu bé mũ rơm Luffy
Game Zuma Ball - Bắn Bóng cực hot
Điều khiển chú ếch trong game Zuma Ball khám phá đến màn chơi cuối cùng!
Game Bắn cá ăn xu - Chinh phục đại dương xanh
Săn cá trong lòng đại dương trên điện thoại di động với game bắn cá cực hot!
Game Ninja Loạn Thị - Thử thách nguy hiểm
Vượt ải qua từng nhiệm vụ với muôn vàn sóng gió và nguy hiểm rình rập
Game Ninja siêu tốc - Chạy đua kỳ thú
Tăng tốc cùng Ninja và những người bạn để tận hưởng niềm vui chiến thắng

Nghiệt Yêu ( Quỷ Vương và đệ thập tân nương ]

Tác giả : Ngạn Thiến

Thể loại: Ngôn tình cổ đại, xuyên không, nam chính hận nữ chính thấu xương, v..v

Người dịch: Gà™

nguồn : truongton

 

Chương 01: Tiết lộ nằm vùng

Chậm rãi mở to mắt, Vân Phi Tuyết kinh hỉ phát hiện, chính mình cư nhiên không có chết, viên đạn bắn thủng ngực, nàng cư nhiên không có chết, đang âm thầm may mắn ở bên trong, đột nhiên bên cạnh thanh âm hấp dẫn dụ.

" Ngô.. Ngô....!! "

Quay đầu vừa thấy, nàng không dám tin vào hai mắt mình, trên giường một cái nam nhân hỉ phục đỏ quần áo không chỉnh cùng với một nữ nhân toàn thân trần trụi kịch liệt vận động

Dưới thân nữ nhân sắc mặt phi hồng phát hiện ra điều này,thanh âm làm cho người nghe tai đỏ hồng

Chính là nam nhân này rất kì quái rồi đi, làm chuyện tình này cũng mang mặt nạ, bất quá mặt nạ cũng rất tốt xem, màu bạc, phỏng chừng là cái người chết cũng phải sợ hãi khi nhận ra. Vân Phi Tuyết cơ hồ khẳng định ý tưởng trong lòng, mày đột nhiên nhíu một chút, nam nhân này đầu tối đen như đoạn tóc dài dùng cột tóc buộc ở sau đầu, thất thần cười khẽ dịch sợi tóc hai bên xuống dưới, dưới thân nữ tử cũng là một tề thắt lưng cùng tóc dài, còn có giường lớn hoa văn tinh xảo, như thế nào lại cổ kính như vậy ? Chẳng lẽ bọn họ học cổ nhân, thật sự là biến thái!!

Mặc kệ người khác, ý đồ động nhích thân thể, nàng mới phát hiện tay bị trói sau lưng, chân cũng bị trói, ngồi ở góc tường, vừa định kêu người trên giường hỗ trợ, cư nhiên phát ra không một chút thanh âm, miệng cũng bị tắc, trong lòng đột nhiên dâng lên một loại dự cảm bất hảo, chẳng lẽ nàng bị bọn họ bắt được, chẳng lẽ bọn họ đào thoát ..??

Vân Phi Tuyết- đội trưởng đặc công nữ Trung Quốc, một năm trước nằm vùng trong Độc Phiến bị truy nã, ngay tại thu võng tiền, thân phận đột nhiên bị lộ...

" Tuyết Nhi! Ngươi thật là nằm vùng !" Độc phiến tam lão bản dùng thương chỉ vào nàng, hắn thích nữ nhân này lại là nằm vùng, điều này làm cho hắn như thế nào nhận.

" Ta nói không phải, ngươi còn tin sao ?" Vân Phi Tuyết không có phủ nhận, biết bọn họ đã nắm giữ thân phận thực của nàng, may mắn tin tức tình báo đúng lúc được đưa ra, cho dù chết, nàng cũng vinh quang hoàn thành nhiệm vụ.

" Bính ! Bính !! " Lúc này bên ngoài truyền đến một trận tiếng súng kịch liệt, Phi Tuyết biết đội của nàng đã tới.

" Lão bản, chúng ta đã muốn bị vây quanh rồi, làm sao bây giờ ? " Một tên độc phiến một bên đánh, một bên lui tiến vào, lo lắng nói

" Ngươi vẫn là giơ tay đầu hàng đi, trừ cách này, các ngươi đã muốn không đường có thể đi" Vân Phi Tuyết, khóe miệng mang theo ý cười, lâm nguy không sợ nhìn hắn nói

" Đầu hàng ? Đây không phải sự tình ta làm được, ta không sợ chết, bất qua ta cùng ngươi chết. " Lão tam bản vừa dứt lời, viên đạn trong tay đã muốn bắn ra...

Vân Phi Tuyết không vội trốn tránh, viên đạn lập tức xuyên qua ngực, thân thể chậm rãi đổ về phía sau, lại thấy bên ngoài vọt đến đội hữu nhóm, khóe miệng hiện lên một chút tươi cười, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

" Đội trưởng...............!!"

Vẻ mặt hoảng hốt, nàng phục hồi tinh thần lại, huấn luyện nhiều năm nàng lập tức tỉnh táo lại, cẩn thận quan sát hoàn cảnh xung quanh, để làm ra phân tích

Đưa mắt nhìn lại, phòng này bố trí đều là màu đỏ, nhìn bốn phía giống gia cụ cổ đại, không hề nghi ngờ này rất giống động phòng cổ đại.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Truyện này Gà dịch từ wattpad, chỉ đảm bảo chính xác 70%. Mong mọi người không mang bài dịch của tớ ra khỏi blog và truongton, nếu muốn thì có thể nói qua tớ. Vì tớ sợ mọi người chê cười lắm . có gì không đúng với bản gốc, mong mọi người bỏ qua. hì hì ^__^

Chương 2 : Xuyên qua động phòng

Động phòng ? Vân phi Tuyết cả kinh, nhìn trên giường nam tỉ mặc hỉ phục đỏ thẫm, phát hiện chính mình cũng mặc hỉ phục màu đỏ, sao lại thế này ? Diễn trò thôi ? Diễn rất thật, mà không trải qua sự đồng ý của nàng

Không đúng , hay là nàng với trên TV diễn giống nhau, linh hồn xuyên qua rồi ? Mặc kệ thế nào, nàng lấy bất biến ứng vạn biến. Nếu thật là xuyên qua rồi, không phải rất kì quái rồi đi, đêm động phòng hoa chúc, nàng là tân nương mà lại bị buộc chặt, nhìn chú rể cùng nữ nhân khác trên giường xuân tiêu một khắc

Ánh mắt lơ đãng thoáng nhìn, liền thấy sắc mặt đỏ thẫm vui mừng một mảnh, rõ ràng châm hai màu trắng hỉ chúc, là như vậy thấy ghê người, sao lại thế này ? Hết thảy đều rất quỷ dị rồi

Trong lòng có trăm ngàn loại nghi hoặc, nề hà chính mình không thể kêu, không động đậy được, đang tìm cái gì đó có thể cắt đứt dây thừng, đột nhiên bên tai truyền đến một thanh âm giống như hầm băng rét lạnh:

" Nhanh như vậy liền tỉnh ? Ta thật sự coi khinh ngươi rồi ."

Vân Phi Tuyết ngẩng đầu, liền chống lại một đôi mắt mang theo khinh thị, đùa cợt, chán ghét, con ngươi đen cừu hận hàn khí bức người, hắn không biết từ khi nào từ trên giường đi xuống, đang đứng trước mặt nàng, trên người hỉ phục đỏ thẫm hỗn độn 

Vân Phi Tuyết lẳng lặng theo dõi hắn, cùng hắn nhìn thẳng, không chút nao núng, mặc kệ hắn là ai, cũng bất kể nàng là ai, cũng đã tìm được đường sống trong chỗ chết rồi, nàng còn sợ ai?

Tiêu Nam Hiên hàn mâu hiện lên một tia nghi hoặc, này ánh mắt không ngại khác một trời một vực với ánh mắt yếu đuối vừa rồi, chẳng lẽ nàng bị dọa điên rồi, bất quá như vậy đáng tiếc rồi, kế tiếp trò chơi liền đã xong

" Người tới, buông nàng ra !" Hướng ngoài cửa giương giọng phân phó nói

" Thị, Vương gia" Một cái gia đinh lên tiếng trả lời mà vào, cởi bỏ dây thừng trên người nàng, sau đó lấy trên miệng miếng giẻ to, lui ra ngoài

Được tự do, Vân Phi Tuyết hoạt động một chút thân thể cứng ngắc, đứng lên, bình tĩnh đứng trước mặt hắn : " Có thể cho ta biết đây là làm sao không ? " Nàng vừa rồi nghe có người gọi hắn Vương gia, đây rõ ràng là xưng hô thời cổ đại

Tiêu Nam Hiên mâu quang lạnh như băng gắt gao nhìn nàng, nàng điên rồi sao ? Vì cái gì lại như thế bình tĩnh ? Xem nàng tự nhiên trấn an bộ dáng, tuyệt đối không giống nữ nhân bị dọa điên

" Ngươi không nghĩ nói ra rồi, ta đây đi rồi ! Tái kiến !!" Vân Phi Tuyết thấy hắn không nói lời nào, tự nói đến, dù sao hắn đã muốn thả nàng, còn sợ không tìm thấy người nói cho biết đây là chuyện gì sao ?

" Còn muốn chạy, ngươi không phải là quá ngây thơ rồi, ngươi cho là tự nhiên đến là có thể tự nhiên đi sao ? " Tiêu Nam Hiên mâu quang phát lạnh, nàng quả nhiên là giả trang điên, mục đích là muốn còn sống rời đi nơi này, đáng tiếc, người có thể rời đi nơi này, đều là người chết.

Vân Phi Tuyết ngạc nhiên ngẩng đầu lên theo dõi hắn, mâu trung lộ ra nghi hoặc, đây rốt cuộc là làm sao, nàng lại đang ở phương nào ? hắn là ai ?

Đột nhiên thấy đặt bên cạnh một mặt gương đồng, từng bước đi qua, chỉ thấy trên mặt gương đồng, một cái phong kế lộ tấn, đạm tảo Nga My mắt hàm xuân, làn da mịn nhẵn, ánh sáng ôn hòa như ngọc, cái miệng anh đào nhỏ nhắn không điểm mà đỏ, kiều diễm nữ tử, một thân hỉ phục đỏ thẫm càng làm cho nàng kiều mị, ướt át

Này không phải nàng ? Chẳng lẽ nàng thật sự xuyên qua rồi ? Lăng lăng đứng ngốc ở nơi đó

Chương 3 : Tiếp tục trò chơi

Tiêu Nam Hiên tuấn mâu lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng, trên mặt tâm tình bất định, thấy thế nào, đây cũng không phải nữ nhân điên rồi, vậy hắn phải thử một chút, đột nhiên thân thủ bắt lấy cánh tay nàng

" Ngươi làm gì ? " Vân Phi Tuyết hoàn hồn cảnh giác nhìn hắn đến

" Ngươi nói đâu, nhưng hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta, ngươi nói ta muốn làm gì ? " Tiêu Nam Hiên ngón tay nhẹ nhàng xuyên qua mặt của nàng, làm như khiêu khích, mâu trung lại toát ra hàn khí bức người, không có một tia độ ấm

Động phòng hoa chúc? Vân Phi Tuyết trong lòng cười lạnh, mặc kệ hắn là ai ? Cũng không quản thân thể này là của ai ? Nếu nàng đến đây, nàng cũng không cho hắn cơ hội làm nhục nhã. Thân thủ xóa sạch tay hắn, ánh mắt đều là hèn mọi không cười : " Nếu ta không nhìn lầm, ngươi vừa rồi đã muốn động phòng hoa chúc rồi".

" Ha ha" Tiêu Nam Hiên đột nhiên phát ra tiếng cuồng tiếu, sau đó gắt gao nhìn chằm chằm nàng " Ngươi quả nhiên không điên, tốt lắm! Chúng ta đây tiếp tục."

Tiếp tục ? Tiếp tục cái gì ? Vân Phi Tuyết khẽ nhíu mày

" Người tới! " Tiêu Nam Hiên câu thần cười lạnh, sau đó hướng ngoài cửa giương giọng quát

" Vương gia ! " Rất nhanh từ ngoài cửa xuất hiện bốn gã cao lớn thô kệch, nam nhân thân thể dị thường cường tráng vào nhà đối hắn cung kính hành lễ

" Miễn rồi! Các ngươi hẳn biết phải làm như thế nào " Tiêu Nam Hiên bàn tay to vung lên, sau đó ngồi trên giường, ôm nữ nhân đã muốn mặc quần áo, khóe miệng gợi lên một tia cười tà ác

" Thị. Vương gia " Bốn người đồng thời đứng dậy, đã muốn không phải lần đầu tiên rồi, bọn họ đương nhiên biết Vương gia muốn cho bọn họ làm cái gì. Theo bốn phương hướng chậm rãi tới gần Vân Phi Tuyết, đều mê đắm nhìn nàng, tựa hồ muốn xuyên thấu quần áo trên người nàng, đem nàng lung linh có hứng thú, người xem không thể nghi ngờ

" Các ngươi muốn làm gì ? " Vân Phi Tuyết thần kinh buộc chặt đứng lên, đồng thời hung hăng bắn về phía Tiêu Nam Hiên

" Gấp cái gì ? Rất nhanh ngươi sẽ biết " Tiêu Nam Hiên địch thủ vuốt ve chỗ mềm mại của nàng kia, như trước cười đích thực tà ác, bất quá không thấy hoảng sợ trong mắt nàng, làm cho hắn có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng rất hứng thú

Nữ tử bên cạnh trên mặt khủng hoảng, vẻ mặt đồng tình nhìn nàng, chưa phát một lời

" Mĩ nhân, chúng ta hảo hảo thương ngươi, đừng sợ." Bốn nam nhân đã muốn tới gần thân thể hắn, vươn tay xé rách quần áo nàng

Vân Phi Tuyết một chút hiểu được họ muốn làm gì ? Không khỏi quá coi thường nàng rồi, vậy đừng trách nàng không khách khí, đây là các ngươi tự tìm đến

" Chờ một chút, đừng làm đau người ta, các ngươi còn như vậy thô lỗ ? Buông ra, ta chính mình thoát." Nàng đột nhiên hô, sau đó quyến rũ nhìn bọn họ, từng bước từng bước mị nhãn, tay chậm rãi cởi bỏ hỉ phục đỏ thẫm, nếu nàng nhớ không lầm, bên trong hẳn là mặc giống người hiện đại quần áo giống nhau trung y, như vậy sẽ không vướng chân vướng tay ...bạn đang đọc truyện tại KenhTruyen.Pro chúc các bạn vui vẻ...

Hành động của nàng ngoài dự kiến, bốn nam nhân không biết làm sao quay lại nhìn Tiêu Nam Hiên, tựa hồ đang chờ mệnh lệnh của hắn

Tiêu Nam Hiên lại sửng sốt, tuấn mâu bán mị, nàng không khóc nháo, cũng không có cầu xin tha thứ, vẫn là nàng tưởng lấy lui để tiến, hừ, nàng tránh không khỏi coi thường hắn rồi, nháy mắt, làm cho bọn họ tiếp tục. Để xem, nàng có thể giả trang tới khi nào

Bốn nam nhân thu được mệnh lệnh, đồng thời lại gần Vân Phi Tuyết, nàng lúc này đã muốn cởi áo khoác, như trước cười quyến rũ, chậm rãi chờ bọn họ tới gần, đột nhiên chen chân vào ra quyền, ngoan, mau, chủ yếu tập kích vào địa phương nhu nhược nhất của bọn họ, tốc độ trong nháy mắt, tưởng là nhục nhã nàng, cũng không nhìn xem nàng là ai?

"A.........." một tiếng kêu thảm thiết vang khắp phòng, bốn người đồng thời lấy tay ôm hạ thân, kêu to thống khổ

Chương 4: Mạo danh thế thân

Vân Phi Tuyết hèn mọn cười lạnh nhìn bọn họ, tưởng nhục nhã nàng, phải xem họ có lá gan lớn đến đâu

Ngồi ở bên kia giường, Tiêu Nam Hiên vẻ mặt sửng sốt, mày kiếm nhíu chặt, nàng hội công phu, lập tức sắc mặt biến thành xanh mét, lão già Vân Hạc, cư nhiên dám tìm người mạo danh thế thân, đột nhiên thân thủ bắt lấy cổ tay nàng :" Ngươi là ai ? "

" Ta là ai? Ngươi không phải rõ ràng sao ?" Vân Phi Tuyết ngưỡng mặt không chút sợ hãi nhìn hắn, hắn thú tân nương mà không biết nàng là ai chăng. Huống chi nàng căn bản không biết rõ mình là ai? Như thế nào trả lời hắn?

"Vân Phi Tuyết. Mười sáu tuổi, Vân gia được sủng ai tam tiểu thư, có trí thức, hiểu lễ nghĩa, càm kì thi họa không có cái gì không biết, nhưng là không hội công phu." Tiêu Nam Hiên lạnh lùng từng chữ từng chữ nói, sau đó ánh mắt đột nhiên căng thẳng, trên tay dùng thêm lực, hung hăng nói đến : "Nói, ngươi rốt cuộc là ai ? "

" Buông tay, ngươi đã biết cần gì hỏi lại. "

Trên tay đau đớn, làm cho Vân Phi Tuyết không khỏi nhíu mày một chút, nguyên lai tên của nàng cũng không có biến, vẫn là tài mạo song toàn thiên kim đại tiểu thư, chẳng lẽ nàng xuyên qua kiếp trước chính mình ? Nếu nàng tốt như thế vì sao động phòng hắn lại nhục nhã nàng ?

" Ngươi không phải Vân Phi Tuyết, tự cho ngươi một lần cơ hội, ngươi nói hay không nói ? Bằng không đừng trách ta không khách khí " Tiêu Nam Hiên mâu quang đột nhiên lãnh, trên tay dùng lực, dám diễn xiếc mạo danh thế thân đối với hắn, thật sự là sống đủ

Cảm thụ trên cổ tay truyền đến đau đớn, Vân Phi Tuyết phản ứng thứ nhất là phản kích, nàng xuất cước quét ngang bàn chân hắn, mặt khác tay ra quyền thẳng trên mặt hắn....

Tiêu Nam Hiên vẫn kiết ngang túm trụ nàng, một bên linh hoạt trốn tránh, mày mặt nhăn càng sâu, chiêu thức của nàng rất kì quái, nhìn không ra một chút võ công phương pháp, tuy rằng ngoan, mau, nhưng đều là cậy mạnh, giống như không có một chút nội lực...

Mấy chục chiêu trôi qua, Vân Phi Tuyết mới phát hiện mình cư nhiên ngay cả góc áo của hắn cũng không có đụng tới, nhìn hắn mặt không thay đổi, khí không suyễn, mà sắc mặt nàng đã muốn ửng đỏ, thở phì phò, trên chán đã toát ra mồ hôi, nàng mới nghĩ đến cổ đại người hẳn là hội khinh công, nàng xem ra chịu thiệt rồi

" Không đánh." Nàng ngừng lại đến

" Ngươi rốt cuộc nói hay không?" Tiêu Nam Hiên lất tay kháp trụ cằm của nàng, mâu trung chớp động ngọn lửa giận, nàng nghĩ cùng hắn trêu đùa sao ?

" Nói cái gì ? Có bản lĩnh thỳ ngươi đi thăm dò " Vân Phi Tuyết trừng mắt nhìn hắn, đối hắn không một tia hảo cảm, một người nam nhân đêm tân hôn đối đãi thê tử mình như thế, mặc kệ nguyên nhân gì, hắn cũng ti bĩ, vô sĩ tới cực điểm

Tiêu Nam Hiên tuấn mâu bán mị, thẳng tắp nhìn chằm chằm nàng, nàng này xem như cam chịu sao ? Mâu quang đột nhiên hạ xuống nàng bởi vì vừa rồi mà ngực rộng mở, bên trong áo yếm đỏ thẫm bao vây lấy một đôi cử kiều mềm mại, da thịt bóng loáng như tuyết, khóe miệng gợi lên một chút độ cong tà ác, mặc kệ nàng là ai ? Nếu đưa đến môn rồi, hắn không có lí do buông tha, về phần nàng là ai, hắn tất nhiên có thể điều tra rất nhanh

Theo ánh mắt hắn nhìn chăm chú? Vân Phi Tuyết mới phát hiện chính mình cảnh xuân lộ ra ngoài, vội vàng lấy tay che khuất, mắng đến:" Sắc phôi..."

" Sắc phôi? Hảo! Ta đây khiến cho ngươi biết thế nào là sắc phôi." Tiêu Nam Hiên tay dùng một chút lực, liền đem nàng túm đến trước ngực chính mình, sau đó nhìn ánh mắt ý bảo mọi người đi ra ngoài

Nữ nhân trên giường cùng bốn nam nhân thống khổ lặng lẽ đi ra ngoài

" Ngươi muốn làm gì ?" Vân Phi Tuyết thần kinh lập tức buộc chặt, tế bào toàn thân nháy mắt cảnh giác đứng lên

Chương 5 : Vô lực phản kích

" Hiện tại sợ? có phải hay không đã quá muộn rồi, ngươi dám thế thân mà đến, này nên nghĩ đến không phải sao ?" Tiêu Nam Hiên khóe môi hiện lên một tia cười lạnh

" Thử " quần áo trên giường lên tiếng mà liệt, lộ ra cái yếm đỏ thẫm, Vân Phi Tuyết mâu quang giận dữ, xuất thủ phản kích, Tiêu Nam Hiên câu thần cười lạnh, loại công phu mèo quào này, đối với người bình thường còn có thể, cùng hắn động thủ, thật sự là không biết lượng sức, tự mình chuốc lấy cực khổ, nhẹ tay khinh nhấc đến, thân thể của hắn nhất thời bay lên trời

"Ba" một tiếng, bị ngã ở trên giường, Vân Phi Tuyết ăn đau xoay người đứng lên, nhảy dựng lên, chuẩn bị phản kích

Tiêu Nam Hiên hèn mọn nhìn chằm chằm nàng, tuy rằng nàng này bộ dáng quật cường, làm cho hắn cảm thấy hứng thú, nhưng hắn không muốn cùng nàng lãng phí thời gian. Ngón tay bắn ra, nàng liền bình tĩnh đứng ở nơi đó, vẫn không nhúc nhích

Chờ Vân Phi Tuyết phản ứng lại, nàng mới biết rốt cuộc mình đã bị điểm huyệt, vì cái gì cổ đại vừa hội khinh công lại hội cả điểm huyệt, đến hiện đại thất truyền rồi, muốn động cũng không thể động, nàng chỉ có thể giận dữ trừng mắt hắn, học một thân công phu, đến đây liền không dùng được

" Ti bĩ ! Có bản lĩnh ngươi buông, đơn đả độc tấu, ngươi sợ ngươi không đánh lại ta sao?" Nàng cố ý chọc giận, muốn hắn kéo dài thời gian

" Muốn dùng phép khích tướng, đáng tiếc bổn vương sẽ không mắc bẫy của ngươi, đêm xuân khổ đoãn, bổn vương không nghĩ lãng phí thời gian." Tiêu Nam Hiên liếc mắt một cái liền nhìn thấu dụng ý nàng, mâu trung hiện lên một tia châm chọc, ngón tay xẹt qua mặt nàng, lướt qua cảnh bộ bóng loáng, ở nàng xinh đẹp con bướm, xương quai xanh, không phủ nhận, da thịt nàng rất khoái hoạt, rất non....

Vân Phi Tuyết trong lòng run lên, ngón tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve, đã muốn làm cho thân thể hắn lủi qua một trận điện lưu, không được, nàng nháy mắt tỉnh táo lại, nàng phải tự cứu, nhìn hắn thật sự nói đến:" Ngươi đã biết ta là giả, vậy ngươi thả ta ra, chúng ta làm giao dịch, ta giúp ngươi tim ra Vân Phi Tuyết thật sự.."

Nàng trong lòng quyết định chú ý, trước mắt cứ nói như vậy, còn sự tình này về sau hẵng nói

" Ngươi thực thông minh, đáng tiếc, ngươi gặp gỡ là bổn vương, bổn vương không thích làm giao dịch, tuy rằng ngươi là cái thế thân, bất quá cũng là một cái mĩ nhân, đã đưa lên cửa, bổn vương không có lí do gì cự tuyệt." Tiêu Nam Hiên lạnh lùng nhìn nàng, đột nhiên một phen nắm eo nhỏ của nàng, nhẹ tay khinh bắn ra, trên người kia trung y liền rơi xuống mặt đất, theo sát sau, cái yếm đỏ thẫm cũng rơi xuống...

Vân Phi Tuyết hiện tại toàn thân trần trụi, da thịt như tuyết, mềm mại ngạo cử, phấn hồng anh đào. Nàng không khỏi vừa thẹn vừa giận nói:" Ngươi là cái hỗn đãn, Vương bát đãn, có bản lĩnh thả ta ra, mạnh tay với nữ nhân, ngươi không phải là nam nhân..."

Tiêu Nam Hiên chính là lạnh lùng nhìn nàng, nhìn cái miệng nhỏ nhắn hé ra phẫn nộ, thân thể không hiểu lộ ra một loại không hiểu cảm xúc xúc động, mâu trung gợi lên một chút tà ác tươi cười

" Ngô............" Vân Phi Tuyết mắng hăng say trừng lớn ánh mắt, nhìn khuôn mặt phía trước càng lúc càng phóng đại, không dám tin được hắn nóng cháy hôn, cuồng cuồng phách xâm lược, bàn tay kia nắm ở trước ngực nàng

Bỗng nhiên lại nhìn thấy hắn trong mắt không mang theo tình dục hèn mọn cùng phỉ nhổ, nàng tâm hung ác, căm tức nam nhân trước mắt khuôn mặt tuấn tú, bỗng nhiên hé miệng, ở hắn lưỡi tiến vào cùng nàng dây dưa, hung hăng cắn lưỡi hắn

" Chết tiệt." Tiêu Nam Hiên ăn đau một phen đẩy ra nàng, lui về phía sau hai bước, nhìn miệng nàng còn lưu lại máu tươi của hắn, đang đắc ý nhìn, con ngươi đen bán mị nhảy lên lửa giận, nàng cư nhiên dám cắn hắn, nàng chán sống rồi

Không có một tia thương tiếc, đem nàng đổ ở trên giường, xoay người áp thượng nàng, tay phẫn nộ dùng sức một phen đoạt đi vật trở ngại hạ thân nàng, Vân Phi Tuyết lúc này liền trần như nhộng hiện ra trước mặt hắn

" Chết tiệt nam nhân! Ngươi dám làm gì cô nãi nãi, ta oán nhà ngươi cả nhà không chết tử tế được...." Nàng giờ đây đã không còn xấu hổ, chỉ có dày đặc sự phẫn nộ

Ba......................

Một tiếng thanh thúy vang khắp phòng.

Chương 6 : Vì mình tranh thủ

Ngửi được khóe miệng mùi vị của máu, Vân Phi Tuyết mới phản ứng trở lại, nàng cư nhiên bị đánh, hiện tại mới cảm giác được trên mặt đau đớn. Hắn dám đánh nàng, đùng đùng nổi giận trừng mắt nhìn hắn, vừa muốn mở miệng mắng đến, đột nhiên thấy hắn thị huyết hồng mâu đang muốn cắn nuốt nàng, dọa đến miệng ngay lập tức ngậm lại, không biết câu nói kia của chính mình đắc tội hắn.

"Mắng nha, như thế nào không mắng ?" Tiêu Nam Hiên thân thủ chế ngự cổ nàng, mâu quang âm lãnh làm người ta sợ hãi, trong đầu xuất hiện đều là cảnh tượng mẫu phi chết thảm, áp lực phẫn nộ tràn ngập, tay cũng tay thêm độ nặng nhẹ.

" Ngô.." Vừa muốn động đã không thể động, Vân Phi Tuyết chỉ có thể phát ra một chút thanh âm, sắc mặt từ đỏ bừng biến thành trắng bệch, lại từ bạch biến thanh, tái theo thanh biến tử. Cổ họng như bị kìm sắt kẹp, trong lồng ngực một trận đau đớn, trong đầu rung động ong ong, tứ chi dần nhũn ra, cảnh tượng chung quanh trở nên mơ hồ. Trước mặt xuất hiện rất nhiều Tinh Tinh, ý thức đang dần lâm vào bóng đêm...

Tiêu Nam Hiên lại đột nhiên buông ra nàng, con ngươi đen sắc bén thẳng tắp nhìn chằm chằm nàng, mâu bạc thần không nói được một lời, sắc mặt âm trầm đến cực điểm giống như phủ một tầng sương lạnh ngàn năm

Vân Phi Tuyết cảm giác được sự buông lỏng, không khí mới mẻ, bị nghẹn nàng ho khù khụ, thật vất vã mới dừng lại được, trừng mắt nhìn hắn: "Ngươi thật sự là người điên, có bản lĩnh ngươi bóp chết ta, đánh nữ nhân, ngươi không phải nam nhân ?"

" Có phải hay không rất nhanh ngươi sẽ biết." Thanh âm lạnh lẽo không mang một tia độ ấm, Tiêu Nam Hiên mâu trung màu đỏ dần dần thối lui, nhường chỗ cho sự tàn nhẫn, lãnh khốc, theo sau xoay người áp trụ nàng

" Tưởng cường bạo sao ? Có bản lĩnh ngươi buông, cường bạo một cái nữ nhân không có năng lực phản kháng. ngươi không cảm thấy thẹn sao ?" Vân Phi Tuyết bên môi gợi lên một cái châm chọc, lạnh lùng nhìn hắn, nàng phải vì chính mình tranh thủ đến phút cuối cùng, tuyệt đối không buông tha, đây là nguyên tắc của nàng từ trước tới nay.

" Hừ " Tiêu Nam Hiên cười lạnh, mâu bạc thần, vẫn chưa để ý tới nàng, thủ tách ra một chút đùi ngọc tuyết trắng, giao thân xác xâm nhập

" Ta tựa như cái thi thể giống nhau bất động, ngươi hội cảm giác sao ? Làm như vậy có ý tứ sao ?" Vân Phi Tuyết cố ý nói thực khủng bố, lúc này nàng dị thường bình tĩnh.

" Bổn vương có phải hay không buông ra ngươi ?" Tiêu Nam Hiên dừng lại động tác, tuấn mâu bí hiểm thẳng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm nàng.

" Ngươi nói đâu?" Vân Phi Tuyết cũng lạnh lùng nhìn hắn, trên mặt không có chút biểu tình, trong lòng có tý mừng thầm, chỉ cần hắn cởi bỏ huyệt đạo, nàng còn có biện pháp đào thoát

" Đáng tiếc..." Tiêu Nam Hiên lấy tay xoẹt qua thân thể... Vân Phi Tuyết tâm căng thẳng, nhìn chằm chằm vào hắn, đáng tiếc cái gì ?

Hắn mâu quang đột nhiên lạnh lùng " Đáng tiếc bổn vương thích thi thể ." Vừa dứt lời động thân một cái liền tiến nhập nàng.

" A....................." Hạ thể bị xé rách đau đớn, làm cho Vân Phi Tuyết nhịn không được thét ra tiếng vang chói tai, nhưng nam nhân trước mắt không có một chút thương tiếc, hắn cuồng phách dùng sức, hồn nhiên bỏ mặc sự thống khổ của nàng, không nhìn nàng ngây ngô, non nớt, chính là dùng hết toàn lực phát tiết

Chương 7 : Khuôn mặt xấu xí

dịch: Gà™

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Hạ thể đau đớn, Vân Phi Tuyết cắn chặt môi không cho chính mình phát ra tiếng động, mắt đẹp phun lửa giận, hung hăng trừng mắt nhìn nam nhân đang dùng sức va chạm, nàng sẽ không khóc, bở vì nàng đã sớm quên cái gì gọi là khóc. So với như vậy, đau khổ nàng đều đã nếm qua, bây giờ còn sợ gì ? Nàng chỉ biết hận

Tiêu Nam Hiên con ngươi đen hèn mọn nhìn nàng, dưới thân không có một chút thương hoa tiếc ngọc, cũng không đem nàng trở thành một nữ nhân, chỉ lo hung hăng, chú trọng phát tiết trong lòng phẫn hận, muốn xuyên thấu thân thể hắn.

Vân Phi Tuyết cười lạnh, hắn tưởng làm như thế có thể nhục nhã nàng sao ? Hoặc là làm cho nàng xấu hổ không chịu nỗi, đáng tiếc hắn ngàn tính, vạn tính cũng không thể tính đến nàng là ai?

Nhìn miệng nàng cảm giác cười như không cười, Tiêu Nam Hiên đáy lòng tức giận bị bùng nổ, thân thể càng thêm mãnh liệt va chạm nàng, không cần của nàng chết sống. Thân thể đau đớn càng ngày càng nặng, Vân Phi Tuyết môi thần đều bị nàng cắn ra huyết tinh, tay rất nhanh ra quyền, tâm đột nhiên vừa động, nàng động được rồi, thân thủ rất nhanh tháo xuống mặt nạ hắn, đồng thời chen chân vào một cước đem hắn đá bay đi...

Tiêu Nam Hiên không nghĩ tới nàng huyệt đạo được cởi bỏ, nhất thời không có phòng bị, mặt nạ lên tiếng trả lời mà rơi, thân thể ở không trung tìm cái độ cong, vững vàng dừng ở mặt đất

Vân Phi Tuyết rất nhanh cầm lấy chăn trên giường, bao lấy thân thể trần trụi chính mình. Đồng thời trừng mắt hướng hắn nhìn, chính là mâu quang vừa chạm tới mặt, không khỏi đổ một ngụm lãnh khí. Hắn bán khuôn mặt có một cái sẹo giống như con rết, theo trán kéo dài xuống dưới, làm cho người ta nhìn thấy ghê người, sợ hãi mà lại ghê tỡm. Bán khuôn mặt khác lại anh tuấn thần kì, hoàn mĩ không một tia tì vết nào

" Như thế nào ? sợ sao ?" Tiêu Nam Hiên tới gần nàng, tuấn mâu mang theo hèn mọn, cũng cất dấu đau xót cùng cừu hận.

" Sợ cái gì ? Vì mặt ngươi xấu sao ?" Vân Phi Tuyết phục hồi tinh thần lại, nàng không phải sợ, chính là nhất thời có chút khiếp sợ ( @Gà: sợ thỳ cứ nhận lại còn nhất thời. bó tay cô này ==" )

" Ngươi không sợ sao ? Ngươi không thấy nó thực ghê tỡm sao ? Thực đáng sợ sao ? " Tiêu Nam Hiên lại tới gần nàng vài phần, muốn nàng có thể nhìn kĩ vết sẹo xấu xí

" Còn có thể so với ngươi càng ghê tỡm, càng đáng sợ sao ? Cùng ngươi so sánh thỳ nó đáng yêu hơn." Vân Phi Tuyết châm chọc nhìn hắn nói, trong lòng xấu xí so với vẻ bề ngoài xấu xí càng thêm ghê tỡm, đáng sợ

" Ha ha ha ha " Tiêu Nam Hiên mâu quang gắt gao khóa nàng, đột nhiên phát ra một trận cuồng tiếu, hắn phi thường cảm thấy hứng thú với nữ nhân này, mỗi người đàn bà thấy bộ mặt thật của hắn không phải là hét chói tai, thỳ cũng dọa cho sắc mặt tái nhợt, thậm chí ngất đi, nàng lại còn nói nó đáng yêu.

" Ngươi cười cái gì ? Cho ta lấy kiện quần áo " Vân Phi Tuyết không có tâm tư quản hắn, thầm nghĩ phải nhanh chóng rời đi nơi này.

" Như thế nào ? Khẩn cấp rời đi sao ?" Tiêu Nam Hiên liếc mắt một cái, tựa hồ có thể nhìn thấu tâm tư "người nào đó", lại nói :" Ngươi cho là ngươi còn có thể đi ra sao ?"

Ngươi đã muốn biết ta là giả mạo rồi, cái gì cần làm ngươi cũng đã làm, giờ còn muốn thế nào ?" Vân Phi Tuyết trừng mắt nhìn hắn. Hắn đã cướp đi trinh tiết của nàng, loại này nữ tử cổ đại rất nhiều nhục nhã

" Thế nào ? Ta đột nhiên đối với ngươi cảm thấy hứng thú, về phần ngươi có phải giả mạo hay không, ta còn cần phải đi thăm dò rõ ràng, cho nên, ngay tại đây, ngươi nên thành thật một chút." Tiêu Nam Hiên lạnh lùng nói xong, sau đó quay người rời đi.

-..hãy nhớ kênh truyện chấm prồ và giới thiệu cho mọi người nữa nhé..-------------------------------

Chương 8: Nô tỳ trung tâm

Vân Phi Tuyết nhìn bóng dáng hắn cười lạnh một chút. Hắn nghĩ hắn là ai vậy ? Bọc chăn nhảy xuống giường, nhìn quần áo bị xé rách, căn bản không thể mặc được. Cuối cùng ánh mắt dừng ở bên kiện hỉ phục đỏ thẫm, thân thủ cầm lấy nó, mặc lên người, tùy tay xả ra bụi đất dư thừa, chịu đựng hạ thể đau đớn, hiện tại việc quan trọng chính là rời đi.

Vừa muốn mở cửa, cửa lại đột nhiên bị đẩy ra, một cái nữ tử khoảng mười bốn, mười lăm tuổi mặc quần áo nha hoàn đi đến. thấy nàng trừng lớn ánh mắt, mở lớn miệng. Sững sờ đứng ngốc ở nơi đó, thẳng tắp nhìn nàng.

" Uy, ngươi làm sao vậy ?" Vân Phi Tuyết thân thủ đứng trước mắt nàng lắc lắc, nơi này như thế nào người đều như vậy kì quái.

Cô gái lập tức phục hồi tinh thần lại, tự nhiên giữ chặc tay nàng, lập tức vừa khóc, vừa cười đến :" Tiểu thư không có việc gì, thật tốt quá.. thật tốt quá, ông trời phù hộ ."

" Ngươi là ai? Ngươi buông ." Vân Phi Tuyết bị nàng khóc cười mạc danh kì diệu, muốn rút tay về, nhanh lên rời đi nơi này

" Tiểu thư, người bị làm sao vậy ? Người không biết ta là ai sao ?" Cô gái một chút ngừng tiếng khóc, không thể tin nhìn nàng, tay còn gắt gao túm trụ nàng, chẳng lẽ tiểu thư tìm được đường sống trong chỗ chết nhưng hóa điên mất rồi.

" Không biết, ngươi buông, ta phải đi ." Vân Phi Tuyết trả lời đích thực rõ ràng, nàng như thế nào hội nhận thức tiểu nha hoàn. Nếu nhận thức mới thật sự gặp quỷ.

" Tiểu thư." Cô gái lập tức khóc lớn :" Tiểu thư, đừng sợ, cho dù ngươi điên rồi, nô tỳ cũng không rời đi người, hội hảo hảo chiếu cố ngươi !"

" Không cần khóc, ai điên rồi ?" Vân Phi Tuyết thấy nàng khóc có chút phiền lòng lớn tiếng quát.

" Tiểu thư, ngươi không điên, như thế nào lại không biết nô tỳ, nô tỳ là Tiểu Đào nha." Cô gái nhất dọa, ngẩng đàu nói.

Vân Phi Tuyết mày nhíu một chút, đột nhiên nghĩ đến, đại khái nàng là nha hoàn, vẫn là rất trung tâm, ngữ khí dịu đi một chút nói:" Tiểu Đào phải không ? Vừa rồi ta đụng vào đầu, tỉnh lại không nhớ sự tình trước kia rồi, đương nhiên k nhớ rõ ngươi " giải thích như vậy hẳn là có thể tin.

" Tiểu thư, ngươi đụng vào đầu rồi ?" Tiểu Đào ngữ khí lộ ra vẻ quan tâm, sau đó bừng tỉnh đại ngộ nói :" Nguyên lai là như vậy, bất quá quyên cũng tốt, như vậy tiểu thứ sẽ không thống khổ rồi,ra là mất trí nhớ, không phải điên là tốt rồi."

" Tiểu Đào, không cần phải nói nữa, ta muốn rời đi nơi này, ngươi cùng ta đi sao ?" Vân Phi Tuyết nhìn nàng hỏi, bên vì nàng là nha hoàn của cái thân thể này, cho nên Phi Tuyết cũng phải có nghĩa vụ mang nàng cùng nhau đi.

" Đi ?" Tiểu Đào nghi hoặc nhìn nàng, tự nhiên nghĩ đến nàng mất trí nhớ, trên mặt xuất hiện một trận ưu thương :" Tiểu thư, đừng nói ngốc nữa, chúng ta đi không xong, ngươi xem ."

Tiểu Đào lôi kéo nàng, đi đến cạnh cửa, chỉ nàng xem. Vân Phi Tuyết liền nhìn đến mới biết bốn phía đều là thị vệ, vây chật như nêm cối, không chỉ nói người, chỉ sợ ruồi bọ bay qua , bọn họ cũng có thể cảm thấy.

" Vừa rồi lúc có người kêu Tiểu Đào tới, vừa lúc nhìn thấy thị vệ lặng lẽ vây quanh nơi này." Tiểu Đào có chút nghi hoặc, cho dù là sợ tiểu thư đào tẩu, cũng không cần dùng nhiều người như vậy, tiểu thư cùng nàng hai cái thiếu nữ, một thị vệ cũng có thể đem các nàng chế phục rồi, làm gì mà cần dùng nhiều người đến như vậy đâu.

" Chết tiệt nam nhân " Vân Phi Tuyết mắng, nguyên lai hắn đã sớm chuẩn bị, phòng ngừa nàng đào tẩu.

Chương 9: Đệ thập tân nương

 

dịch : Gà™

 

Tiểu Đào khiếp sợ nhìn nàng, tiểu thư có tri thức, hiểu lễ nghĩa, khi nào thì hội mắng chửi người rồi.

" Tiểu Đào, ngươi có thể tìm cho ta một kiện quần áo không ?" Vân Phi Tuyết kéo nàng trở lại trong phòng hỏi, hiện tại mấu chốt là mặc quần áo, suy nghĩ biện pháp chạy đi.

" Ân, ta đi lấy, của hồi môn của tiểu thư không hề thiếu quần áo." Tiểu Đào gật đầu nói, trong Vương phủ vẫn chưa hạn chế tự do của nàng.

Rất nhanh, Tiểu Đào mang một gánh nặng đi tới :" Tiểu thư, quần áo của ngươi đều ở trong này, ngươi muốn mặc bộ nào ?"

" Liền cái này tốt lắm." Vân Phi Tuyết tùy tay lấy ra bộ quần áo lục sắc. Thối lui hỉ phục đỏ thẫm, Tiểu Đào mới phát hiện hai chân của nàng đều là vết máu, cái mũi đau xót, nước mắt nhịn không được chảy xuống, không biết ma quỷ Vương gia tra tấn tiểu thư như thế nào, đau lòng khóc nói :" Tiểu thư, ngươi có khỏe không ?"

" Tiểu Đào, ta không sao, đến giúp ta đem quần áo mặc!" Tiểu Đào quan tâm, làm cho Vân Phi Tuyết trong lòng ấm áp, ngữ khí ôn nhu an ủi nói

" Ân ." Tiểu Đào đem quần áo đã chuẩn bị tốt cho tiểu thư, tự nhiên phát hiện, bị mất trí nhớ tiểu thư so với trước kia đã rất kiên cường rồi

Mặc xong quần áo, Vân Phi Tuyết nhìn ra ngoài cửa sổ, nàng chỉ biết sau nửa đêm, thời điểm người tối mệt mỏi, nàng sẽ tìm cơ hội đó chạy đi. Thu hồi ánh mắt, vẫn là trước hết muốn rõ ràng hiện trạng, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng (@gà: đúng là bộ đội  ) suy nghĩ một chút hỏi :" Tiểu Đào, ngươi có thể nói cho ta biết, ta là ai? cái kia Vương gia là ai? Hôm nay ta và hắn động phòng hoa chúc sao ?"

" Ân." Tiểu Đào gật đầu, sau đó nói:" Tiểu thư, kêu Vân Phi Tuyết, là Vân gia tam tiểu thư, lại mĩ mạo song toàn, tài đức, do phu nhân sở sinh, cho nên được sủng ái, nhưng cũng chính vì như thế này, nên tiểu thư cũng mới bất hạnh." đôi mắt của nàng ảm đạm một chút, tiểu thư cuộc sống trước đó, tất cả đều đã bị hủy

" Vì cái gì ?" Vân Phi Tuyết nghe nói chính mình làm cho hồ đồ, nghi hoặc khó hiểu

" Tiểu thư, Vương gia kêu Tiêu Nam Hiên, mọi người gọi hắn là Quỷ vương, âm ngoan vô tình, đáng sợ nhất là trong ba năm này, hắn thú qua chín Vương phi, trong đó Vương phi thứ ba điên rồi, Vương phi thứ sáu choáng váng, còn lại tất cả đều ở động phòng hôm sau đều nâng ra ngoài...."( @Gà :chết ấy ạ )

Vân Phi Tuyết cả kinh, hắn đã muốn tra tấn chết sáu người, bức điên, bức ngốc hai người, nhưng mà hắn vì cái gì phải làm vậy ? Cừu hận nữ nhân? Bất quá, nàng rất nhanh thoải mái, bên trong động phòng bị như thế rất nhục nhã, nữ nhân cổ đại còn mặt mũi nào để sống, tử chính là giải thoát

" Cho nên mỗi người đều thực sợ hãi hắn, sợ hắn coi trọng nữ nhi chính mình, lão gia vốn cũng thực lo lắng, tiểu thư không đầy mười sáu tuổi, căn cứ theo luật pháp không thể thành thân, hôm trước tiểu thư vừa qua khỏi mắt, ai biết Qủy Vương đột nhiên tới cầu hôn, muốn thú tiểu thư thành đệ thập Vương phi, phu nhân cùng lão gia nào dám không theo, rõ ràng biết tiểu thư là tới chịu chết, nhưng vẫn không dám không đáp ứng, tiểu thư, người xem ." Tiểu Đào nói xong, cởi bỏ quần áo bên ngoài

Vân Phi Tuyết liền thấy nàng bên trong, cư nhiên là một thân màu trắng, hẳn là tang phục, không cần phải nói, là muốn cấp cho Vân Phi Tuyết mặc

" Hoàn hảo trời phù hộ, tiểu thư cư nhiên không có việc gì, chính là mất trí nhớ, hiện tại không cần, ta liền cởi ra." Tiểu Đào ngữ khí đều mang theo cảm giác được sống sót trong một tai nạn, muốn cởi tang phục màu trắng bên trong

" Tiểu Đào, mặc." Vân Phi Tuyết ngăn cản nàng, bởi vì tiểu thư thật sự đã muốn đi, nàng cần phải mặc, hồn phách chính mình chẳng qua là mượn thân thể người khác

" Nga " Tiểu Đào không hiểu rõ tiểu thư vì cái gì lại cho nàng mặc, nhưng nghe nói nên cũng đồng ý

Vân Phi Tuyết nhìn ra ngoài cửa sổ, nàng không quan tâm hắn là cái dạng người gì, cũng không quan tâm hắn đối với nữ nhân có nhiều cừu hận, nàng không liên quan tới chuyện của hắn, cái chính là, nhất quyết rời đi nơi này

Nhìn xem bóng đêm, thời gian cũng là không sai biệt lắm rồi, nàng chuẩn bị đào tẩu thôi

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

hết chương 9

chương 10: Đào tẩu

" Tiểu Đào , lại đây !" Vân Phi Tuyết kêu tiểu nha hoàn, sau đó bên tai nàng nhẹ giọng nói

Nghe xong Tiểu Đào mặt biến sắc, hồ nghi nhìn Vân Phi Tuyết :" Tiểu thư, ngươi xác định phải làm như vậy, nhưng lão gia cùng phu nhân còn có Vân gia, ngươi cũng khôn để ý rồi ?"

Vân Phi Tuyết sửng sốt, nàng cũng không nghĩ nhiều như vậy, huống chi bọn họ cùng nàng có cái gì quan tâm, không thể vì vậy mà nàng ở lại đây chịu tra tấn, suy nghĩ một chút, giải thích đến :" Tiểu Đào, ta sẽ không liên lụy Vân gia, ngươi tưởng nếu chúng ta có thể đào tẩu, hắn ở Vương phủ sẽ không thấy được, về tình về lý hắn sẽ không có lí do đi gây sự với cha mẹ, đang nói, ta đào tẩu được sẽ không ở Vân gia, sẽ không liên lụy bọn họ,không phải sao ?"

" Tiểu thư, cũng là ngươi thông minh, giống có đạo lý." Tiểu Đào vẻ mặt sùng bái nói đến, mất trí nhớ làm nàng thay đổi quá nhiều so với hồi trước rồi

" Tốt lắm, Tiểu Đào, vậy theo lời ta nói, ngươi đi làm đi ."

"Hảo, tiểu thư, ta đây đi ngay, đừng quên chờ ta, Tiểu Đào nhất định phải theo tiểu thư đấy." Tiểu Đào lo lắng nói

" Ân, ta sẽ không bỏ ngươi lại, mau đi đi " Vân Phi Tuyết không kiên nhẫn thúc giục, nãy giờ nói nhiều, trời ngày càng sáng, vậy càng không đi được rồi.

Tiểu Đào rốt cuộc đã đi ra ngoài, rất nhanh, sau đó cách không xa, đã khởi đến tiếng thét chói ta :" Người tới !!!! Có thích khách !!!! "

Thị vệ Vương phủ lập tức cảnh giác, cùng nhau hướng thanh âm chạy tới:" thích khách ở nơi nào ?"

" Nơi nào.. đây rồi!" Tiểu Đào vẻ mặt hoảng sợ, lấy tay chỉ phương hướng lung tung

" Cái gì ? Theo ta đi, bảo hộ Vương gia !" Thủ lĩnh thị vệ trấn động, phương hướng kia không phải thư phòng Vương gia sao? Vương gia đang ở bên trong

Vân Phi Tuyết vụng trộm nhìn ra ngoài cửa, phát hiện thị vệ đều theo Tiểu Đào hấp dẫn, vội vàng lặng im, thừa dịp bóng đêm lao ra ngoài, tránh ở một góc mặt sau cây đại thụ

" Tiểu thư, tiểu thư " Thị vệ vừa li khai, Tiểu Đào lập tức chạy nhanh tới phòng thấp giọng kêu

Vân Phi Tuyết một bên kéo qua nàng, đem nàng tránh ở mặt sau cây đại thụ, che miệng của nàng đến :" đừng kêu "

" Tiểu thư, chúng ta hiện tại làm gì bây giờ, Vương phủ to như vậy, sắc trời lại hắc, chúng ta căn bản không biết đi ra ngoài như thế nào ?" Tiểu Đào lo lắng nói đến

Vân Phi Tuyết rất nhanh phân tích, đại khái không đến một phút đồng hồ, thị vệ sẽ biết bị lừa, lập tức vây lại đây điều tra các nàng, hiện tại ra phủ hình như đã không có khả năng rồi, xem ra chỉ có giấu ở trong Vương phủ, ngày mai chờ đợi cơ hội chạy đi, địa phương nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất

" Một đám phế vật, nếu nàng chạy thoát, xem bổn vương sẽ dưỡng các ngươi cái gì, cấp bổn vương lục soát, nhất định phải tìm được nàng." Tiêu Nam Hiên nhìn phòng không một bóng người, giận dữ quát mắng

" Thị, Vương gia, ti chức lập tức đi lục soát." Một thủ lĩnh thị vệ vội vàng trở lại

Thị vệ lập tức chung quanh tìm tòi

" Tiểu Đào, đi " Vân Phi Tuyết không kịp nghĩ nhiều, chỉ có lôi kéo Tiểu Đào, cuống quýt trốn vào cái phòng bên trong gần các nàng nhất.

 

Nếu thấy hay hãy chia sẻ bài viết cho bạn bè cùng biết nhé
.::Trang Chủ::.
Hosting By Xtgem.com
© 2014 Online24h™
U-ON
Tags: XtGem.com
1.html,XtGem.com, XtGem.com, XtGem.com, XtGem.com.